SAU KHI LÂM VÀO KỲ PHÁT TÌNH, TÔI PHÁT HIỆN TÌNH YÊU ĐÍCH THỰC CỦA MÌNH - CHƯƠNG 2: NHẪN NHỊN KHẮC CHẾ, ANH ƠI CỨU EM…
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:56:03
Cậu bắt đầu gõ nhẹ lên vách ngăn buồng vệ sinh, dỗ dành .
"Cậu mà nữa là giận thật đấy, cho cơ hội đó, đừng mà điều.”
"Nam Hy, đây cho đánh dấu tạm thời.”
" tuyệt đối sẽ đụng , yên tâm."
Cậu thả pheromone .
Cậu phát tình, nhưng hề hỏi han gì đến thuốc ức chế.
Cậu quan tâm đến .
Bình luận đều đúng cả.
[Đừng mở cửa nha cục cưng! Mau gọi điện cho Thẩm Hòe Tự, ảnh tìm điên luôn đó!]
[Mở cửa là đời tàn đó, đừng mà yêu đương mù quáng, đầu kìa!]
[Mấy tên Alpha pheromone khống chế nửa đều là đồ lừa đảo! Đừng tin!]
Trong mùi rượu nồng nặc, gian nan cố gắng nhẫn nhịn, cắn chặt môi đến bật máu.
run rẩy bấm gọi cho Thẩm Hòe Tự.
Điện thoại đổ chuông bắt máy ngay.
bật cầu cứu.
"Anh ơi, cứu em với..."
Không qua bao lâu, lẽ là vài phút, cũng lẽ là hơn chục phút.
Ngay khi đại não sắp đình công , Tiêu Thận cũng gần như xông , Thẩm Hòe Tự xuất hiện.
Khoảnh khắc bước , mùi rượu nồng nặc tràn ngập căn phòng hương tuyết đầu mùa thanh khiết cuốn trôi sạch sẽ.
Cảm giác đầu tiên tiếp xúc tựa như bừng tỉnh trong giây lát, nhưng ngay đó, dường như ngay cả vạt váy cũng ướt đẫm.
Tiêu Thận, một Alpha cấp A, lúc Thẩm Hòe Tự áp chế đến mức ngóc đầu lên nổi.
Anh bước đến cửa, ống tay áo vest hàng hiệu xắn lên, đầu ngón tay thon dài tùy ý gấp gáp gõ nhẹ hai cái.
Lịch sự kiềm chế, dường như ảnh hưởng bởi pheromone.
"Nam Hy?"
Trong kẽ răng môi khe khẽ rên rỉ.
Sau đó đàn ông tao nhã lịch thiệp bên ngoài cánh cửa hung hăng đ.ấ.m một quyền xuyên thủng vách ngăn nhà vệ sinh.
Ánh mắt lạnh lùng thờ ơ mang theo chút ửng đỏ nhàn nhạt.
Anh tùy tay rũ bỏ vụn gỗ tay, bước từng bước đến mặt , từ cao xuống dáng vẻ chật vật của .
"Còn lên nổi ?"
đáp một tiếng, chống tay lên sàn gắng gượng dậy.
thẳng , chân mềm nhũn, cả bổ nhào lòng Thẩm Hòe Tự.
Toàn cứng đờ.
Ngay đó, cảm giác bụng chạm vật gì đó, xúc cảm kỳ lạ.
"Anh ơi, cái gì ..."
"Ôm chặt !"
Thân thể bỗng chốc lơ lửng giữa trung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-lam-vao-ky-phat-tinh-toi-phat-hien-tinh-yeu-dich-thuc-cua-minh/chuong-2-nhan-nhin-khac-che-anh-oi-cuu-em.html.]
Hai tay theo bản năng vòng qua cổ .
Da thịt chạm .
Mùi ngọt ngào mang theo chút tanh nồng theo hương hoa nhài dần lan tỏa.
vô dụng nức nở thành tiếng.
Tiêu Thận quỳ rạp đất pheromone dụ dỗ dậy, mới nhích tới một bước, Thẩm Hòe Tự liếc mắt, nhấc chân đá thẳng bụng Tiêu Thận, đá văng xa.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
" cho phép bò dậy ?"
Anh ôm ngoài, cả và cánh tay đều cứng đờ như khúc gỗ.
dùng chút ý chí lực còn sót níu lấy cổ áo , ngại ngùng mở miệng.
"Anh ơi, em... áo của em ướt hết ..."
Không khí tĩnh lặng trong giây lát, đó pheromone mang theo khung cảnh tuyết trắng mùa đông bùng nổ đốt cháy.
Rõ ràng lạnh lẽo đến , nhưng nóng rực đến thế.
Người phía chân bước vội vã về phía phòng bao bên cạnh.
Bước chân sải rộng, gấp gáp như ngọn núi lửa sắp phun trào.
Thân thể theo bước chân mà lay động.
Đầu óc rối như tơ vò.
Trong túi áo vest của lộ một góc vải.
Trước khi ném lên giường, tò mò vặn đưa tay nắm lấy.
Sau đó…
Miếng vải trắng viền ren móc .
Bình luận bắt đầu ăn mừng năm mới:
[A a a a a a! đúng đúng! cục cưng chính là nó đó, xem quen mắt ?]
[Anh nuôi nhà rõ ràng độ phù hợp pheromone với cục cưng là 100%, nhưng vì hạnh phúc nên chủ động buông tay. Cuối cùng vì thủ như ngọc cho cục cưng, mà đến cuối cùng cũng tự c.h.ế.t mòn c.h.ế.t mỏi. Lần cục cưng giác ngộ , còn mau chóng xông lên bàn ăn !]
[Tiêu Thận, tên khốn kiếp ! Vừa nãy còn cục cưng thiểm cẩu, kết quả ngoắt dùng pheromone dụ dỗ , ăn cả phần, đồ dơ bẩn!]
Độ phù hợp pheromone 100%?
Vậy chẳng là bạn đời định mệnh trong truyền thuyết ?
Miếng vải trắng chói mắt loạn lòng .
Hai má nóng bừng, ánh mắt trốn chạy nhưng thể sai khiến mà tiến gần.
Thành thật nhiệt tình.
Bàn tay run rẩy nắm chặt vạt áo , giọng nghẹn ngào cầu xin giúp đỡ.
"Anh ơi, em khó chịu quá.”
"Anh giúp em ?"
Anh bên giường hồi lâu, đột nhiên bật .
Bàn tay to với khớp xương rõ ràng bóp chặt cằm .
"Hy Hy giúp em thế nào đây?"
Khuôn mặt lạnh lùng xa cách, ngày thường khiến dám thẳng lúc ở ngay mắt, đôi môi ửng hồng cũng mềm mại đến .
tiến gần.
Anh né tránh.