Quy tắc sinh tồn trong Tây Du Ký phần 3: Thật Giả Mỹ Hầu Vương - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:03:49
11.
Sau khi hiểu rõ nguyên do, nhắm một hướng, vận chuyển bộ pháp lực bay .
Tiếng gió rít gào, cảnh vật hai bên biến đổi cực nhanh mắt .
Đoạn đường cuối cùng vốn là hành trình về phía Tây của năm thầy trò chúng , giờ đây một lượt.
Thực nếu tính đến phận phàm nhân của sư phụ, đoạn đường trong mắt cần tốn quá nhiều thời gian.
Mười vạn tám nghìn dặm, đối với đa thần tiên mà chỉ là trong chớp mắt.
Nghĩ như trong lòng, cách giữa và Linh Sơn cũng ngày càng gần.
Cuối cùng, dừng .
Một ngọn núi cao sừng sững mặt, vô mây mù như đến chiêm bái vây quanh nó, vút lên trăm thước, vươn cao lên trung, cho dù phàm nhân đặt chân đến đây, cũng thể "cúi đầu ngắm hoàng hôn, vẫy tay dẫn trời".
Tiếng tụng kinh của Phật Đà vang lên như sấm, ngẩng đầu lên, Đại Lôi Âm Tự hiện mắt.
Ta thu hồi đám mây lành chân, từng bước một bước lên.
Bước Đại Lôi Âm Tự, khựng chân, ngơ ngác tại chỗ.
Bên trong chùa còn giống như đến, những bảo tọa Phật Đà vốn giờ còn một bóng , cả Lôi Âm Tự trống rỗng, tĩnh lặng đến mức khiến cảm thấy hoang mang.
Cổ họng nhấp nhô, tiếp tục bước về phía .
Đi qua bao nhiêu bảo tọa lu mờ, cuối cùng cũng đến tận cùng của Đại Lôi Âm Tự.
Một đóa sen khổng lồ nâng đỡ một tôn Phật Đà màu vàng, Ngài đang nhắm mắt dưỡng thần, quanh cũng còn hào quang rực rỡ như .
Như Lai Phật Tổ.
Ta nén nỗi hoang mang trong lòng, nhẹ nhàng tiến gần Phật Tổ, lúc mới phát hiện, mặt Phật Tổ bày lộn xộn mấy quả đào cắn, mà chỗ cắn quả đào thối rữa đen sì, vô giòi bọ đang ngọ nguậy trong quả đào.
Nỗi sợ hãi của dâng lên, lập tức bịt miệng .
Sao thứ mặt Như Lai Phật Tổ?
Không ngờ, động tác nhỏ nhặt của cuối cùng vẫn chú ý.
Ở phía nơi thấy, một cái đầu khổng lồ, mở to đôi mắt.
12.
"Trư Bát Giới, ngươi đến đây gì?"
Ta vội vàng cúi đầu xuống, giả vờ cung kính :
"Phật Tổ, đường về phía Tây, chúng con gặp một con quái vật vô cùng quái dị, ngay cả sư của con bây giờ cũng sống c.h.ế.t ."
Ta dám tất cả chuyện, bởi vì chùa Đại Lôi Âm lúc giống với ấn tượng của cho lắm.
"Ồ? Kể xem."
Sau khi Phật Tổ dứt lời, xung quanh ngài bắt đầu tỏa từng đợt hào quang vàng ấm áp quen thuộc.
Đồng thời, thể cảm nhận chùa Đại Lôi Âm bắt đầu sáng dần lên, những quả đào thối rữa biến mất còn dấu vết, trong đại điện tĩnh lặng bắt đầu vang lên từng tiếng tụng kinh của chư Phật.
Cơ thể tràn ngập một luồng ấm áp, trong phút chốc khiến cảm thấy vô cùng an tâm.
Trong cơn mơ màng, lẩm bẩm:
"Sư bảo tìm... núi... lấy cái... của ông ..."
"Lấy cái gì của ông ?"
"Không... ..."
Ta cảm thấy ngày càng thoải mái, mắt liếc về phía Phật Tổ.
Phía lưng ngài, thứ gì đó đang lắc lư qua .
Đó là...
Đuôi.
Trong nháy mắt, tất cả cảnh tượng mắt đổi chóng mặt, tiếng tụng kinh của chư Phật xung quanh biến mất , đó là tiếng bò sát của thứ gì đó mặt đất.
Phật Tổ còn uy nghiêm từ bi như lúc nãy nữa, hào quang ngài lu mờ , mặt lộ nụ vô cùng quái dị.
Ta vội vàng lùi , thở hổn hển.
Phật Tổ mọc một cái đuôi khỉ! Ngài Phật Tổ!
Ngài vẫn quái dị, chỉ điều giọng còn là giọng của Như Lai Phật Tổ nữa.
"Trư Bát Giới Trư Bát Giới, sư của ngươi dùng sợi lông , chẳng lẽ thể ?"
" mà, thật sự cảm ơn ngươi, nếu thật sự con khỉ đó định gì."
Giọng như ác mộng vang vọng trong chùa Đại Lôi Âm, lập tức nhận , vị Phật Tổ căn bản Như Lai, mà là con quái vật trong động Ba Tiêu !
Vậy thì, từ khi Lục Nhĩ Mỹ Hầu xuất hiện, nó ô nhiễm Linh Sơn !
Nó để ý đến nữa, mà tự lẩm bẩm:
"Núi, lấy cái gì nhỉ?"
"Thôi, hết 'ăn một chút' ."
Nói xong, hình Phật Tổ bắt đầu teo tóp nhanh chóng, chớp mắt chỉ còn một cái xác .
Mà ở vị trí đan điền của cái xác đó, để một con sâu mảnh như lông khỉ.
Bịch!
Ta bất lực ngã xuống đất, tuyệt vọng như kiến cắn xé tâm thần .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quy-tac-sinh-ton-trong-tay-du-ky-phan-3-that-gia-my-hau-vuong/chuong-4.html.]
Sư hại, giờ ngay cả Linh Sơn cũng ô nhiễm!
Chùa Đại Lôi Âm biến thành hang quỷ, những vị Phật ở Linh Sơn...
Ta về phía cái xác mặt đất, dám nghĩ nhiều.
Một lúc , đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
Nơi sư bảo đến tuyệt đối ở đây, ông ?
Tây Ngưu Hạ Châu, núi, tổ.
Một tia sáng lóe lên trong đầu .
Ta nghĩ !
13.
Ta vội vã lao khỏi Linh Sơn, hóa thành một đạo lưu quang, dốc hết sức lực bay về một hướng khác.
Ta nghĩ ! Ta nghĩ !
Có thể liên kết với hai chữ Tây Ngưu Hạ Châu, chỉ Linh Sơn và Như Lai Phật Tổ!
Trong vài thở, đáp xuống chân một ngọn núi.
Đỉnh núi phía mờ mịt sương mù, một luồng pháp lực hùng vĩ mơ hồ bao trùm cả ngọn núi.
Linh Thai Phương Thốn Sơn, núi động Tà Nguyệt Tam Tinh.
Mắt ngày càng sáng, hiểu tất cả.
Cái gọi là núi Linh Sơn, mà là Phương Thốn Sơn!
Còn vị tổ trong miệng sư cũng Như Lai Phật, mà là Bồ Đề Tổ Sư!
Người mà sư tìm, là Bồ Đề Tổ Sư!
Nghĩ đến nhân vật thông thiên thể sánh ngang Tam Thanh, càng lúc càng hưng phấn, thậm chí thấy hy vọng g.i.ế.c c.h.ế.t con quái vật .
Ta dễ dàng tiến động Tà Nguyệt Tam Tinh, nơi từng ca tụng là khó tìm nhất tam giới nhưng dường như đang mở rộng cửa chờ bước .
Chỉ điều, khi bên trong, cảnh tượng tưởng tượng như tiên hạc thanh minh và tiên vụ quấn quýt hề xuất hiện.
Bên trong động Tà Nguyệt Tam Tinh hoang tàn đổ nát, cành khô lá rụng rải rác mặt đất, thấy bóng dáng Bồ Đề Tổ Sư .
Ta tìm kiếm khắp nơi , chỉ một bức tường đen chắn mặt.
Ta , sốt ruột hét lớn:
"Bồ Đề Tổ Sư! Ngài đang ở !"
Tiếng vang vọng khắp Phương Thốn Sơn, gây nên một tràng tiếng vọng.
"Đang ở !"
"Đang ở !"
Hồi lâu, ai trả lời .
lúc thất vọng, phía lưng đột nhiên truyền đến một giọng run rẩy.
Như một ông lão bệnh nặng sắp chết, thể tắt thở bất cứ lúc nào.
"Bao nhiêu năm , cuối cùng cũng đến nơi ."
Ta lập tức đầu , thấy một cảnh tượng khiến hồn phi phách tán.
14.
Giọng đó phát từ nơi khác, mà từ bức tường mặt .
Màu đen tường chuyển động cực kỳ bí ẩn, tạo một cảm giác quái dị.
Ta chăm chú mới phát hiện, tường đen gì, mà tường vô con sâu đen!
Những con sâu dày đặc bao phủ bề mặt tường, nên từ bên ngoài màu đen vô cùng đậm.
Từng giọng tiếp tục vang lên từ mặt tường.
"Ồ? Là tiểu gia hỏa ngươi ."
"Xem , các ngươi chắc chắn gặp 'nó' ."
Sau khi giọng vang lên, đám sâu tường đột nhiên bắt đầu di chuyển nhanh chóng, cuối cùng để trống một hình dáng lớn nhỏ tường.
Một khuôn mặt nổi lên từ bức tường, sắc mặt tái nhợt, môi đen sì, rõ ràng là bộ dạng của một chết.
Ta khó đoán , chính là Bồ Đề Tổ Sư.
Bồ Đề Tổ Sư biến thành bộ dạng ?
"Tổ sư, ngài biến thành như ? Rốt cuộc xảy chuyện gì ở động Tà Nguyệt Tam Tinh?"
Bồ Đề Tổ Sư mở miệng, chậm rãi đáp:
"Bức tường mặt ngươi, chính là nhục của ."
"Như ngươi thấy đó, những con sâu ký sinh, sống thành một con quái vật."
Ta kinh hãi thất sắc, vội hỏi:
"Tổ sư, rốt cuộc xảy chuyện gì! Lục Nhĩ Mỹ Hầu rốt cuộc là gì, con quái vật rốt cuộc là gì? Sư bảo đến đây lấy cái gì của ?"
Vừa dứt lời, Bồ Đề Tổ Sư đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt như đuốc, chằm chằm .
Ngay đó, ánh mắt ông ảm đạm .
"Tất cả, bắt đầu từ đầu tiên gặp Tôn Ngộ Không."