RUNG ĐỘNG NHƯ THUỞ BAN ĐẦU - Chương 10 - Hết
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:08:09
24
Sau một trận trời đất cuồng, giường của .
Giữa cơn choáng váng vì những nụ hôn dồn dập, kìm mà hỏi :
"Rốt cuộc là chỗ nào?"
"Gì cơ?"
"Lần ."
chợt hiểu , lập tức đỏ mặt.
Người … thù dai như chứ?
Bàn tay từ từ lên, trêu chọc hỏi:
"Ở ?"
Lâu như , còn nhớ ?
lắp bắp: "Chính là... chính là..."
khẽ rên lên.
"Là chỗ ?"
"Hay là chỗ ?"
nhịn mà trừng mắt .
"Giang Dịch Trần, đồ khốn kiếp!"
Anh ghé sát tai , giọng ấm ức nguy hiểm:
"Không quan trọng?"
"Không chút lưu luyến?
"Vậy tối nay, em cứ từ từ cảm nhận xem đáng để lưu luyến ?"
Mặt trăng cao vẫn thức.
Mở mắt việc suốt đêm.
25
Khi tỉnh dậy, ê ẩm.
Quần áo đất thể mặc nữa.
mở tủ đồ của , lấy bừa một chiếc áo sơ mi đen.
Vừa vặn che đến đùi.
xắn tay áo lên bước cửa.
Cửa phòng tắm mở , tựa khung cửa.
"Em định chịu trách nhiệm với ?"
Nước vẫn nhỏ giọt tóc .
Quan trọng là…
Anh chỉ quấn một chiếc khăn tắm bên .
Vừa tuột!
"a" một tiếng, vội vàng che mắt.
"Anh, thể mặc quần áo tử tế hẵng ngoài ?"
"Quên lấy ."
"Em định ?"
luống cuống giải thích: "Em… em đói bụng, chút gì đó để ăn. Em sẽ chịu trách nhiệm!"
Anh tiến về phía , vành tai nóng lên.
"A Duệ, em đang hổ."
"Cũng từng thấy."
lườm .
Thấy thì thấy , nhưng đó là khi tắt đèn!
Chứ giữa ban ngày ban mặt thế .
"Anh đúng là đồ biến thái!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/rung-dong-nhu-thuo-ban-dau/chuong-10-het.html.]
Anh bật khẽ, cúi đầu , giọng pha chút trêu ghẹo:
"Ồ? Anh là đồ biến thái?"
"Thế còn em lén mặc áo , là gì đây?"
"Muốn quyến rũ ?"
Cổ tay nắm lấy, cả ngã lồng n.g.ự.c .
giữ chặt cổ áo, tức tối : "Giang Dịch Trần, thật vô liêm sỉ!"
Trong mắt ánh lên sự chiếm hữu rõ ràng.
đẩy : "Anh tránh , mặc quần áo !"
Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi
Anh vẫn ôm chặt , nhúc nhích.
vặn vẹo : "Sao gì?"
Anh ghé sát tai , giọng khàn khàn:
"A Duệ, em , buổi sáng đàn ông sẽ..."
Trong đầu lập tức nổ tung.
"Anh, tắm !"
"Bớt sách , tắm nước lạnh nhiều sẽ cảm đó!"
"Thế đây?"
Anh lùi một bước, ép tường.
"Em xem?"
Giọng ngày càng đáng thương: "A Duệ, em nỡ lòng để nhà họ Giang tuyệt hậu ?"
hoảng hốt kêu lên: "Không , em sắp gãy lưng !"
"Từ từ thích nghi sẽ quen thôi."
Tệ thật, còn kịp tắm nữa mà.
26
Cuộc sống bỗng chốc thêm nhiều điều mới mẻ.
Chúng cùng siêu thị, cùng xem phim.
Cùng những việc nhỏ bé thường ngày.
Vì bên cạnh, bỗng thấy mong chờ hơn.
Chúng tản bộ dọc bờ sông, như hồi cấp ba.
Khác biệt duy nhất là, khi đó, chúng từng nắm tay .
Còn bây giờ, mười ngón tay đan chặt.
Lại một nữa thấy tiếng tim đập dữ dội.
Xuân qua hè đến, thu về đông sang.
Năm mới bắt đầu.
thật may mắn.
Năm 28 tuổi, gặp chính của năm 18 tuổi.
27
Lập xuân, rời xuân.
Chú mèo nhỏ của , thể vượt qua mùa xuân .
Như thể nó thành sứ mệnh nào đó.
Bình yên, hề báo .
"Sao sớm như ?" Kỳ An lẩm bẩm.
rõ.
"Gì cơ?"
"Không gì, chỉ là thấy… Có lẽ, cuộc đời luôn những tiếc nuối."
Có lẽ, một ngày nào đó.
Những gì mất, sẽ trở theo một cách khác.
(Hết)