SAU CƠN MƯA TRỜI LẠI SÁNG - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:08:43
Hoa khôi với nụ mờ ám: "Thu Ngọc, Thẩm Tri Viễn tìm chuyện."
theo phản xạ cúp máy, còn kịp hỏi gì, hoa khôi rời , tiện tay đóng cửa .
Giây tiếp theo, Thẩm Tri Viễn xuất hiện mặt với bó hoa hồng tay.
cảm thấy tai nóng bừng, đôi mắt như sắc đỏ mặt thiêu đốt.
Thẩm Tri Viễn chăm chú, cổ họng khẽ động.
"Kỷ Thu Ngọc, thích em."
xoắn xuýt hai tay, theo bản năng lùi , lòng bàn tay ngừng đổ mồ hôi.
Đôi mắt của Thẩm Tri Viễn sáng ngời, như chứa đầy ánh .
Đẹp đến .
Đáng tiếc...
cúi đầu: "Xin , thích ."
Khuôn mặt Thẩm Tri Viễn lập tức tối sầm.
"Tại ? Là đủ ?"
Không, là .
"Anh chẳng nên tập trung học, đừng nghĩ đến chuyện yêu đương ?"
Thẩm Tri Viễn ngẩn , đó bật : "Vậy , đợi kỳ thi đại học ."
Ánh mắt tránh né, lòng rối bời, vội vàng gật đầu.
Thẩm Tri Viễn thở phào nhẹ nhõm, miễn là từ chối dứt khoát.
Anh đặt tay lên vai , khiến nửa như tê dại.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Buổi biểu diễn của hoa khôi bắt đầu, ánh mắt đều dồn về cô gái xinh nhất .
Đẹp đẽ, xuất sắc, những từ đó chẳng hề liên quan đến .
Tại Thẩm Tri Viễn thích ?
béo , học hành cũng bình thường.
dám hỏi lý do, lẽ chỉ là nhất thời hứng thú.
"Thích Tôn Miêu Miêu ?" Thẩm Tri Viễn cúi đầu hỏi .
gật đầu.
Không ai thích cô cả.
"Em cũng tuyệt vời, giỏi, đừng ngưỡng mộ cô ."
Đôi mắt Thẩm Tri Viễn sáng đến đáng sợ, bối rối .
Sau buổi tự học tối, về nhà.
Mẹ và chú thu dọn xong hành lý từ lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-con-mua-troi-lai-sang-niah/chuong-4.html.]
"Kỷ Thu Ngọc, con lời thế? Đã bảo lập tức về nhà , con ? Với thành tích thì học trường nào chứ? Thà nghỉ học sớm còn hơn!"
nắm chặt ba lô, cúi đầu im lặng.
Mẹ tức quá, định đánh .
Chú ngăn bà : "Thôi, thôi, bây giờ vẫn kịp mà."
Mẹ lập tức hạnh phúc: "Cũng may , chê bai đứa con nợ ."
Trên chuyến tàu, xóa và chặn liên lạc với tất cả , kể cả Thẩm Tri Viễn.
Xin , thật sự xin .
Anh xứng đáng một hơn.
05
Chú hào phóng, ông cho nhiều tiền tiêu vặt, tiết kiệm tất cả và gửi cho Thẩm Tri Viễn.
Số tài khoản ngân hàng của , nhớ kỹ trong lòng. Hãy xem như đây là lời từ biệt cho tuổi thanh xuân của .
Mẹ chuyện tiêu hết tiền, bà đánh một trận, đến mức mặt mũi bầm tím.
Chú an ủi bà, kéo từ đất lên.
Lúc đó, ký ức thời thơ ấu của dần trở nên mơ hồ, lẽ chú thật sự , chỉ là quá nhạy cảm.
Nửa đêm, chú lẻn phòng .
Ông : "Thu Ngọc , công việc của chú vất vả, trong nhà cũng chẳng dư dả gì, cháu thể giúp chú một chút ?"
ôm chặt lấy cơ thể , cảnh giác hỏi: "Giúp thế nào?"
"Đây là danh của con trai chú, nó là bác sĩ sản phụ khoa. Cháu còn trẻ, dù gì cũng cả…"
Mặt tái nhợt, tiếng chú vẫn đều đều bên tai.
"Mỗi thể kiếm mấy chục nghìn, mà chẳng ảnh hưởng gì đến cháu."
đồng ý.
Chú yên tâm rời .
xách túi đồ đơn sơ, cầm chứng minh nhân dân, lặng lẽ rời khỏi nhà.
mua một tấm vé tàu, đến phương Nam và bắt đầu công việc đầu tiên.
Sau khi chạy trốn, gọi cho vô cuộc điện thoại, đều bắt máy.
đổi điện thoại mới, thật sự ai thể tìm thấy nữa.
sống vì chính , sống thật .
Bảy năm trôi qua, cuối cùng cũng dành dụm đủ tiền để mua một căn nhà mặt tiền và mở một cửa hàng nhỏ.
Gác lửng lầu vẫn còn chỗ trống, đủ để thể nghỉ ngơi thoải mái.
Cuối cùng, cần trả tiền thuê nhà mỗi tháng nữa.