Sau Khi Được Thuê Làm Mẹ Kế - Phần 1
Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:51:31
1.
Tốt nghiệp đại học, thất tình thất nghiệp.
Bố đột nhiên đổ bệnh nặng, cần gấp một khoản tiền lớn.
Đi đường cùng, chọn một lối tắt.
Người giàu nhất thành phố, một ông lão, tìm đến .
" bệnh nặng, sống bao lâu nữa, tìm cho con trai một bầu bạn, dì chị gái đều ."
"Được, vấn đề gì, vai nào cũng diễn ."
Ông lão giữ lời, ngày hôm liền qua đời.
Hai chúng , giấy tờ cũng đăng ký, hôn lễ cũng cử hành.
Trong tang lễ, khi di chúc, giấy trắng mực đen ghi rõ: "Lý Tử Dạ thi đỗ đại học, Phùng Khanh Khanh sẽ nhận năm trăm triệu tệ."
Trong năm giây đó, nghĩ đến tất cả những chuyện buồn trong đời mới bật thành tiếng ngay tại tang lễ.
2.
Buổi tối, vui sướng trong căn biệt thự lưng chừng núi, lên kế hoạch tiêu năm trăm triệu tệ thế nào.
*Loảng xoảng* một tiếng, hành lý của ném ngoài cổng.
mặc đồ ngủ, chân trần lao đến hiện trường, phát hiện hành lý của đang bốc cháy.
"Cậu cái gì ?"
thiếu niên mặt đang mặc đồ thể thao, mồ hôi nhễ nhại, tay còn cầm điếu thuốc, cơn tức bốc lên ngùn ngụt.
"Xin , trượt tay rơi điếu thuốc."
Cậu cúi mắt, chằm chằm, khóe miệng nhếch lên một nụ , giây tiếp theo liền búng mẩu t.h.u.ố.c lá trong tay hành lý của , thản nhiên lên lầu.
chẳng kịp đôi co, vội vàng lao cứu đống hành lý.
Kết quả là hành lý cháy rụi, tóc cũng cháy xém một lọn.
chạy đến phòng đập cửa.
"Ai đấy?"
"Mẹ đây!"
Cánh cửa mở ngay giây đó, chỉ quấn một chiếc khăn tắm, vẻ như mới tắm xong.
"Hửm, gì ? Hay là do dì xem nhiều phim quá , sở thích gì đặc biệt ?"
tức đến đau cả gan, "Lý Tử Dạ, tôn trọng một chút, là bề của !"
"Tôn trọng? Dì nửa đêm chạy phòng , lúc đang tắm, dì với chuyện tôn trọng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-duoc-thue-lam-me-ke/phan-1.html.]
nhất thời cứng họng.
"Dì , 'già' quá cháu nuốt trôi , mời dì về cho, đủ tôn trọng ?"
*Rầm* một tiếng, cánh cửa đóng sập .
Không Lý Tử Dạ chỉ là một thằng nhóc ranh ?
Thằng nhóc 17 tuổi thể chín ép như , cao 1 mét 8, cái miệng thì câu nào là khiến tức điên câu đó.
3.
nghĩ cả đêm cũng hiểu tại một thằng nhóc 17 tuổi dám trèo lên đầu lên cổ .
Chắc chắn là do "mở bài" sai cách .
Ngày hôm , với phương châm "dùng tình yêu và sự ấm áp để cảm hóa ác quỷ", dậy từ sớm để bữa sáng.
Một tiếng , gõ cửa phòng .
"Lý Tử Dạ, ăn sáng , sắp muộn học ." cố nén giọng, dịu dàng hết mức.
Cửa mở, để đầu tóc rối bù, với vẻ cực kỳ mất kiên nhẫn.
"Mới sáng sớm tinh mơ giở trò gì nữa đây?"
Giọng khàn đặc, là tỉnh ngủ.
"Dì bữa sáng , rửa mặt xong thì ăn, ăn xong dì đưa đến trường."
nở một nụ thật tươi.
"Không ăn."
Cậu phòng, thèm để ý đến nữa.
"Không ăn? Trẻ con đang tuổi ăn tuổi lớn, ăn chứ? Dì cho , dáng lắm , cần giảm cân thật mà..."
lẩm bẩm theo trong.
"Phiền thật."
Cậu đến bên giường, lưng về phía , một tay cởi áo phông.
"Dì những điều là vì cho ..."
còn định thêm gì đó, thì mắt đột nhiên hiện một tấm lưng trần... gầy nhưng cơ bắp, đường nét vô cùng nuột nà...
"Còn xem nữa ?" Giọng đầy vẻ chế giễu, những ngón tay thon dài dừng dây quần, đôi mắt đen láy liếc .
", ... xem sữa nóng ."
sợ đến mức bỏ chạy khỏi phòng ngay lập tức.