Sau Khi Tân Đế Đăng Cơ, Cả Nhà Ta Mặc Kệ Tất Cả - Chương 30
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:12:45
Ta vội vàng , chính cũng thấy lý.
Mẫu một lúc lâu, ánh mắt dần trở nên thâm trầm.
Ta ngẩng đầu, chân thành đối diện với bà.
Bà chậm rãi mở miệng, từng chữ từng câu:
“Không tin.”
Ta: “…”
Cảm giác như tảng đá lớn đè lên ngực, khó chịu vô cùng.
“Vậy thì mẫu cứ chờ xem.”
Rất nhanh đó, nha mang thư .
Ta lập tức mở thư mặt mẫu và phụ , đầy tự tin :
“Xem ! Nhất định là…”
Ta mở , cả bỗng c.h.ế.t lặng.
Nét chữ rồng bay phượng múa, chỉ một câu ngắn gọn:
“Sơ kiến sạ kinh hoan, cửu xứ diệc phanh nhiên.” (Lần đầu gặp gỡ, kinh ngạc mà vui mừng. Bên lâu dài, vẫn rung động như thuở ban đầu.)
Mẫu thong thả từng chữ, đó liếc , khóe môi cong lên.
“Chứng cứ rành rành, còn gạt ?”
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Ta: …
Ta gì để !
Hôn sự cuối cùng vẫn thành.
Lý do là vì— từ chối, nhưng khi mở miệng thể .
Trong đầu cứ quẩn quanh hình ảnh chiếc khăn tay trong tay Tần Ngật đêm hôm .
Rồi nhớ đến ánh mắt sáng sớm hôm tạo phản.
Rồi nghĩ đến khoảnh khắc che mắt trong đại điện.
Ngay cả thanh đoản kiếm bên hông cũng khiến lòng rối bời.
Cuối cùng, tất cả ký ức đọng thành bóng lưng đơn độc bên hồ đêm hội hoa đăng, tựa như đời chỉ còn .
Ngày hôm , Tần Ngật hạ chiếu lập hậu, phong Hoàng hậu.
Hơn nữa, trong chiếu thư còn tuyên bố—chỉ duy nhất một Hoàng hậu, hoàng cung từ nay nạp phi.
Cả triều đình lập tức chấn động.
Không ít đại thần bất mãn, bởi bọn họ vốn còn dâng nữ nhi của cung.
Thế nhưng, ngay hôm đó, tất cả những kẻ dâng tấu phản đối đều Tần Ngật phạt nguyên một ngày cửa ngự thư phòng, cho ăn cơm, cho uống nước.
Về , chỉ cần ai còn dám tấu nghị chuyện nạp phi, kết cục đều giống hệt.
Dần dần, còn ai dám nhắc đến chuyện nữa.
Hôn kỳ của và Tần Ngật định ba tháng .
Là cố ý kéo dài.
Vì trong lòng vẫn chút bất an, dành thời gian để tự điều chỉnh tâm thái của chính .
Đêm ngày đại hôn, Tiểu Tiểu đến tìm .
Từ lâu coi nàng như tẩu tẩu của , nên cũng chẳng giấu giếm gì, đem hết tâm sự kể cho nàng .
Thế nhưng, khi nhắc đến chuyện hội hoa đăng, sắc mặt nàng bỗng trở nên kỳ lạ, như thể hiểu điều gì đó.
“Sao ?”
Ta nghi hoặc hỏi.
Tiểu Tiểu nghiến răng, chậm rãi thốt một câu:
"Nam nhân ba phần là giả say, diễn đến mức nữ nhân cảm động đến rơi lệ."
”…”
Ta đờ , cẩn thận nghiền ngẫm từng chữ một.
Một lát —
Ta bừng tỉnh!
Tần Ngật giả vờ!
Chẳng trách đêm đó cứ cảm giác kỳ quái.
Hóa cố ý uống rượu, cố ý lộ vẻ bi thương, cố ý tạo bầu khí khiến mềm lòng!
Hắn diễn kịch để động lòng!
Ta suy tính xem bây giờ hủy hôn còn kịp , thì Tiểu Tiểu bỗng nhiên bật dậy.
“Tẩu ?”
Ta vội vàng hỏi.
“Ta chuyện tìm ca ca , lát nữa !”
Nhìn sắc mặt nàng đầy phẫn nộ, bỗng một suy đoán—
“Khoan ! Trước đây ca ca cũng từng lừa tẩu theo cách ?”
Tiểu Tiểu lạnh lùng một tiếng, gì.
Chỉ thấy nàng rút từ bên hông một cây ngân châm, mặt cảm xúc xoay rời .
Nàng khỏi, mẫu liền bước .
“Nói chuyện riêng tư xong ? Lại đây, để mẫu dạy con một bản lĩnh thật sự.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-tan-de-dang-co-ca-nha-ta-mac-ke-tat-ca/chuong-30.html.]
Bà xuống bên cạnh , tiện tay ném cho mấy quyển sách nhỏ.
Ta tưởng đó là sách truyện gì đó, liền lật xem thử.
Vừa thấy nội dung bên trong, lập tức hốt hoảng vứt .
Là… xuân! cung! đồ!
Ta đỏ bừng mặt, kinh hãi kêu lên:
“Mẫu , đưa con xem cái gì?!”
Cảm giác nóng ran từ mặt lan xuống tận cổ.
“Xấu hổ gì chứ? Đây là điều mà tất cả những đều sẽ dạy con gái khi xuất giá. Khi xưa cũng mẫu dạy thế .”
Mẫu thản nhiên nhặt sách lên, nhét tay , giọng điệu nghiêm túc vô cùng.
Sau đó, bà từng chút từng chút một giảng giải…
Ta mà chỉ đào một cái hố chui xuống, thậm chí hận thể vùi đầu chăn trốn luôn cho xong!
…
Đêm tân hôn.
Tần Ngật bước , nhẹ nhàng nâng hỷ trượng vén khăn voan đỏ đầu xuống.
Hồng y rực rỡ.
Bộ hỷ phục , so với trường bào màu trắng bạc đêm hội hoa đăng hôm , càng khiến kinh diễm hơn.
khi đến gần, lập tức ngửi thấy hương rượu thoang thoảng .
Trong đầu bỗng vang lên ký ức đêm hội hoa đăng— từng giả say để lừa !
Lập tức, bộ tâm tình xúc động lúc tan thành mây khói.
“Chàng yên đó!”
Ta nhanh chóng giật lấy cây hỷ trượng trong tay , ngăn tiến gần.
“Nương tử vì tức giận?”
Có lẽ vì uống nhiều, sắc mặt Tần Ngật nhiễm một tầng đỏ nhàn nhạt.
Hắn nghiêng đầu , đôi mắt vốn luôn sắc lạnh nay tràn đầy ôn nhu, như thể thể bao dung cả thiên hạ.
Ta lắc mạnh đầu, tự nhắc nhở bản thể mê hoặc!
“Chàng , đêm hội hoa đăng đó, giả vờ đau thương để lừa ?”
“Chàng lợi dụng sự áy náy và thương hại của , khiến thể từ chối , đúng ?”
Tần Ngật nheo mắt, khóe môi cong lên:
“Nương tử quả nhiên thông minh.”
“…”
Thông minh cái gì? Ta ngu xuẩn thì !
Nhận thực sự lừa, càng giận hơn.
“Chàng ngoài , tối nay ngủ một !”
Ta bực bội mặt sang chỗ khác, nữa.
Thế nhưng hề rời .
Ngược , giật lấy hỷ trượng trong tay , áp sát xuống giường.
“Chàng gì?”
Ta tức giận, dồn sức đẩy .
Tần Ngật lập tức giữ c.h.ặ.t t.a.y , áp xuống hai bên gối.
“Nếu trong lòng nàng , thể giả vờ diễn kịch mà khiến nàng động tâm?”
Hắn cúi xuống, thở nóng rực phả bên cổ , giọng trầm thấp, mang theo chút mê hoặc.
Ta…
Muốn phản bác, nhưng thể thành lời.
Thế nhưng trong lòng vẫn còn tức giận, chẳng buồn , mạnh mẽ vùng vẫy đẩy .
trực tiếp vùi đầu xuống.
“…”
Ai mà ngờ, chờ đợi suốt cả buổi sáng, kết quả nhận về một tin động trời như thế .
Nửa canh giờ trôi qua, vẫn gì.
“…”
Lửa giận trong lòng dần tiêu tán, lý trí trở .
Ta nhíu mày , bỗng dưng nảy sinh một suy đoán đầy ác ý.
“Chàng… ?”
Ta nhướn mày, cố ý dùng giọng điệu chế nhạo, lời chừa đường lui.
Sắc mặt Tần Ngật lập tức trầm xuống.
Hắn gì, chỉ cúi đầu xuống một nữa.
rốt cuộc, vẫn là kiên nhẫn dẫn dắt, mới thể thành.
Đến nửa đêm, mới bắt đầu hối hận.
Nhìn sắc trời bên ngoài dần sáng, sụp đổ.
Nếu thể ngược thời gian, thề sẽ tự đánh ngất chính ngay từ đêm qua!
Hắn thì , rảnh lắm mà còn dạy chứ?!
Hết.