Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Sau Khi Được Thuê Làm Mẹ Kế - Phần 6

Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:51:38

16.

 

Kể từ ngày hôm đó, còn đến quán bar nhiều nữa, ngày nào cũng về khá sớm. luôn đợi về, hỏi vài câu, cũng chỉ trả lời qua loa, sớm trở về phòng .

 

vẫn tiếp tục gặp ác mộng. Phó Cảnh đúng là chút âm hồn tan.

 

gọi điện cho Trương Dụ kể về cơn ác mộng của , cô còn .

 

"Trước đây ông chồng giàu của một thằng nhóc con ?"

 

" ."

 

"Nhóc con lớn thế còn trai như , lừa ai thế?"

 

"Hả? Nếu tớ với , tớ cũng là hại, tin ?"

 

"Tớ tin cái con khỉ , cứ ở đó mà sướng trộm ."

 

"Tớ sướng cái gì chứ, trai chứ tớ yêu đương với ."

 

"Sao thể? Cậu cần thì cho tớ!"

 

...

 

Cạn lời c h í c mất. bạn với cô , mà cô con dâu của ?

 

"Ở cùng với một em trai như , chẳng lẽ rung động ? Sao thể kiềm chế bản chứ?"

 

"Cậu chút đạo đức nào !"

 

...

 

Khoan . Không đang thảo luận với cô về Phó Cảnh ? Sao chủ đề quấn lấy Lý Tử Dạ dứt thế .

 

Cúp điện thoại, giường, chìm suy tư.

 

Rung động? Sao thể rung động với một thằng nhóc con chứ?

 

nghĩ , những khoảnh khắc mặt đỏ tim đập đúng là thật: thắt dây an cho , lúc hạ giọng an ủi lái xe cẩn thận, lúc kể chuyện ma cho suốt đường , tại chỗ đợi bộ dạng nhát gan của , và cả tinh quái nắm lấy tay ...

 

Không thể nghĩ nữa, tội , tội .

 

thầm niệm trong lòng một trăm : "Con khác với động vật là vì chúng đạo đức."

 

Ngoài cửa đột nhiên tiếng mở cửa. Lý Tử Dạ về ?

 

đẩy cửa , liền thấy mở cửa phòng .

 

"Lý Tử Dạ."

 

"Ừ." Cậu nghiêng , chỉ một giây dời tầm mắt.

 

tới, "Dạo về sớm quá nhỉ, bài tập ?"

 

Trước đây bài tập, còn nghĩ thông suốt .

 

"Không bài tập."

 

"Không bài tập? Thầy giáo của các gì ăn ?"

 

"Lại dò hỏi về bạn trai cũ của cô ?" Thằng nhóc con nổi giận trong một giây.

 

"Không , cứ nhắc đến gì?" chặn cửa , "Di chúc đây của bố , kèm thi đỗ đại học."

 

"Thế , mang sách vở về đây, mỗi tối sẽ phụ đạo cho một tiếng."

 

tin, một sinh viên xuất sắc của trường top 985 như , thể dạy một sinh viên đại học.

 

"Cô nổi điên gì nữa ." Cậu .

 

" nghiêm túc đấy!" Suy nghĩ một chút, chọn ngày bằng gặp ngày, đẩy cửa phòng , xuống bàn học của , "Cậu qua đây, chúng bắt đầu từ tối nay."

 

Cậu ném áo khoác , mặt đầy vẻ tình nguyện tới, xuống bên cạnh .

 

hỏi sơ qua tình hình của .

 

"Hơn 200 điểm?" kinh ngạc đến rớt cả cằm. Dù ngủ gật nửa buổi thi cũng đến mức thấp như chứ?

 

"Đã , cô đừng nghĩ một đằng một nẻo."

 

"500 điểm, nhất định sẽ giúp thi 500 điểm. Dù thì cũng học chuyên ngành sư phạm. Chắc chắn, kh... khẳng định."

 

Chỉ là cũng tại thiếu tự tin như . May mà mới học lớp 11, vẫn còn kịp.

 

"Không thi thì cô tính ?" Cậu ung dung .

 

"Không thi thì nam tiến công, về quê trồng lúa, chúng hẹn ngày gặp ."

 

"Cái hình nhỏ bé của cô mà đòi trồng lúa? Trồng rau QQ thì đúng hơn."

 

"Lý Tử Dạ!" sắp gào lên với , cứ cà lơ phất phơ thế, "Lật sách trang đầu tiên!"

 

Không tỏ chút uy nghiêm, còn tưởng là quả hồng mềm.

 

"Trang đầu tiên là trang trắng, dì ạ." Cậu buồn .

 

Sách cũng chống ? Cười cái rắm!

 

"Vậy thì... thôi bỏ , để ." giật lấy sách của lật một hồi.

 

Rất đơn giản mà, khó, thật đấy, chỉ khó một "tí" thôi.

 

Thế là tối hôm đó, vùi đầu việc, giảng cho cả một buổi tối, giảng đến khô cả nước bọt, cũng .

 

Cậu lấy một chai nước khoáng, vặn nắp đưa cho , "Cũng ai ép cô, cô khổ sở gì?"

 

"Lý Tử Dạ, nghiêm túc một chút, đây là chuyện liên quan đến cả đời của đấy." tu một ngụm lớn mới sống .

 

"Thế thì liên quan gì đến cô, thật thú vị."

 

"Sao liên quan đến ?"

 

"Thật sự coi ?"

 

" , nhưng cũng hy vọng sẽ sống , bằng cấp, sống thế nào?"

 

"Sống tạm bợ."

 

tức đến bốc khói.

 

"Tối mai giờ , mang sách toán về đây."

 

"Cô phiền thật đấy."

 

Phiền thì phiền, dù cũng là vì cho .

 

Vừa định , thấy ống bút ở bàn học của treo mấy sợi dây buộc tóc hình hoạt hình.

 

"Cả ngày lo học hành, chỉ yêu đương." chỉ mấy sợi dây buộc tóc. Đây chắc chắn là của cô bé nào đó.

 

Cậu đột nhiên ngả , lười biếng , "Không thấy quen ?"

 

một cái, "Hơi quen."

 

Giây tiếp theo, khốn kiếp! Đây là mấy sợi mất mấy hôm ?

 

Dạo , dây buộc tóc của ngày nào cũng mất một sợi, còn tự hỏi ác mộng hành hạ đến đãng trí, cứ tìm mãi thấy.

 

"Cậu !"

 

" ?"

 

Sao thể cái việc biến thái là giấu dây buộc tóc của bình tĩnh đến thế?

 

Không , bình tĩnh.

 

"Cậu lát nữa ngủ, nghĩ những kiến thức hôm nay giảng cho nhé, ngủ đây."

 

Nói xong định chuồn.

 

Chuồn nửa đường, nhớ điều gì đó, lấy mấy sợi dây buộc tóc, giả vờ bình tĩnh chạy khỏi phòng.

 

17.

 

Về đến phòng, dựa cửa gọi điện cho Trương Dụ.

 

"Giờ mà gọi cho tớ, chuyện lớn thì coi chừng tớ đập c h í c ." Cô đánh thức, chút mơ màng.

 

"Thật sự chuyện lớn !"

 

"Nói chị ơi, tò mò c.h.ế.t ."

 

"Lý Tử Dạ thích tớ, chắc chắn là thích đến phát điên , , còn giấu dây buộc tóc của tớ, bây giờ."

 

"Tớ cũng xinh , đáng yêu, nhưng tớ ý định già trẻ đều mê ."

 

một một tràng, cũng .

 

"Ừ, thích , chúc mừng ."

 

"Tớ nghiêm túc đấy."

 

"Sao chắc chắn là thích , chứ là xem phim nhiều quá, lén lút giấu đồ của kế, chỉ để thỏa mãn một dục vọng riêng tư."

 

Còn khả năng nữa!

 

"Cậu phân tích , đừng phân tích nữa."

 

"Tạm biệt."

 

cúp máy ngay lập tức.

 

Kết quả là bên tai đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.

 

"Ai đấy?"

 

"."

 

Lý Tử Dạ? Cậu đến tìm gì? Cậu ngoài cửa bao lâu , thấy gọi điện chứ?

 

Phát điên mất.

 

"Có chuyện gì ?" chặn cửa, phòng thủ nghiêm ngặt.

 

"Tai Bluetooth của cô."

 

Ồ, mới nhớ , lúc nãy tiện tay để tai bàn học của .

 

"Cảm ơn." mở cửa, khách sáo nhận lấy.

 

Cậu đó, cúi đầu , nhưng ý định .

 

"Cậu mau ngủ , còn ?" giục . Cậu , ?

 

"Dạo cô..." Cậu ngập ngừng, "Có ngủ ngon ?"

 

" ngủ ngon mà, ngon? khỏe lắm." chỉ đuổi .

 

"Ngủ ngon mà còn ?"

 

: ...

 

"Sao ?" Cậu lẽ biến thái đến mức lắp camera, máy lén trong phòng chứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-duoc-thue-lam-me-ke/phan-6.html.]

 

"Đoán thôi, thấy quầng thâm mắt của cô nặng." Cậu , vẫy vẫy tay, "Đi đây."

 

Cậu , bình tĩnh nữa.

 

Việc đầu tiên là chạy về phòng, lật tung cả lên, tìm khắp nơi cũng thấy camera thứ gì tương tự.

 

Buổi tối, giường, khỏi lắc đầu.

 

Xong . Cậu thích quá , thích đến phát điên .

 

Kết quả là sáng hôm , vả mặt một cách đau đớn.

 

Phó Cảnh gọi điện cho , bảo đến trường một chuyến.

 

"Cô là giám hộ của Lý Tử Dạ? Cậu yêu sớm hai nữ sinh trong lớp đánh , cô đến đây một chuyến."

 

Lúc đó sốc.

 

Cậu bạn gái , còn một lúc quen hai ? Chẳng trách dạo về nhà trông như thiếu ngủ, thể lực đủ mà.

 

Tra nam!

 

Gặp Phó Cảnh, cố ý chọn một bộ đồ trông hiền thục, đoan trang.

 

Chị đây chỉ họp phụ , chị đây còn "battle" với yêu cũ.

 

Ba giờ chiều, trong văn phòng của Phó Cảnh.

 

Anh đẩy gọng kính, "Cháu trai của em ?"

 

nhấp một ngụm , "Con trai."

 

"Phùng Khanh Khanh, em 23 tuổi, con trai em 17 tuổi, em coi là thằng ngốc ?"

 

mà như , "Chồng 53 tuổi, con trai ông 17 tuổi thì vấn đề gì ?"

 

"Sao em trở nên ham vật chất như ?"

 

"Thầy Phó vẫn còn tơ tưởng đến ?"

 

Anh nữa, tháo kính , chằm chằm.

 

"Phùng Khanh Khanh, cần nhắc em , lúc đầu đề nghị chia tay là em, em cần thiết câu nào cũng gai như ."

 

"Thầy Phó, cần nhắc , hôm nay đến đây là vì vấn đề của đứa trẻ, chứ vấn đề cá nhân giữa và thầy Phó." chịu yếu thế.

 

Anh còn tưởng là Phùng Khanh Khanh của ngày xưa, chạy theo , chỉ một ánh mắt của cũng đủ khiến cả đêm ?

 

Bây giờ là, Phùng · phiên bản hắc hóa · Khanh Khanh.

 

"Được, em cứ nhất quyết chuyện với như , thì cứ coi như gì."

 

"Chúng vẫn nên về con trai thì hơn."

 

Mặt tái mét.

 

"Lý Tử Dạ yêu đương trong lớp, em ?"

 

"Học sinh như , theo nội quy của trường đáng lẽ đuổi học, nể tình chúng quen , nhẫn nhịn hết đến khác."

 

"Lần bắt cá hai tay, hai nữ sinh vì mà đánh , còn nhập viện, phụ tìm đến đây, một lời giải thích."

 

Đuổi học?

 

"Hồi học cấp ba, yêu sớm cũng đến mức đuổi học chứ? Hơn nữa tuổi dậy thì thích, bình thường ? Hay là thầy Phó từng trải qua tuổi dậy thì?"

 

Cũng , Phó Cảnh tuổi dậy thì . Tuổi dậy thì của chạy theo , tặng hoa, tặng quà, gửi thư tình cho , mà đều thèm để ý.

 

Nực hơn là, khi ở bên , hỏi : "Phùng Khanh Khanh, em thích từ năm nhất đại học, ?"

 

xin kiếu.

 

thích từ hồi cấp hai, mù đến mức nào mới thấy. Khoảng thời gian dài đằng đẵng yêu thầm đó, cuối cùng cũng chỉ là một cuộc loạn lạc binh đao của riêng .

 

"Lúc đó chỉ nghĩ đến học hành cho , nghĩ đến chuyện khác." Anh thở dài.

 

"Thầy Phó đúng là học sinh gương mẫu."

 

Cái khúc gỗ c.h.ế.t tiệt , tại ngày xưa thích một khúc gỗ như chứ.

 

"Có hai phương án, thứ nhất là đuổi học."

 

"Đuổi học !" lập tức phủ nhận.

 

"Phương án thứ hai, cô xin phụ bên , nếu họ khiếu nại, xóa bỏ ảnh hưởng tiêu cực, nhà trường thể xem xét giữ ."

 

"Bố quyên góp tiền cho trường!"

 

"Bây giờ là thời đại tiền là thể gì thì ."

 

chửi .

 

"Thôi, giao cho , sẽ chuyện với phụ , dù thì giờ vẫn luôn là em gây họa giải quyết." Anh thở dài.

 

"Không cần!" dậy, "Không phiền ."

 

xách túi bỏ .

 

18.

 

dành cả một buổi tối để mời hai vị phụ học sinh ăn cơm.

 

Trên bàn ăn, hai bà thi mỉa mai châm chọc .

 

"Người bây giờ , cha gì, khó trách con cái học theo."

 

" , cô Phùng đây trông chắc cũng đến 35 tuổi nhỉ, chậc chậc."

 

35 tuổi? Mắt bà ? mới 23!

 

"Chị ơi, chị khéo quá, em năm nay tuổi mụ 40 , chị đây bảo dưỡng thế nào mà trông còn trẻ hơn cả em." Mặt sắp đến rách .

 

"Thật ? Đừng lừa chị nhé."

 

"Thật ạ! Chị là em hỏi, chị mới tiểu phẫu thẩm mỹ , mà trẻ thế, định nhờ chị giới thiệu cho đây ."

 

"Ôi dào, em chị ngại quá."

 

"Phụ nữ ai mà chẳng yêu cái . Thế , em hai cái thẻ mát-xa ở spa, em với hai chị duyên, nếu các chị chê, em tặng hai chị cái thẻ , các chị thử xem tay nghề ở đó thế nào."

 

Hai bà nhận lấy thẻ, thấy tên cửa hàng thì mắt sáng rỡ.

 

"Chỗ cao cấp lắm, nạp thẻ thành viên cũng từ 10.000 tệ trở lên."

 

"Yên tâm ạ, em nạp cho mỗi chị 18.888 tệ , các chị cứ yên tâm dùng."

 

"Thế thì ngại quá."

 

"Cứ nhận chị, đều là chị em cả, khách sáo gì."

 

...

 

Cả một buổi tối, đến cứng cả mặt.

 

Về đến nhà, chẳng gì cả, chỉ buông xuôi mặc kệ.

 

đang liệt ghế sofa thì Lý Tử Dạ học về.

 

Lúc giày, liếc một cái.

 

"Lý Tử Dạ, thể chỉ thích một cô gái thôi ?" một cách yếu ớt.

 

Sắc mặt đột nhiên đổi, "Ý gì?"

 

"Cậu bắt cá hai tay, suýt nữa đuổi học, ?"

 

Cậu gì nữa.

 

" , giải quyết xong cả , cứ học hành cho ."

 

Cậu sững một lúc, chút tức giận, "Đuổi thì đuổi, cần cô bất cứ chuyện gì."

 

Cậu còn tức giận nữa, còn giận đây , sắp mệt c.h.ế.t .

 

Vốn dĩ, dạo , buông bỏ phòng với Lý Tử Dạ, nghiêm túc phụ đạo cho . tối nay, cứ chằm chằm, thấy bộ dạng bất cần của , thấy bực.

 

"Sao thế?"

 

Cậu thấy đột nhiên im lặng, liền hỏi.

 

" mệt quá." Mệt lòng.

 

"Mệt thì nghỉ , ai bắt cô phụ đạo chứ?" Cậu , gấp cuốn sách trong tay .

 

"Hôm nay vẫn giảng xong."

 

"Mai giảng tiếp, cô ngủ ."

 

Vừa xong, điện thoại của liền một tin nhắn đến. Cậu tắt tiếng, nhưng màn hình sáng lên. Trong một tiếng đồng hồ, nó sáng lên bao nhiêu . Ảnh đại diện thể thấy là của một cô gái, một hình đại diện cún con dễ thương.

 

ở đây lao tâm khổ tứ, thành tích hơn, còn thì đang yêu đương?

 

Nghĩ đến ngày hôm đó vì hạ cầu xin hai vị phụ , thấy bực. Càng nghĩ càng tức, bùng nổ.

 

"Lý Tử Dạ, đang phụ đạo cho , còn thì ở đó lơ đễnh, ý gì hả? Có học nữa ?"

 

" lơ đễnh chỗ nào?"

 

So với cơn thịnh nộ của , bình tĩnh vô cùng.

 

"Trong một tiếng , gửi cho bạn gái bao nhiêu tin nhắn? Yêu đương cũng chừng mực chứ? Cậu tôn trọng khác ?"

 

Cậu sững ở đó, chằm chằm.

 

" gửi tin nhắn."

 

"Cậu gửi, nhưng cứ suốt!"

 

"Không bạn gái, chia tay lâu ."

 

"Cậu lừa ai đấy!"

 

"Cô ? Ghen tuông vớ vẩn gì thế?"

 

" mà ghen á? Cậu điên ? là dì của !"

 

phát điên , thể nghĩ rằng đang ghen? Bây giờ chỉ đánh thôi ?

 

"Cô tin thì tùy, dì chứ gì, chuyện thì , cô đừng gào lên với ."

 

" chỉ là thấy cả ngày tập trung việc học nên khó chịu thôi, cứ như , quản nữa, như cả đời cũng sẽ chẳng nên trò trống gì."

 

Cậu cũng tức giận dậy, "Không quản chứ gì? Ban đầu cũng cầu xin cô quản , cô là cái thá gì của chứ?"

 

" là gì của cả, nên, cứ thế ."

 

ném sách xuống bỏ .

 

về phòng , giường, thấy tiếng *rầm* một cái ở bên ngoài, cửa đóng sầm .

 

Cậu ngoài.

 

Nước mắt cứ thế tuôn rơi.

Loading...