Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

SAO CHIẾU PHÙ TINH - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-07-28 21:44:28

“Vãn An, con vẫn là con gái của ba .”

“Sao ba nỡ lo cho con? Tài sản tên ba , con và cả mỗi một nửa.”

“Ba sợ con thiệt thòi, nên khi Thẩm Phù trở về phân chia xong xuôi .”

Khi đến đó, thật sự sững .

Thì họ âm thầm sắp xếp thứ cho Cố Vãn An từ sớm.

Cố Vãn An nức nở:

“Con xin …”

“Ba, , hai…”

“Cả chị Thẩm Phù… em nên loạn như .”

Mẹ Cố sang trách :

“Cũng tại con, đang yên đang lành gây chuyện.”

Nhìn kỹ, và bà thật sự giống .

Đôi mắt, sống mũi, và cả khuôn miệng .

Nhìn gương mặt giống như đúc, bỗng thấy mất mát.

Tình từng , với Cố Vãn An nhẹ nhàng như .

Một phóng viên giải trí bất ngờ tung tin: thật sự gây tai nạn bỏ trốn là Cố Vãn An.

Bằng chứng đủ loại, đập thẳng mặt.

Không còn đường chối cãi.

Cố Nghiễn giận dữ xông văn phòng, chất vấn :

“Em một nửa cổ phần , còn ép Vãn An đến bước đường cùng?!”

Mà khổ nỗi… tin tức đó tung .

Đồng nghiệp xung quanh đều chúng , xì xào bàn tán:

“Thấy thương Thẩm Phù ghê, ba nuôi chẳng gì, ba ruột còn nhận nhầm .”

“Cố tổng còn gắt gỏng với chị nữa.”

“Người nhà mà vẫn bắt nhân viên quèn...”

Lý trí của Cố Nghiễn cuối cùng cũng kéo về.

“Ra ngoài chuyện.”

đường đường chính chính:

“Không tung tin.”

Cố Nghiễn im lặng, ánh mắt tràn đầy thất vọng.

Tại biệt thự nhà họ Cố, Cố Vãn An tóc tai rối bời, mặt mũi nhợt nhạt.

“Cả sự nghiệp, cuộc sống của con đều tiêu .”

“Cả ba … cũng bỏ rơi con.”

Mẹ Cố xót ruột:

“Vãn An, …”

Hôm .

Một chiếc xe cứu thương lao đến biệt thự nhà họ Cố.

Người cáng là Cố Nghiễn.

Anh trúng độc, sùi bọt mép.

Sau khi cấp cứu thành công, bác sĩ tháo khẩu trang:

“Cứu .”

thể trở thành thực vật, hoặc liệt .”

Ba Cố thì ngã vật , đập đầu xuống đất ngất xỉu.

Kẻ hạ độc chính là Cố Vãn An.

May mà phát hiện kịp nên ba kịp trúng độc.

đeo găng tay, bọc giày.

Khi cô đang lấy tóc từ phòng rải khắp phòng của ba cả, dự định đổ oan cho .

Thì bắt tại trận.

Sau khi nhận tội, Cố đỏ mắt, gào lên:

“Chúng đối xử với con như , con thế?!”

Cố Vãn An ngây ngốc:

“Cho con tình yêu?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sao-chieu-phu-tinh/chuong-7.html.]

“Con cần là tiền, là nhà họ Cố.”

“Không cái gọi là tình yêu đáng một xu .”

Sau khi bắt tù, cô từ chối gặp bất kỳ ai trong nhà họ Cố.

Mất một đứa con trai, thêm một đứa con gái phản bội, Cố cuối cùng cũng cảm thấy day dứt với .

Lần đầu tiên, bà gọi đầy trìu mến:

“Con gái…”

chẳng thể nào thốt nổi hai chữ “ ơi”.

Không cách nào gọi thành lời.

Cha và , với , quá xa lạ.

“Bà ? Năm mười hai tuổi, đói đến mức chịu nổi, từng nhặt rác gần nhà họ Cố để sống.”

“Bà tính tình , nhưng bà , chính vì sống trong một nơi mà dẫm đạp bất cứ lúc nào, mới tạo như bây giờ.”

Mẹ Cố òa, ngẩn thật lâu.

Ba Cố buộc nhường vị trí.

Cổ phần trong tay chính thức vượt mặt ông .

Từng bước thăng chức, từng bước lấy lòng , cuối cùng cũng giành quyền thừa kế của Cố thị.

Cố Nghiễn bất động giường bệnh, sống nhờ máy thở.

Lần nữa gặp Phó Tư Thời, là ở ngoài phòng bệnh của Cố Nghiễn.

Anh lâu, mắt đỏ hoe.

Cố gắng gượng với một cái bước phòng.

Những ngày , câu mà Cố lặp nhất là: “Mẹ yêu con.” và “Mẹ hối hận .”

Thực , bà hề yêu , cũng chẳng thật sự hối hận.

chỉ là phương án thế khi còn lựa chọn khác mà thôi.

Cố Vãn An là viên ngọc dốc lòng bồi dưỡng.

Còn , bất kỳ hành động nào cũng khiến bà mắt, bà sợ khiến bà mất mặt đám quý bà.

dọn khỏi nhà họ Cố, chuyển biệt thự của Phó Tranh.

Những đồng nghiệp mới dần trở thành bạn bè thiết.

Một cô bạn tặng quà tân hôn, mặt mũi thần bí dặn dặn :

“Đừng mang theo đồ ngủ, chỉ cần mang theo cái hộp là đủ!”

và Phó Tranh đến Maldives nghỉ tuần trăng mật.

háo hức mở hộp quà.

Khi lớp vải mỏng manh in hoa xuất hiện, đầu như nổ tung.

Mặt đỏ bừng như sắp cháy.

Một bóng hình cao lớn che mất ánh sáng phía đầu .

Ánh mắt Phó Tranh sâu hun hút, lạnh lùng như lưỡi d.a.o bén.

lúc , đầy sắc nóng.

Anh mở miệng, giọng trầm khàn như đang nhẫn nhịn thứ gì đó:

“Vợ … hình như em sốt .”

Bàn tay áp lên má , từ từ trượt xuống.

run lên theo bản năng.

“Phù Phù, mặc .”

“Anh .”

Từng nụ hôn nhẹ như lông vũ rơi xuống da thịt .

Đêm đó… dài.

Bầu trời dần chuyển sang màu trắng bạc.

trong lòng , khẽ hỏi:

“Phó Tranh, vì thích em?”

Anh chần chừ chút nào:

“Yêu từ cái đầu tiên.”

Anh ôm chặt ngực.

“Thật , lúc đó thấy em dám phản kháng, kiên cường, dũng cảm.”

Những điều mà yêu quý nơi , chính là những điều khiến nhà họ Cố thích .

Phó Tranh, chúng … còn nhiều ngày tháng bên phía .

-HẾT-

Loading...