Sau Khi Nữ Phụ Chọn Phản Diện - P1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:01:39
Sau khi viện trưởng trại trẻ Viễn Sơn ôm tiền bỏ trốn, thấy bình luận hiện lên.
[Mấy đứa nhỏ thật đáng thương, ba ngày ba đêm gì bụng.]
[Nữ phụ sẽ đưa miếng sô cô la cuối cùng cho nam chính ăn chứ?]
[Đáng tiếc, nam chính hề ơn, khi nữ chính hãm hại nữ phụ, sẽ chút do dự về phía nữ chính.]
[Nữ phụ , Thịnh Dã ở góc kìa, mới là boss phản diện duy nhất trong cuốn sách thể đối đầu với nam chính.]
Thời Hạo cứ nghĩ sẽ đưa sô cô la cho . đưa miếng sô cô la cho Thịnh Dã đang co ro trong góc: "Nè, cho ."
Đôi mắt u ám của thiếu niên bỗng chốc sáng lên.
Thời Hạo nghiến răng nghiến lợi: "Ninh Lê, sắp c.h.ế.t đói , thật sự đưa sô cô la cho Thịnh Dã ?"
1.
Lúc thấy bình luận, mới là nữ phụ độc ác trong một cuốn tiểu thuyết.
Sau khi đưa miếng sô cô la cuối cùng cho Thịnh Dã, Thời Hạo tức giận.
Cậu kéo ngoài, nghiến răng nghiến lợi : "Ninh Lê, sắp c.h.ế.t đói , thật sự đưa sô cô la cho Thịnh Dã ?"
bình tĩnh : "Thời Hạo, Thịnh Dã bệnh, bây giờ cần đồ ăn hơn ."
"Hừ."
Thời Hạo lạnh một tiếng, ánh mắt âm u: "Một miếng sô cô la giúp rõ con , lắm.”
"Ninh Lê, nhớ lấy, là bỏ rơi .”
"Sau ai bắt nạt , sẽ giúp nữa."
liếc bình luận mặt.
[Thời Hạo vỡ mộng .]
[ mà, cho dù Ninh Lê đưa sô cô la cho , cũng sẽ ơn Ninh Lê .]
[Thời Hạo là nam chính của cuốn tiểu thuyết , định sẵn cho là Y Đào.]
[Chỉ cần Y Đào rơi một giọt nước mắt, nỗ lực của Ninh Lê đều sẽ đổ sông đổ biển.]
[Ninh Lê đang cầm kịch bản nữ phụ độc ác.]
[Trong cốt truyện gốc, Ninh Lê Y Đào ép rời khỏi trại trẻ, c.h.ế.t cóng giữa trời tuyết giá rét.]
[Thời Hạo lớn lên cưới Y Đào.]
[Thịnh Dã đặt một bó hoa mộ Ninh Lê, vì cô mà tiếc tất cả, trở thành kẻ thù của Thời Hạo, từng bước trở thành boss phản diện.]
nắm bắt một thông tin quan trọng từ bình luận.
sẽ Y Đào ép rời khỏi trại trẻ, c.h.ế.t cóng giữa trời tuyết ư?
tuyệt đối sẽ để chuyện như xảy , cũng sẽ bao giờ nữ phụ độc ác.
là nữ chính của thế giới .
Thu suy nghĩ, với Thời Hạo: "Thời Hạo, tay chân, thể tự tìm đồ ăn, sô cô la của , quyền lựa chọn cho ai."
Vừa dứt lời, Y Đào tay cầm một viên kẹo, chạy tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-nu-phu-chon-phan-dien/p1.html.]
Cô mỉm với Thời Hạo: "Anh Thời Hạo, em nhặt một viên kẹo ở góc , chắc đói lắm ? Cho nè."
Y Đào hào phóng đưa viên kẹo cho Thời Hạo.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Bình luận sôi nổi: [Nữ chính đến !]
[Viên kẹo của Y Đào , đưa thẳng tim Thời Hạo đấy.]
[Thời Hạo bây giờ đang cảm động lắm.]
Có thể thấy Thời Hạo đúng là đói lắm , bóc vỏ kẹo , ăn ngấu nghiến.
Y Đào l.i.ế.m liếm môi khô nứt, nhỏ giọng : "Anh Thời Hạo, thể cho em vỏ kẹo ? Em cũng đói lắm."
Thời Hạo sững : "Em ăn ?"
Y Đào nuốt nước miếng, gật đầu đáng thương: "Ừm, em chỉ còn viên kẹo thôi, nỡ ăn."
Cô xong bổ sung: "Anh ăn kẹo, em l.i.ế.m vỏ kẹo, em mãn nguyện ."
"Ngốc quá." Thời Hạo đưa vỏ kẹo cho Y Đào, cưng chiều xoa đầu cô .
Y Đào cẩn thận l.i.ế.m lớp đường còn sót vỏ kẹo.
2.
Bình luận ồn ào sôi nổi.
[Y Đào quả hổ danh là nữ chính, nắm Thời Hạo trong lòng bàn tay.]
[Rõ rang cô ăn năm sáu viên kẹo mới tới đây, mà dối là nỡ ăn.]
[Trong lòng cô cực chê việc l.i.ế.m vỏ kẹo, nhưng để lấy lòng thương hại của Thời Hạo mặt , cô .]
[Thời Hạo thích chiêu của cô .]
[Nửa tháng , ban đêm, Y Đào lén tin viện trưởng sắp ôm tiền bỏ trốn, việc đầu tiên cô là tìm ngăn cản ông , mà là lén giấu đồ tiếp tế.]
[Những bạn nhỏ khác thì ốm đau, đói khát. Thế mà Y Đào giấu đồ tiếp tế ở một nơi ai tìm thấy.]
[Khó trách những bạn nhỏ khác đều gầy gò xanh xao, chỉ cô hồng hào đầy đặn.]
sững sờ.
Y Đào diễn kịch mặt Thời Hạo thì thôi .
Cô còn dám giấu đồ tiếp tế?
Trại trẻ Viễn Sơn mà chúng đang ở, sâu trong núi.
Nơi đây nuôi dưỡng hơn chục đứa trẻ.
Có đứa mồ côi cha .
Có đứa khuyết tật bẩm sinh, cha bỏ rơi ở đây.
Khi mỗi bậc cha bỏ rơi con cái ở đây, họ đều đưa cho viện trưởng một khoản tiền.
Lúc đầu viện trưởng đối xử với chúng cũng khá .
vài năm , viện trưởng thấy tiền còn ngày càng ít, đối xử với chúng ngày càng khắc nghiệt.