Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Sau Khi Sinh Xong Tôi Liền Ôm Con Về Nhà Mẹ Đẻ - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:41:46

Bằng thạc sĩ, nhà xe, lương tháng hơn mười ngàn tệ, ngoại hình cao ráo sáng sủa thoạt qua đúng là mẫu đàn ông “chất lượng cao”.

chỉ khi thật sự quen , mới nhận :

Anh hào nhoáng như vẻ bề ngoài.

Triệu Hằng lớn lên trong một gia đình đơn .

Cha bỏ con họ từ khi còn nhỏ, theo một phụ nữ khác.

Chị gái thì bỏ học từ sớm để lấy chồng, giờ sinh đứa thứ ba, cuộc sống gia đình rối như mớ bòng bong.

Mẹ thì mang đủ thứ bệnh mãn tính, mỗi tháng uống thuốc điều trị liên tục.

Tiền lương của Triệu Hằng lo thuốc men cho , chu cấp cho chị và rể, thêm trả góp nhà xe gần như tháng nào cũng rơi cảnh "cháy túi".

những điều đó, vẫn hề tính toán.

Một nhà với , cần gì so đo?

Chỉ cần hai thật lòng yêu , thì sẵn sàng hỗ trợ về kinh tế.

thì… vốn chẳng thiếu tiền.

điều ngờ là Triệu Hằng giỏi diễn đến như .

Anh để mắt đến phận “con một nhà giàu ở thành phố A” của , tỏ dịu dàng ân cần, khiến chìm đắm trong cảm giác yêu đương ngọt ngào.

Anh tưởng chỉ cần con là thể trói buộc .

quá đề cao giá trị của bản .

khả năng tự lo cho .

kiểu phụ nữ " thì sống nổi".

đưa cả bảo mẫu và điều dưỡng viên tín về nhà.

Có họ giúp đỡ, bố cũng thảnh thơi phần nào.

Con bé trong khăn quấn, mặt mũi bầu bĩnh, tay chân múa may, miệng thì ê a líu ríu.

Mẹ bật vui vẻ:

“Trời ơi, cái mặt giống hệt lúc con còn nhỏ đó Vân Vân!”

Bố cũng ghé :

“Thật luôn đấy! Nhất là đôi mắt, giống con y chang luôn!”

Không khí trong nhà ngập tràn tiếng và sự ấm áp.

Chúng bên đang tận hưởng niềm vui gia đình…

Còn bên , Triệu Hằng bắt đầu yên nữa.

Trong suốt thời gian , Triệu Hằng hề liên lạc với .

là đang chờ xuống nước.

Tốt nhất là sẽ lóc thảm thiết, nhận sai, dâng hết tiền tiết kiệm, quỳ xuống cầu xin tha thứ.

chờ mãi, chờ hoài… vẫn im lặng như .

Cuối cùng, chịu nổi nữa, gọi điện tới:

“Tô Hiểu Vân, em loạn đủ ?!”

bật :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-sinh-xong-toi-lien-om-con-ve-nha-me-de/chuong-3.html.]

“Ai ?”

Triệu Hằng tức đến nghẹn lời:

“Anh là chồng em! Là cha của con em!”

nựng con gái trong lòng, chậm rãi trả lời:

“Cơm thể ăn bậy, nhưng lời thì bậy.”

vẫn còn độc , lấy chồng?”

và Triệu Hằng từng đăng ký kết hôn.

Lúc mới mang thai, từng chủ động đề nghị kết hôn sớm.

Triệu Hằng thì hết đến khác né tránh.

“Dạo trời lạnh, em đang mang bầu, đừng nhiều.”

“Đợi sinh xong hãy kết hôn, chẳng là song hỷ lâm môn luôn ?”

Thế nhưng, từ khi đứa bé là con gái, lập tức lộ nguyên hình:

“Mẹ , chỉ sinh con trai mới đăng ký kết hôn.”

“Em chịu phá thai thì cứ kéo dài như thế .”

Triệu Hằng cho rằng sẽ thỏa hiệp.

, theo quan niệm của xã hội, phụ nữ mang thai mà kết hôn vẫn là điều "mất mặt".

điều mà tính sai là quá coi trọng bản .

Triệu Hằng cứ tưởng rằng "ban cho một con đường lui", ngờ nhận về thái độ như thế .

Anh nổi giận, mất hết lý trí, bắt đầu buông lời cay độc:

“Tô Hiểu Vân, bây giờ lời xin thì may vẫn còn kịp.”

“Nếu , em đừng hòng bước chân nhà họ Triệu thêm một bước nào nữa!”

“Em sinh cả con , ngoài , còn thằng đàn ông nào em nữa chứ?!”

Anh cứ ngỡ đang nắm điểm yếu chí mạng của .

thật , chỉ … bật .

từng coi đàn ông là điều thể thiếu trong cuộc sống.

Nếu thì thể sống thong dong đến gần ba mươi tuổi mới chịu xem mắt?

Chọn giữ con, bỏ chakhông hành động bốc đồng, mà là quyết định suy nghĩ kỹ càng.

Không Triệu Hằng, vẫn thể nuôi dạy con gái nên .

Từ vật chất đến tinh thần, đều khả năng cho con những điều nhất.

thuận theo lời , cố ý chọc giận thêm:

“Ai ai thèm lấy ?”

năm căn nhà, ba chiếc xe, hơn sáu triệu tệ trong tài khoản.”

“Với từng đó của hồi môn, còn sợ tìm chồng ?”

Triệu Hằng tiền, nhưng ngờ giàu đến mức đó.

Hồi mới quen qua mai mối, về trong quá trình hẹn hò, sớm nhận sĩ diện.

Để tránh tổn thương lòng tự trọng của , chủ động giấu bớt điều kiện kinh tế của .

Loading...