Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Sao Rơi - 2

Cập nhật lúc: 2025-07-08 23:36:33

4.

Về đến phòng, tắt chế độ máy bay điện thoại.

Chỉ trong vài giây, hàng trăm tin nhắn và cuộc gọi nhỡ đồng loạt nhảy lên màn hình.

 

“Vợ ơi, nhớ đợi cùng đưa Thần Thần về thăm trường cũ nhé!”

“Vợ , em trả lời ?”

“Vợ còn yêu nữa ——”

 

lập tức gọi . Đầu bên vang lên giọng trách móc đầy ấm ức:

“Giờ em mới nhớ đến , hết yêu đúng ?”

 

bật :

“Không , chỉ là đang chuyện với lớn bên nhà họ Cố, quên mất thời gian.”

 

Giọng lập tức căng lên như đang đề phòng kẻ địch:

“Em trò chuyện gì với cái tên đó đấy chứ?”

 

Cái tên đó — ý là Cố Cẩn Niên.

 

đảo mắt đầy bất lực, thật sự kể hết cho về mấy hành vi như lên cơn của Cố Cẩn Niên hôm nay.

“Có gì để chứ. 

, bao giờ về nước?”

 

Anh nghĩ một chút đáp:

“Mai họp cổ đông xong là bay liền.”

 

Chúng tiếp tục trò chuyện thêm một lúc nữa.

 

Phòng ở là dạng suite, hai gian. 

và Thần Thần ngủ trong phòng bên trong, bà Trương ngủ ở ngoài.

Trợ lý thì nghỉ ở tầng , trong phòng khách dành cho nhân viên.

 

Lúc , bà Trương đang kể truyện cho Thần Thần khi ngủ.

quên dặn bà:

 

“Mấy ngày tới bà nhớ để mắt thật kỹ đến con bé nhé, cho lạ tiếp cận.

Nhất là Cố Cẩn Niên, đừng để gần Trần Trần.”

 

Nếu sớm Cố Cẩn Niên giờ giống như một con ch.ó điên, tuyệt đối dẫn Thần Thần về nước.

 

Năm năm , chính ngày cưới, bỏ trốn.

Nói thẳng trong lòng.

 

Váy cưới mặc hôm đó to nặng, gần như lê lết chạy theo bóng lưng cương quyết của .

Cuối cùng cũng túm tay áo .

 

Khi bao nhiêu ánh mắt đang — châm chọc, thương hại, như từng nhát d.a.o cứa da thịt .

Nước mắt nhòe lớp trang điểm cầu kỳ, qua làn nước mắt, nghẹn ngào cầu xin:

Chỉ mong đừng bỏ ngay lúc đó, đừng khiến và bố mất mặt đến .

 

Cố Cẩn Niên chỉ cau mày, lạnh lùng hất tay .

Anh :

“Đừng như nữa. Em càng bám dai, càng thấy chán ghét.

Anh theo đuổi hạnh phúc của chính .”

 

Thế là buông tay, để .

 

Những lời đó đến giờ vẫn còn văng vẳng bên tai.

từng nghĩ, năm năm, khi về nước, Cố Cẩn Niên như phát điên, bám lấy chịu buông.

 

là quá xui xẻo.

 

5.

Điện thoại bất ngờ đổ chuông.

Một lạ gọi đến — là Cố Cẩn Niên.

 

“Mẹ cho . Mình chuyện một chút ?”

 

“Không gì để cả.”

 

Số điện thoại chỉ là tạm dùng khi về nước, nên dù Cố Cẩn Niên cũng chẳng .

cúp máy thì tin nhắn tới:

 

“Em biến mất suốt năm năm qua, vẫn luôn nghĩ về em.

Đọc nhật ký em , mới nhận sai lầm lớn nhất đời để em tuột khỏi tay…”

 

ngẫm vài giây, đó dứt khoát đưa danh sách chặn.

Phiền c.h.ế.t .

 

Sáng hôm , cả đoàn lên đường tới nghĩa trang.

Thần Thần còn nhỏ, nên để bà Trương và trợ lý Tiểu Lý ở biệt thự trông con.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sao-roi/2.html.]

 

Trong đám đến viếng hôm nay nhiều bạn cũ của bố năm xưa, dành một lúc để chào hỏi từng .

Khi kết hôn và con, ai nấy đều tò mò hỏi chồng là ai.

 

Giữa lúc cuộc trò chuyện đang diễn vui vẻ, một giọng nữ bỗng chen ngang đúng lúc:

Cố Cẩn Niên đứa bé là con của mà?”

 

Trần Thục Tình tháo kính râm, nở nụ đầy ẩn ý :

“Lâu quá gặp. 

📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Lần về nước là định dùng con để giành trái tim Cố Cẩn Niên ?

Thật cần phiền thế . Nếu cô , thể nhường cho.”

 

Lại cái cảm giác nhục nhã như dồn ánh mắt .

Nếu là đây, lẽ sẽ những lời chọc giận đến mức bật .

giờ chỉ nhạt:

“Khách sáo quá

giống cô, chuyên mấy chuyện như thu gom rác thải.”

 

Sắc mặt Trần Thục Tình khựng một chút, nhưng nhanh lấy bình tĩnh.

“Nghe cô đang ở nhà họ Cố? 

Là chuẩn để đưa con bé nhận tổ quy tông chăng?”

 

Có những , càng nhân nhượng càng nước tới.

Nếu lúc cứ sức phủ nhận, trái sẽ càng khiến nghi ngờ.

Thế nên chẳng buồn , chỉ mỉm đáp lời với mấy bạn cũ của bố :

 

“Chồng cháu chắc sẽ bay về tối nay. 

Mai thời gian, chúng hẹn gặp mặt nhé.”

 

Mọi đều vui vẻ gật đầu đồng ý.

 

Lúc lễ truy điệu bắt đầu, đám đông dần tản .

Còn Trần Thục Tình vẫn lẽo đẽo bám theo lưng ngớt lời châm chọc:

 

“Thật sự kết hôn ?

Chồng cô quá khứ của cô ?

Anh cô từng đuổi theo một đàn ông đến mất cả tự trọng ?”

 

6.

Trường đại học của và Cố Cẩn Niên chỉ cách một con đường.

Ngay từ thời sinh viên, hai bên gia đình định sẵn chuyện hôn sự cho chúng .

 

Còn Trần Thục Tình, là bạn học cùng chuyên ngành với .

đầu cái tên “Trần Thục Tình” là từ chính miệng Cố Cẩn Niên khi đem so sánh với cô .

 

Hôm đó là sinh nhật .

Anh quên mất. 

vờ giận, gọi ngoài ăn một bữa đơn giản cho khí.

Không ngờ Cố Cẩn Niên bỗng dưng nổi cáu, trách cứ vì mấy chuyện nhỏ nhặt mà phiền .

 

“Hôm nay hứa bài tập thực hành xã hội với Trần Thục Tình.

Vậy mà em gọi chỉ để ăn một bữa cơm?

Em thể trưởng thành hơn một chút ?”

 

Trong mắt Cố Cẩn Niên, Trần Thục Tình là một cô gái ngầu, thông minh, cầu tiến, chăm chỉ học hành.

 

uất ức, giơ tay đ.ấ.m nhẹ một cái:

“Rốt cuộc ai mới là bạn gái của ?”

 

Cố Cẩn Niên khi cũng nhận quá lời, liền xin và giải thích rằng bài tập quan trọng nên mới nổi nóng như .

 

Từ bé đến lớn, luôn là chạy theo .

Trong lòng , Cố Cẩn Niên trai, là bạn, yêu.

Chỉ cần chịu dỗ dành, thấy đủ, cũng truy hỏi gì thêm về chuyện giữa và Trần Thục Tình.

Mãi đến cuối kỳ năm hai, mới bắt đầu để tâm đến cái tên đó.

 

Cố Cẩn Niên ôn thi, dặn kỳ nghỉ sẽ liên lạc .

vì quá nhớ , nên lén chạy sang trường tìm.

 

Anh trong ký túc xá, cũng ở thư viện.

thấy ở sân thể thao, đang dạo cùng một cô gái lạ mặt.

Không hiểu , cái tên “Trần Thục Tình” bất giác bật lên trong đầu .

 

Ánh hoàng hôn khi đỏ đến chói mắt, khiến cả mắt cũng hoe hoe đỏ.

chạy tới, hỏi thẳng:

“Đây là kiểu ôn thi mà ?”

 

Cố Cẩn Niên chút bối rối, bản năng là đưa tay che chắn Trần Thục Tình phía .

 

“Lại nghĩ bậy gì nữa đây?” — nhíu mày 

chỉ đang trao đổi bài với bạn học, gì sai ?

Trần Dụ Tinh, em thật sự khiến thấy ngột ngạt.”

 

Loading...