Rồi Em Sẽ Gặp Một Chàng Trai Khác - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:51:22
8
dụi dụi mũi một lúc lâu, cuối cùng mới rõ mặt.
Khoảnh khắc nhận , như thể gặp quỷ, vội vã thoát khỏi vòng tay đối phương.
"Chào sếp!"
Người đàn ông mặt chính là Lữ Thần, vị sếp tinh huyền thoại, chiến thần sáu cạnh trong giới tài chính.
"Bản PPT của ?" Anh mặt biểu cảm hỏi.
sững sờ , đến nước mắt còn kịp lau.
thảm hại thế , mà chỉ quan tâm đến PPT?
Làm gì nhà tư bản nào bóc lột đến mức chứ?!
Thấy sợ đến mức quên cả , mới chậm rãi :
"Đùa thôi. Em ?"
" đến bệnh viện thăm một bạn." cố gắng qua loa.
"Thăm bạn mà canh đổ đầy ?" Lữ Thần nhíu mày.
Có lẽ thấy lúng túng, cũng hỏi tiếp, chỉ cởi áo khoác ngoài đưa cho .
"Mặc ."
Đó là một chiếc áo vest trị giá mấy chục ngàn, lòng đau như cắt, vội vàng từ chối.
"Áo ướt ," bình thản , "Không mặc sẽ lộ."
lúc mới nhận , cúi đầu váy của , đường cong hiện rõ, đáng sợ hơn là đang mặc một chiếc váy trắng, thứ bên trong đều thấp thoáng lộ …
Mặt đỏ bừng, vội vàng khoác áo vest lên , liên tục cảm ơn.
"Giặt khô xong sẽ gửi trả ."
"Mà… sếp ở đây? Không hôm nay công tác ở thành phố B ?"
"Bệnh cũ tái phát, viện ở vài ngày." Anh một cách nhẹ nhàng.
…
Có ai chuyện nhập viện như thể đang nghỉ dưỡng thế ?!
"Vậy để đưa sếp về phòng bệnh nhé?"
lúc đó, giọng của Kỷ Phong lạnh lẽo vang lên lưng :
"Giang Vãn, là ai?"
Ánh mắt dán chặt chiếc áo vest , sắc mặt khó coi vô cùng.
theo phản xạ thu tay .
khi thấy Tống Uyển bên cạnh , còn khoác c.h.ặ.t t.a.y một cách đầy thị uy…
chợt cảm thấy trái tim lạnh lẽo.
Tại còn để ý đến cảm xúc của nữa chứ?
Thế nên, hề động đậy.
"Còn ?" thấy giọng của Lữ Thần gọi .
Trên đường , vẫn luôn cúi thấp đầu, mà Lữ Thần cũng gì.
Chỉ đến khi phòng bệnh, mới nhấc cằm hiệu cho xuống.
"Bạn trai cũ?"
do dự một chút, gật đầu:
"...Ừm."
"Chia tay mà em vẫn đến chăm sóc ?" Anh với ánh mắt tán thành.
"Là vì lớn…" , cảm thấy chính cũng nổi nữa.
Hốc mắt bắt đầu đỏ lên.
thấy tiếng Lữ Thần bấm điện thoại.
Vài giây , cất giọng:
"Hóa là một ngôi . Cô gái cùng là bạn gái mới của ? Ngoại tình mà còn bắt em chăm sóc?"
Anh dứt khoát kết luận:
"Không thứ gì."
"Chia tay là đúng."
Anh còn tra cả thông tin của Kỷ Phong…
Đây là màn "mất mặt" xã hội kinh khủng nhất trong đời !
như đống lửa thêm nửa tiếng nữa, cuối cùng Lữ Thần cũng rộng lượng cho về.
Tự nhiên, cảm thấy PPT cũng tệ lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/roi-em-se-gap-mot-chang-trai-khac/chuong-3.html.]
ngay lúc bước khỏi phòng bệnh.
"Giang Vãn."
Giọng lười biếng của Lữ Thần vang lên.
"Từ hôm nay trở , em chịu trách nhiệm đến bệnh viện chăm sóc mỗi ngày."
tối sầm mặt mày.
9
Sau khi dọn khỏi nhà Kỷ Phong, chỗ để , tạm thời ở nhờ nhà của bạn .
Nghe tin chia tay với Kỷ Phong, Manh Manh vui mừng như phát điên, hào phóng đá bay bạn trai ngoài, cùng tận hưởng một thời gian "girls help girls".
"Tớ sớm với , chẳng gì cả! Trên đời gì kẻ nào coi thường khác như chứ!"
Cô đang nhắc đến chuyện đây từng cất công chuẩn bữa khuya cho Kỷ Phong, chờ hai tiếng đồng hồ ở hậu trường nhưng gặp .
Người quản lý sẽ chuyển giúp, mà lúc vệ sinh , hộp giữ nhiệt ném thẳng thùng rác.
Giờ nghĩ , thật sự đáng.
Người vốn hề trân trọng, khi còn thấy đó là một gánh nặng.
Nghe tin Tống Uyển đang chăm sóc trong bệnh viện, Manh Manh tức đến mức đập bàn.
"Cậu đúng là quá mức! Tại giúp tên cặn bã đó che giấu chuyện ngoại tình mặt chứ?"
yyalyw
cũng cảm thấy bản chẳng lý lẽ gì để biện minh, giọng nhỏ dần:
"Dì Kỷ bệnh tim…"
"Bớt thánh mẫu ," Manh Manh lạnh, "Bọn họ mới là con ruột đấy, tin ? Sau con nhỏ họ Tống lên chính thất, vẫn sẽ vui vẻ chấp nhận thôi."
Cô hào sảng phất tay:
"Cậu còn nghỉ phép đúng ? Xin nghỉ ngay , chị đây dẫn con ngựa hoang phóng khoáng nhất thế giới!"
Sau đó, cô bộc lộ bộ mặt thật dữ tợn:
"Mấy trai trẻ thơm ?"
bất lực cô .
Thật , đây mới chính là lý do cô đuổi bạn trai nhỉ?
"Không ," thở dài, "Dạo tớ vẫn đến bệnh viện mỗi ngày."
Manh Manh lập tức bật dậy, ánh mắt như thể đánh gãy chân ngay lập tức:
"Cậu cái gì?!"
"Không !" vội vàng xua tay, "Là sếp của tớ nhập viện, bắt tớ mỗi ngày đến chăm sóc ."
"Sếp của ?" Cô chớp mắt , "Có cái biến thái độc đoán, nhưng siêu trai, còn siêu giàu ?"
im lặng gật đầu.
"Rầm—"
Manh Manh nữ hiệp mở tủ lạnh.
Cô cắn răng nghiến lợi :
"Từ hôm nay trở , tủ lạnh, nhà bếp của tớ, tất cả đều là của ! Nhất định !"
Nắm trong tay cho tớ!”
10
Trùng hợp , phòng bệnh của Kỷ Phong và Lữ Thần ở cùng một tầng.
Mà theo yêu cầu của sếp, mỗi ngày mang cơm trưa và cơm tối đến cho .
Có nghĩa là mỗi ngày ít nhất hai cơ hội chạm mặt Kỷ Phong.
Tống Uyển là một ngôi hạng A, công việc bận rộn, dĩ nhiên thể suốt ngày ở bệnh viện chăm sóc .
Ngoại trừ mấy ngày đầu tiên, tất cả bữa ăn của Kỷ Phong đều do trợ lý lo liệu.
Lần đầu tiên thấy mang hộp cơm đến, trợ lý của Kỷ Phong vẫn giữ dáng vẻ kiêu ngạo như khi, vươn tay nhận hộp, còn phàn nàn:
"Sao bây giờ mới đến? Anh Phong nhập viện lâu như , cô chăm sóc kiểu gì thế…"
nhẹ nhàng tránh tay cô .
Dưới ánh mắt thể tin nổi của Linda, rõ ràng:
"Cái mang cho Kỷ Phong."
Có lẽ ngờ lạnh nhạt như , Linda nhất thời phản ứng thế nào.
Cô quen với việc luôn cố lấy lòng vì Kỷ Phong.
Không cần bận tâm đến những kẻ trông mặt mà bắt hình dong nữa, thật sự quá thoải mái.
Sau lưng vang lên tiếng giày cao gót cộp cộp cộp, chắc là Linda trong phòng bệnh mách lẻo ?
vui vẻ xách hộp cơm lướt qua cửa phòng, ý định liếc mắt bên trong dù chỉ một cái.
Có lẽ thật sự còn yêu nữa .