SAU KHI BIẾT BẢN THÂN LÀ EM GÁI THẤT LẠC CỦA PHẢN DIỆN - 13
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:30:45
22.
Tạ Vọng giam lỏng trong biệt thự suốt ba ngày liên tiếp.
Muốn tự do đơn giản, chỉ cần đồng ý chia tay Lạc Tầm.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Mỗi ngày trôi qua, áp suất quanh Tạ Vọng càng thấp hơn.
Có lúc kiềm chế mà chất vấn : "Em thực sự thích đến ?"
Đáp chỉ là sự im lặng của .
Một tuần , trai tìm .
Tưởng rằng Tạ Vọng sẽ tiếp tục giữ , nhưng thoải mái thả .
trở về Hoài Thành.
Việc đầu tiên là tìm Lạc Tầm.
Anh hề hỏi trong những ngày qua.
Ngược , trông chút thất thần.
"Lạc Tầm, chuyện gì với em đúng ?"
Anh gãi đầu, khuôn mặt đầy áy náy: "Nhiễm Nhiễm, xin em, nhận một lời mời việc ở nước ngoài, thể tiếp tục ở trong nước với em nữa."
"Còn nữa… chúng chia tay ."
lập tức cảm thấy đây là quyết định của .
"Có ai ép ?"
Lạc Tầm : "Nhiễm Nhiễm, chúng chơi một trò chơi ."
Khi còn đang ngơ ngác, bắt đầu luật chơi.
"Anh sẽ đếm đến ba, đó hôn em. Nếu em né tránh, sẽ thắng."
"Lạc…"
1. Anh đưa tay vuốt ve gương mặt .
2. Anh chậm rãi cúi đầu.
3. Anh hôn xuống, nghiêng mặt tránh .
"Nhiễm Nhiễm, thua ."
Nước mắt đột ngột rơi xuống, trái tim rối bời.
"Lạc Tầm, chúng thử một nữa ? Lần em nhất định sẽ né."
"Nhiễm Nhiễm, đừng nữa, của em, mà là do đủ khả năng khiến em yêu ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-biet-ban-than-la-em-gai-that-lac-cua-phan-dien/13.html.]
"Bốn năm đại học, thực luôn , em chỉ đơn thuần là cảm thấy quen thuộc với mà thôi."
"Rõ ràng em thích trở thành tâm điểm của đám đông, nhưng vẫn cố tình tỏ tình với em mặt nhiều như , vì chắc chắn rằng em sẽ từ chối bao ánh mắt dõi theo."
"Vừa nãy thậm chí còn nghĩ, nếu em né tránh, thì dù là trời sập cũng ai thể chia rẽ chúng ."
"Đáng tiếc…" Anh tự giễu nhẹ.
"Nhiễm Nhiễm, em cũng nên rõ lòng ."
23.
Lạc Tầm ôm một cái rời mãi mãi.
thụp xuống, đỏ cả mắt.
Những cảm xúc mà suốt bốn năm qua luôn trốn tránh, những mà cố ý lờ , giờ phút trở nên rõ ràng vô cùng.
Tiếng bước chân vang lên ngày càng gần, Tạ Vọng xuất hiện mặt .
Anh vươn tay về phía : "Bé cưng, theo về nhà ?"
òa lao lòng .
"Tạ Vọng, xin ."
"Em nên giao cho khác, thực sự em vẫn luôn hối hận."
Tạ Vọng nhẹ nhàng vuốt lưng , trấn an: "Anh trách em."
"Hơn nữa, và cô từng xảy chuyện gì, em cần áy náy."
Anh lau nước mắt cho , nâng mặt lên: "Bé cưng, em còn thiếu một câu quan trọng nhất."
"Em thích ."
"Em thích , Tạ Vọng."
"Là kiểu thích ở bên cả đời."
"Bé cưng, cũng ."
"Một đời đủ, cả kiếp , kiếp ."
Một tháng , trở Kinh thị, mở một studio nhiếp ảnh.
Trước đây cầm máy ảnh chỉ vì kiếm tiền.
Bây giờ, nó trở thành sở thích của .
dùng ống kính để lưu tất cả những điều đẽ từng chứng kiến.
Chỉ là hôm nay, khách hàng chút khác biệt.