SẠP ĂN VẶT HOANG THÔN - CHƯƠNG 6
Cập nhật lúc: 2025-07-11 03:56:43
Một lát , đầu thôn vang lên tiếng kêu thảm thiết chói tai.
【Số chơi còn sống trong phó bản: 3】
ôm chặt mớ rau trong lòng, ba chân bốn cẳng chạy về nhà nhỏ khóa cửa .
7
Ngày thứ ba của trò chơi.
Sáng sớm dậy mở quán, liếc mắt liền thấy t.h.i t.h.ể của chơi treo cổ ở đầu thôn.
Trên cổ quấn tầng tầng lớp lớp tóc, mặt tím tái.
sợ đến tái mặt, vội vàng giả vờ thấy, bắt đầu nấu canh hẹ vàng hoành thánh.
Rau tề tươi non mơn mởn thái nhỏ, trộn cùng nhân thịt băm thêm nước hành gừng, trộn thêm gia vị đủ.
Trải vỏ bánh lòng bàn tay, múc nhân nặn , từng cái hoành thánh nhỏ nhắn xinh xắn, vỏ mỏng nhân đầy gói xong.
Tần Kiêu đến từ sớm, khá tò mò ghé sát bếp lò yên lặng gói hoành thánh.
Trong mắt lấp lánh, cẩn thận giơ tay chọc chọc mấy cái hoành thánh căng tròn.
Bữa sáng đương nhiên thể chỉ bán hoành thánh, ít nhất thêm mì sợi.
Mì sợi chần qua nước sôi vớt , rưới nước dùng mỡ lợn lên màu vàng óng.
Lại nhúm một nắm cải thìa non xanh mơn mởn chần qua, chiên thêm một quả trứng ốp la tròn tròn .
thấp thỏm bưng hai phần ăn sáng hôm nay đến mặt Tần Kiêu, chờ đánh giá.
"Anh nếm thử một chút, giúp định giá."
Có thể sống qua ngày hôm nay , mùi vị của bữa sáng quan trọng.
Tần Kiêu ăn tao nhã, một miếng một cái hoành thánh nhỏ, một đũa một gắp mì sợi.
Chưa đến mấy phút ăn xong, rút khăn giấy lau khóe miệng, hài lòng gật đầu.
Bảng giá treo lên, giá đó chút kinh ngạc.
"Có đắt quá ?"
"Không đắt, cô ngon, ở đây đồ ăn của cô là vô giá."
Nói xong, Tần Kiêu phát hiện vẫn luôn dám ngẩng đầu về phía đầu thôn.
Thế là mặt đổi sắc qua lấy cái xác xuống, ném cống thoát nước.
Sau đó dùng ánh mắt cực kỳ sức uy h.i.ế.p quét qua đám quỷ dị đang xếp hàng ăn sáng.
Đám quỷ dị chột đầu, trời đất, giả vờ như chuyện gì xảy .
Không sạp đồ ăn của nổi tiếng , hôm nay khách đến ăn đặc biệt đông.
Hàng dài dằng dặc thấy đuôi.
Lý Đại Hải, Trần Dương, mấy con quỷ hôm qua gặp cũng đang thập thò trong hàng, Lê Đại Nương gặp tối qua cũng đến đúng hẹn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sap-an-vat-hoang-thon/chuong-6.html.]
Khách ăn hoành thánh chiếm đa .
dùng muôi thủng vớt hoành thánh cho bát sứ, thêm nước dùng hẹ vàng, rắc thêm hành lá xanh mướt thái nhỏ.
Lê Đại Nương chờ nổi nếm thử một miếng, vỏ hoành thánh trơn mà ngấy, mùi thơm của rau tề và vị ngọt của nhân thịt tràn ngập khoang miệng.
Trên khuôn mặt đầy nếp nhăn của bà lập tức tràn ngập nụ hạnh phúc, mái tóc rũ xuống đất cũng co độ dài bình thường.
Bữa sáng nóng hổi dường như tiếp thêm động lực vô hạn cho buổi sáng.
Đám quỷ dị đều ăn chậm an tường, còn dáng vẻ lệ khí đầy như bình thường.
"Thật sự vị, thể ăn đồ ăn vị !"
"Huhu, c.h.ế.t bao nhiêu năm , trong thế giới quỷ dị thật sự quá tê liệt, hôm nay cảm thấy như sống !"
"Hình như ngon hơn hôm qua một chút, Lê lão bản vĩnh viễn là thần!"
"Tối qua họp BOSS nhanh chóng giải quyết cô , haizz, là hôm nay tay luôn?"
"Ngày mai , ngày mai g.i.ế.c cũng ."
" đúng đúng, vội, ngày mai giết!"
8
Nhìn đám quỷ dị đang chuyên tâm ăn uống sạp, chỉ cảm thấy như về quán cơm ở hiện thực .
Quán cơm Lê Gia nhỏ bé đó là bố mở, là nhà của chúng .
Mẹ mất bàn mổ khi 5 tuổi, để trả hết nợ nần chữa bệnh, nhà cửa cũng bán .
Nhờ giúp đỡ, lão Lê thuê một sạp nhỏ, bán từ bánh kẹp thịt đến đồ nướng, bán đến bữa sáng ở đầu đường.
Gió gió mưa mưa 13 năm, mãi đến năm nay thi đại học xong, ông mới dành dụm đủ tiền thuê một cửa hàng nhỏ.
Mắt thấy ngày tháng của hai bố con sắp đến, ngờ...
May mà lúc xảy chuyện ngoài ý lão Lê ở trong bếp, chỉ là ông chịu nổi sự thật biến mất .
Mấy giọt nước mắt trong vắt đột nhiên rơi xuống bếp lò, trong nháy mắt bốc thấy.
lúc , một xấp tiền đỏ nho nhỏ chắc chắn nhét tay .
Tần Kiêu thỉnh thoảng lượn lờ bên cạnh đám quỷ dị, đến khi thu xong tiền bữa sáng mới .
Thấy tâm trạng sa sút rõ nguyên nhân, nhịn giơ tay gõ gõ đầu .
Quỷ dị , chỉ mới .
Hắn động thanh sắc nghiêng che chắn tầm mắt của đám quỷ dị xung quanh, ánh mắt di chuyển mặt .
"Phàm là kéo thế giới quỷ dị, chấp niệm đều sâu."
"Cái gì?"
hoảng hốt dùng tay áo lau lau mặt, giả vờ dính tro bếp.
Ngẩng đầu đối diện với ánh mắt chút gợn sóng của Tần Kiêu, vẻ mặt lạnh nhạt chỉ chỉ gian khách.