SAU CƠN MƯA TRỜI LẠI SÁNG - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:08:44
Ngày hôm đó, như thường lệ, ở quầy thu ngân xem phim.
Một bạn học cũ, Lý Mộng, thấy bức ảnh đặt bàn và ngay lập tức nhận .
"Chủ cửa hàng, trong ảnh là đúng ?"
ngẩng đầu và nhận đó là Lý Mộng, từng bắt nạt trong nhà ăn năm nào.
mỉm : "Là , vấn đề gì ?"
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Lý Mộng ngỡ ngàng : "Kỷ Thu Ngọc! Sao gầy nhiều thế?"
cúi đầu . Năm nay, làn da trắng, dáng mảnh mai, đôi chân dài. Những từng quen dĩ nhiên nhận .
Lý Mộng dường như quên chuyện cũ, xuống bắt chuyện với .
"Cậu thi đậu trường đại học nào? Cậu , hồi đó nam thần thi đỗ trường C danh giá nhất đấy."
Nghe nhắc đến Thẩm Tri Viễn, mỉm .
"Không thi đại học."
Lý Mộng thốt lên: "Cũng đúng, thành tích của hồi đó kém mà."
Nói xong, cô ngại ngùng trừ.
Cô lưu liên lạc của : "Tuần họp lớp, nhớ đến nhé."
Nói xong, cô xách một thùng sữa định bước .
giữ cô : "Trả tiền ."
Lý Mộng miễn cưỡng : "Bạn cũ cả mà."
"Trả tiền." mỉm nhắc .
Lý Mộng vui vẻ gì, nhưng vẫn trả 90 tệ.
Cô lẩm bẩm: "Thật nhỏ nhen, đáng đời đậu đại học."
chỉ , những lời đau ngứa giờ đây chẳng còn ảnh hưởng đến .
hứng thú với buổi họp lớp, nhưng thực sự cần trở về quê một chuyến.
trả tiền cho chú. Chỉ 3.000 tệ, đáng là bao.
Mẹ chú bỏ rơi, nhưng họ vẫn còn quan hệ hôn nhân. Bà sống một trong căn nhà trọ nhỏ, dựa tiền chu cấp của ông để sống.
Quay thành phố xa lạ, vẫn thấy thứ thật lạ lẫm.
Mẹ thấy , nhưng nhận là ai.
Bà già nhiều, ánh mắt chẳng còn chút thần sắc nào.
đưa tiền cho bà, bà vui mừng: "Sao cô đột nhiên đưa tiền cho ?"
Bà tưởng là xa lạ.
" nhiều tiền, tiêu hết." lạnh lùng đáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-con-mua-troi-lai-sang-niah/chuong-5.html.]
Khuôn mặt rạng rỡ, bà nắm lấy tay : "Nếu con gái như cô thì bao. Đứa con hư đó dám bỏ ruột mà chạy trốn!"
Mẹ sang , một " xa lạ," mắng chửi suốt mười phút. lời nào. Hóa bà căm ghét đến .
Nếu ghét , tại sinh ?
06
Tạm biệt xong, xổm bên lề đường, chán nản những chiếc xe qua .
Đột nhiên, một chiếc Maybach dừng mặt , che khuất tầm của .
Tiếp theo là tiếng còi xe, chói tai và gay gắt.
khó chịu dậy, xem ai đang ở trong xe.
Cửa kính xe hạ xuống, lộ một khuôn mặt mà cả đời thể quên.
Thẩm Tri Viễn lạnh lùng : "Lên xe."
ngơ ngác , thể ngờ rằng gặp trong cảnh .
"Ngốc ? Nhanh lên xe."
đè nén cảm giác hoảng loạn, giả vờ bình thản bước xe.
Hương nước hoa trong xe dễ chịu, nhưng lưng ướt đẫm mồ hôi.
Tâm trí hỗn loạn, chỉ nghĩ về việc thể nhận .
và đây khác , khi ngừng thuốc theo chỉ dẫn của bác sĩ, dần dần gầy trở .
"Em đang ở ?"
báo tên một khách sạn.
Khi đến nơi, tháo dây an , chuẩn xuống xe.
Thẩm Tri Viễn nắm lấy cổ tay . đầu , tim đập mạnh như trống.
dám , nghĩ rằng sắp điều gì đó.
Dù mắng, đánh , cũng chấp nhận.
Là tệ bạc, là với .
mỉm dịu dàng: "Em gầy ."
Trái tim run lên, cố gắng giữ nụ : "Trước đây là do em quá béo thôi."
Trầm cảm hai dạng: một là gầy mòn, hai là phát phì. thích ăn, nên béo đến mức chịu nổi.
Thẩm Tri Viễn buông tay, chạy xuống xe như trốn chạy.
Phía , ánh mắt như lửa, dõi theo rời.
Lúc bước lên bậc thang, suýt nữa trượt chân ngã.
Trước mặt , thể giữ nổi bình tĩnh.
Về đến khách sạn, tắm rửa dài giường.