SAU KHI MẸ LY HÔN, BÀ TRỞ THÀNH NGƯỜI ĐÀN BÀ CHUA NGOA NHẤT LÀNG - 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:15:28
Cậu giúp sửa điện tạm.
Căn nhà tồi tàn cuối cùng cũng sáng đèn.
Ánh sáng lờ mờ soi rõ nếp nhăn nơi khóe mắt , thấp giọng:
"Dục Phân, em dâu chị nóng tính đấy."
"Chị cứ tạm ở đây, mai em về thuyết phục cho hai con sang nhà em ở."
Mẹ lưng trải giường, đáp nhạt nhẽo:
"Không phiền , ở đây cũng ."
Lúc đó chút trách vì từ chối.
Sau lớn lên mới hiểu.
Cậu chủ gia đình, lời chỉ như mấy câu xã giao kiểu "lúc nào mời ăn", thể tin.
Sau ly hôn, bố vội vàng thành phố sống cùng đàn bà , còn hai con mất chục ngày mới dọn dẹp xong căn nhà cũ.
Cậu tìm ít gạch vỡ chắp vá dãy nhà phía tây sập.
Mái rơm cũng mới, nắng chiều chiếu tỏa hương lúa thơm ngát.
Làm xong, chẳng buồn ăn cơm, đạp chiếc xe đạp cũ kêu lạch cạch về.
Bà nội ở đầu làng nhai hạt dưa, giọng oang oang như gõ trống:
"Trên đời kiếm thằng chồng như Thanh Sơn nữa?"
"Nó còn cho chỗ ở dù cô đẻ nổi thằng con trai."
"Nhìn nhà đẻ cô kìa, ai đón cô về ."
Bà Triệu nhịn :
"Thanh Sơn mà , ngày nào cũng lăng nhăng bên ngoài? thấy Dục Phân mới là tử tế. Với , Bối Bối là cháu gái nhà họ Vương, cho chỗ ở chẳng lẽ đương nhiên ?"
Bà nội trợn mắt:
"Đó là nhờ Thanh Sơn nhà bản lĩnh mới lấy gái thành phố. Còn Dục Phân mặt mũi xui xẻo như , gì cũng chẳng ai thèm ngó!"
bà nội đoán sai.
Tối hôm đó, hơn chín giờ, lão độc què trong làng - Lưu què - đến gõ cửa nhà.
Hắn nhét qua khe cửa một tờ năm mươi, hạ giọng:
"Dục Phân, cầm tiền mua bộ quần áo mới ."
"Thanh Sơn thương em thì thương."
"Mùa đông lạnh lẽo, ngủ một chắc lạnh lắm nhỉ? Mở cửa , sưởi ấm cho."
Mẹ trả lời, cứ thế ngoài lải nhải, giọng càng lúc càng to.
Mẹ xuống giường tìm cây đòn gánh chặn cửa, quát nhỏ:
"Cút , tao loại đó!"
Mấy ngày , Lưu què vẫn quấy rầy.
Dù cương quyết từ chối, nhưng dân làng bắt đầu bà bằng ánh mắt mờ ám.
Phong tục khi đó là .
Dù bạn là nạn nhân, vẫn : "Ruồi chẳng đậu trứng lành."
Hôm đó, cụ năm tổ chức sinh nhật sáu mươi.
Mẹ mời đến giúp bưng nước, theo để ăn cỗ.
Thời đó nghèo, lũ trẻ chỉ mong cỗ để cải thiện bữa ăn.
Hạt dưa, đậu phộng bưng lên, lũ trẻ ùa tranh.
nhỏ tuổi, yếu sức, chỉ giành một nhúm lạc.
Đang ấm ức, Lưu què bê nửa đĩa lạc từ bàn đến đặt mặt :
"Đây, cho con hết."
Không khí lập tức đổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-me-ly-hon-ba-tro-thanh-nguoi-dan-ba-chua-ngoa-nhat-lang/2.html.]
Một bà cô nhiều chuyện trêu:
"Bối Bối , Lưu què coi con như con gái đấy!"
đẩy mạnh đĩa lạc :
"Ai cần con gái ông, bố , cũng chẳng thích ông!"
Lưu què hề hề:
"Con nít gì, chú đây tối nào cũng đến thăm con đấy."
Cả đám đàn ông cùng bàn phá lên, cả bác Ba nhà chủ tiệc cũng .
"Lưu què nhanh tay thật!"
"Không ngờ mày cũng bản lĩnh đấy!"
"Đàn bà mới ly hôn còn nóng hổi, mày ngày nào cũng đến sợ mệt ?"
"Bối Bối, gọi Lưu què một tiếng bố, để ông cho con mười đồng tiêu vặt!"
...
Dân làng thích đem chuyện nam nữ đùa cợt.
tức đến đỏ mắt, chỉ lặp lặp : "Mẹ thèm để ý đến ông!" mà chẳng gì thêm.
lúc đó, từ trong nhà bưng chạy .
Thấy cảnh , bà lao đến bên , nhưng vội quá trẹo chân.
Đám đàn ông hô hố, càng cợt nhả hơn.
"Lưu què, mau đỡ bà vợ tương lai ?"
Lưu què nhân cơ hội sàm sỡ .
"Dục Phân, em chậm thôi, té thì đau lòng lắm!"
Cả đám đàn ông chằm chằm .
Có còn hỏi bao giờ uống rượu mừng của và Lưu què.
Bà nội nghiến răng nghiến lợi:
"Đồ đàn bà hổ, bảo ly hôn, hóa sớm dan díu với trai hoang."
Mẹ đỏ bừng mặt.
Bà chộp cốc nước ngọt tay bà Triệu dội thẳng mặt Lưu què.
Bọt khí xèo xèo nổ lách tách mặt .
Hắn thè lưỡi l.i.ế.m nước, nham nhở:
"Sau vợ , đừng giận dữ thế với chồng nhé."
Mẹ đỏ hoe mắt, lao ngoài chỗ đầu bếp, chộp lấy con dao, c.h.é.m thẳng mặt Lưu què.
"Cả ngày chỉ nghĩ đến chuyện háng!"
"Không soi gương mà xem, cái bụng như thúng, răng như than, lùn tịt, chân còn cà nhắc, tao mù cũng chẳng thèm mày!"
Bà vung d.a.o xoèn xoẹt:
"Chạm một ngón tay của tao xem, tao chặt cái thứ của mày cho chó gặm!"
Con d.a.o suýt lướt qua tai, Lưu què sợ tái mặt, chui tọt xuống gầm bàn.
Mọi xúm can ngăn.
Mẹ nắm chặt con dao, đám đàn ông cợt:
"Các , ai cũng như , tao khinh hết!"
"Còn dám bậy, tao chặt phăng hết đám của nợ nhà các !"
tròn mắt.
Mẹ nóng tính nhưng sĩ diện.
Ngay cả khi bố ngoại tình cũng từng điên tiết thế .
Dao đầu bếp giật lấy, bà kéo tai :
"Về! Người dám sỉ nhục thẳng mặt, còn ăn gì nữa!"