SAU KHI SINH, TÔI NGHE THẤY TIẾNG LÒNG CỦA CON GÁI - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-08 23:01:39
Nhận vẫn còn ở đây, Lương Nhuận Trạch vội vàng bò dậy, đỡ Thẩm Đình Đình lên:
“Sao bất cẩn thế? Còn ?”
Thẩm Đình Đình nhân cơ hội nũng:
“Không , hình như chân em trẹo .”
“Vậy đỡ em về.”
Edit bởi Ú nu phơi nắng, đứa nào reup sẽ bị ỉa chảy suốt đời!!!
Thấy hai rời , con gái lầm bầm mắng theo.
[Thôi , hai họ lén lút với nữa .]
[Tiếc quá, phụ nữ xa đó dạng .]
[Trong lúc lén lút với ông bố già của , bà cũng quên ve vãn mấy gã đàn ông khác.]
[Ông coi Bảo Châu như trân châu mà yêu thương, nhưng cái gì mà Lương Bảo Châu căn bản là con của ông .]
mà sốc nặng.
Không lúc Lương Bảo Châu là con gái của Lương Nhuận Trạch và mối tình đầu ?
Sao bây giờ thành là con của Lương Nhuận Trạch ?
10.
lấy cớ trông con gái, nhanh chóng trở về phòng.
Hiện tại vẫn hết cữ, hơn nữa, nếu bây giờ ly hôn với Lương Nhuận Trạch, sẽ chiếm ưu thế lớn về mặt chia tài sản.
Muốn tay trắng, cần thu thập đủ bằng chứng.
Vì , lợi dụng lúc họ ở nhà, mua camera giấu kín lắp đặt trong nhà, còn thuê thám tử tư điều tra cả hai họ.
Đêm hôm đó, trằn trọc mãi ngủ .
Mở camera giám sát lên, những hình ảnh truyền về từ camera khiến rợn tóc gáy.
Chỉ thấy Thẩm Đình Đình mặc váy hai dây dựa nghiêng bệ cửa sổ, Lương Nhuận Trạch đang gấp gáp ôm cô lòng.
“Nhẹ thôi, vợ ở ngay phòng bên cạnh…”
Thẩm Đình Đình duyên dáng giả vờ từ chối, Lương Nhuận Trạch thích kiểu , bàn tay bắt đầu yên phận sờ soạng khắp nơi.
“Sợ cái gì, ban ngày cô mải chăm con rời nửa bước, giờ ngủ say như heo chec . Hơn nữa, em mới kích thích mà!”
Thấy hai hôn ngấu nghiến, siết chặt nắm đấm, lưu cảnh bằng chứng.
Con gái lúc tỉnh dậy, thấy hành động của thì mừng rỡ đạp loạn hai chân.
[Ối chà, nhược điểm của phụ nữ xa tìm thấy , thì cặp chó má đừng hòng thoát .]
[Nửa đêm ngủ mà ba cái trò , đúng là kinh tởm.]
Sáng sớm hôm , Thẩm Đình Đình như thường lệ, giúp chăm sóc con.
đưa con gái cho bảo mẫu, nhẹ nhàng :
“Con bé bảo mẫu chăm sóc , chị thấy em rảnh rỗi cũng việc gì , chồng chị gần đây sức khỏe , là giao cho em quyền chăm sóc bà nhé!”
Thẩm Đình Đình tuy cam lòng, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
chồng vốn dĩ là dạng .
Đau lưng thì bắt Thẩm Đình Đình đ.ấ.m lưng, cơm xong cũng kén cá chọn canh, lúc thì chê mặn lúc thì chê nhạt.
Sau vài hành hạ, Thẩm Đình Đình bắt đầu ngấm ngầm than phiền với Lương Nhuận Trạch.
Lương Nhuận Trạch đáp cô luôn chỉ một câu:
“Mẹ một nuôi lớn đến chừng dễ dàng gì, em chịu khó nhịn một chút, đợi lấy công ty, đến lúc đó sẽ thuê ba bốn bảo mẫu, để em chịu khổ nữa.”
Nhìn cảnh , khỏi .
Dĩ hòa vi quý và hứa hẹn viển vông, hai chiêu giờ đều áp dụng lên Thẩm Đình Đình.
Ngày hết cữ, thám tử tư gửi đến tất cả thông tin mà điều tra .
Trong đó chỉ ảnh Thẩm Đình Đình và Lương Nhuận Trạch khách sạn, mà còn những hình ảnh Thẩm Đình Đình mập mờ với một đàn ông khác.
, cuối cùng đến thời cơ.
11.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-sinh-toi-nghe-thay-tieng-long-cua-con-gai/chuong-4.html.]
Không vì công ty, Thẩm Đình Đình cần giám sát liên tục nữa , cô cuối cùng cũng nhận phát phì là chứ .
Và tất cả những điều , đều là nhờ cô em chồng.
Sau giờ học, em chồng thấy cô béo tròn như quả bóng đang bận rộn trong bếp, khỏi lầm bầm.
“Thẩm Đình Đình, chị cũng nên xem , béo thành cái dạng gì , chắc là lén lút lưng và mà ăn vụng đồ ngon đấy chứ?”
Bị con gái ruột , Thẩm Đình Đình đương nhiên vui, nhưng cũng hiểu là thật sự mập lên.
Cô bỏ đồ đang cầm trong tay xuống, lên cân đo thể chất.
Thấy chỉ trong một tháng mà tăng tận 25 kg, cô suýt nữa ngất xỉu.
Nhận gì đó , cô như phát điên lên chửi rủa ngừng.
Thậm chí khi về đến nhà, còn chặn ngay ở cửa phòng chất vấn.
“Lục Nam Kiều, tại béo phì là , tại chị béo, chị động tay động chân đồ ăn đúng ?”
bày bộ mặt vô tội hỏi ngược :
“Đình Đình, cô những lời suy nghĩ kỹ ?”
“Bình thường phụ trách nấu ăn là cô, , còn trách cô lén lút ăn vụng, ăn đến mức béo như , cô ngược còn trách động tay động chân đồ ăn của cô.”
Thẩm Đình Đình tức giận, xông thẳng về phía .
Chỉ là tay cô còn kịp chạm , túm tóc cô , tát mạnh hai cái khuôn mặt béo phì đó.
Thấy cảnh , con gái đang bảo mẫu bế trong lòng cũng vui sướng vung tay vẫy chân.
[Đánh lắm, đánh tuyệt vời lắm, đánh sướng tai lắm! Mẹ yêu cố lên, đánh cho mạnh !]
[Những nỗi đau bà gây cho ở kiếp , kiếp hãy bắt bà trả gấp đôi.]
Lúc cánh cửa bỗng bật mở, Lương Nhuận Trạch tan về, đập mắt là cảnh tượng như , lập tức sững sờ.
“Hai đang gì ?”
Nghe thấy tiếng động, Thẩm Đình Đình nhân cơ hội tránh thoát khỏi , bật òa lên nhào lòng Lương Nhuận Trạch.
“Anh Nhuận Trạch, xem chị dâu , chị đánh em nông nỗi nào ?”
gì, chỉ khoanh tay lạnh lùng cô .
Lương Nhuận Trạch an ủi Thẩm Đình Đình một chút, nhíu mày định lên tiếng.
khi ánh mắt chạm , ngẩn trong nháy mắt.
[Cười chec mất, gã tra nam chec tiệt, mới một cái mà ánh mắt đổi .]
[Hôm nay thật sự , đặc biệt là khi mặc cái váy ôm body , eo thon m.ô.n.g nở, mặt dáng chuẩn, trông hơn đứt Thẩm Đình Đình mười tám cây !]
[Có một mỹ nhân như ở bên cạnh, ai sẽ còn thích một bà béo chec tiệt chứ?]
Quả nhiên, giây tiếp theo, Lương Nhuận Trạch buông Thẩm Đình Đình , cau mày cô :
“Thẩm Đình Đình, em còn dám mách lẻo ? Em nghĩ xem tại chị dâu đánh em, chẳng lẽ do em sai chuyện gì ?”
Thẩm Đình Đình xong thì càng tủi hơn.
Cô hung hăng đẩy Lương Nhuận Trạch , chạy về phòng nức nở.
12.
hề cảm động bởi sự thiên vị đột ngột của Lương Nhuận Trạch, mà trở về phòng trêu chọc con gái.
Ai ngờ, Lương Nhuận Trạch theo sát phía , đóng cửa , ôm từ phía .
Giọng đầy ám , thở nặng nề phả cổ .
“Vợ ơi, em cũng hết cữ , thời gian qua nhẫn nhịn lâu lắm, là chúng …”
Vừa , hai tay bắt đầu yên phận.
thẳng tay tát một cái mặt , lạnh lùng chất vấn:
“Nhịn ? Lương Nhuận Trạch, đừng tưởng , lúc ở cữ, bạc đãi chính !”
Sắc mặt Lương Nhuận Trạch đổi rõ rệt, nhưng nhanh chóng trở bình thường:
“Vợ ơi, em là ý gì?”