Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Sau Khi Trở Thành Kế Mẫu Của Thái Tử - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:42:56

Chàng từng gọi sắc thuốc, từng gọi lắng mưa rơi, cùng dầm tuyết…

Sau khi hồi kinh, thiếu niên biệt tăm biệt tích, một chính là bao năm, lâu đến mức triều đại đổi, thiên hạ xoay vần.

Vào cung, vốn là thuận theo sắp đặt của phụ , chỉ qua loa cho xong. Nếu vì từ xa xa nhận , cam lòng lấy nhập cuộc?

chọn , dám , trong lòng mang chút tư tâm nào ?

“Tạ Vô Từ.” Ta khẽ cất lời.

“Chàng thích ?” Thanh âm run rẩy.

Bóng tối im lặng.

Chàng thích ? Ta quan trọng với ?

Câu hỏi , thực nực . đối với kẻ đang chìm nổi giữa dòng nước xiết, thì giống như cọng rơm cứu mạng.

Vẫn chẳng hồi đáp.

Để giữ chút tôn nghiêm đáng thương của , nén nước mắt, giả vờ như chẳng gì:

“Chàng thích thì . Ta cũng thích .”

Chàng lưng rời .

Hôm , Thái hậu tuyên yết kiến.

Đôi mắt đến sưng đỏ, sợ thất lễ, đành đánh phấn dày để che , gắng gượng giữ lấy chút phong thái đoan trang.

Tính , đây là thứ hai diện kiến Thái hậu.

Từ khi sắc phong Hoàng hậu, bà từng tự triệu kiến, chỉ sai ma ma đến hỏi han.

Đây là đầu tiên.

Chỉ là, khi bước , ánh mắt bà quét qua một lượt, trong đó là sự chán ghét thể che giấu.

“Quỳ xuống.”

Trải qua ba triều đại, bà giận mà vẫn uy nghiêm.

Ta tự nguyên do, nhưng trong lòng bỗng dưng dấy lên cơn quật cường, cắn chặt răng, cất giọng:

“Thần rõ, vì cớ gì quỳ?”

Lời bà tràn đầy phẫn nộ:

Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚

“Ngươi là đang giả ngây thực sự ngu ngốc?”

“Làm loạn hậu cung, bản lĩnh của ngươi cũng lớn lắm!”

Bà giận dữ hất tách xuống đất, hai cung nữ lớn tuổi lập tức tiến đến, ép quỳ xuống.

Lực đạo mạnh mẽ, đá khuỷu chân .

Xưa nay, thể mềm yếu, nhưng hôm nay lấy cốt khí, nhất quyết quỳ. Cứ thế, một khi dám liều, thì chẳng gì để sợ nữa.

Ta thoát khỏi tay bọn họ, thẳng , cất giọng lớn:

“Thái hậu nếu sáng suốt, hẳn sẽ minh xét, chuyện do thần gây .”

Bà im lặng.

Chỉ tiếng nước sôi lăn tăn trong tẩm cung.

thấy lạnh thấu tâm can.

từ cao, từng chữ từng chữ đều nặng như đinh đóng cột:

“Ngươi nghĩ thử xem, nếu do ngươi giở trò, thì vì Hiền vương cứ khăng khăng đòi ngươi?”

Lời thật quen tai.

Thuở nhỏ, tính tình ngay thẳng, mỗi khi ngoài thấy chuyện bất bình đều nhịn mà nhảy giúp đỡ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-tro-thanh-ke-mau-cua-thai-tu/chuong-4.html.]

nào trở về cũng phụ đánh cho một trận thừa sống thiếu chết.

Khi , ông luôn lạnh giọng : “Những kẻ ăn chơi trác táng , cứ nhằm ngươi mà trêu chọc?”

, từ đến nay, vẫn luôn xui xẻo như thế.

“Ngươi hiểu quy củ, để Ai gia dạy cho ngươi.”

Cung nữ đè xuống băng ghế dài.

Ma ma cầm gậy trong tay, hạ xuống một trượng, cơn đau quặn thắt đến mức suýt quên mất cách thở.

Ta gắng gượng kìm nén, cắn c.h.ặ.t đ.ầ.u lưỡi.

Sớm , quyền thế đáng sợ, thể đổi trắng đen, thể xem mạng như cỏ rác.

“Thần sai!”

Ta gào lên từng tiếng, càng lúc càng kiên định, mà từng côn giáng xuống, càng thêm đau đớn.

Không qua bao lâu, mới trông thấy một bóng chạy vội đến.

Dung mạo , từ từ trùng khớp với bóng hình trong ký ức bao năm .

Khi đó, từng cướp bắt , tựa như cá thớt.

Thiếu niên năm rút kiếm, vươn tay cứu .

“Kỳ An, đến .”

Thanh âm run rẩy, như chạm , chẳng .

Thật hiếm , từ luôn thâm trầm như , vẻ hoảng loạn.

Tạ Vô Từ, còn tưởng rằng, thực sự cần nữa…

9

“Hoàng đế! Nàng khiến và Thái tử sinh hiềm khích, nàng thể giữ …”

Thái hậu phẫn nộ.

Tựa hồ như tất cả, sự dịu dàng ngày tháo xuống, trán nổi gân xanh, lạnh lùng đáp:

"Vì … tất cả giữ lòng ?"

Thái hậu á khẩu.

Chàng nhẹ nhàng lau vệt m.á.u nơi khóe môi , bà đáp lời:

"Bởi vì từ đầu đến cuối, mẫu hậu luôn cho rằng là kẻ yểu mệnh, còn Thái tử mới là tương lai của vương triều ."

Chàng khẽ khàng bế lên, giọng điệu nhẹ như mây gió:

"Nếu Hoàng đối xử với tệ, thì thiên hạ sắp sụp đổ vốn chẳng liên quan đến . Cái ngôi vị , xưa nay chỉ cảm thấy chán ghét đến cực điểm."

"Ngươi… ngươi…" Thái hậu tức giận đến mức tay run rẩy, chỉ thẳng nhưng thốt nên lời.

Tất cả cung nhân quỳ rạp xuống đất.

Tựa hồ như một lời cảnh cáo, mặt , chậm rãi :

"Giang Kỳ An, là thê tử của Trẫm."

Không Hoàng hậu, mà là thê tử.

Sống mũi bỗng chua xót.

Dẫu rằng thể đau đến mức sắp mất tri giác, vẫn cố hết sức nắm lấy đầu ngón tay của Tạ Vô Từ.

Ánh mắt phủ một tầng sương mù, cúi đầu, môi khẽ mấp máy.

Giữa tiếng cung nhân quỳ xuống cầu xin, rõ từng câu từng chữ.

"Kỳ An, thích nàng."

Sự lạnh lẽo ngày dường như chỉ là một ảo giác. Khi lớp sương mù dày đặc vén lên, nhận vẫn luôn nơi cuối con đường, từng rời .

Loading...