Sau Khi Trở Thành Kế Mẫu Của Thái Tử - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:43:00
Ta để kịp suy nghĩ, tiếp tục : "Mấy ngày , cấm quân vốn chỉ lệnh A Từ âm thầm bố trí quanh hoàng thành. Nếu truyền tin ngoài giờ Ngọ, bọn họ sẽ san bằng cả hoàng cung. Dù chết, cũng đủ khiến giang sơn họ Tạ của ngươi sụp đổ."
"Nàng điên ?" Tạ Huyền Lễ nghiến răng : "Hắn thể cho phép nàng ?"
A Từ dĩ nhiên sẽ cho phép. khi chính hãm hại, sinh tử mong manh, mà đau đến vạn tiễn xuyên tâm…
Thì gì thể ?
"Nàng gì?" Cuối cùng, Tạ Huyền Lễ buông thỏa hiệp.
"A Từ chán ghét nơi . Ta đưa về Giang Nam an táng."
Hắn thoáng sững sờ. Trong lòng , A Từ là kẻ địch, là đoạt tất thảy những gì đáng lẽ thuộc về .
từng nghĩ, những thứ đó…
A Từ ngay cả liếc mắt một cái cũng cảm thấy ghê tởm.
Cung cấm vẫn giam cầm .
Ta rốt cuộc hiểu , cảm thấy cung cấm gông xiềng, bộ đều nhờ sự nuông chiều của A Từ.
Ta cần tuân thủ những cung quy khắc nghiệt, cần giữ gìn dáng vẻ của một Hoàng hậu.
Ta chỉ là thê tử của A Từ.
Tạ Huyền Lễ vốn dùng tính mạng cả Giang gia để uy h.i.ế.p , nhưng ngoan ngoãn thuận theo, Hoàng hậu của .
Phụ tiến cung.
Lần , lễ nghi chu , dù ông đưa yêu cầu gì, cũng tận lực thỏa mãn.
Có lẽ sự ngoan ngoãn của quá mức khác thường, khiến ông chút quen, liền nhắc đến vài chuyện nhà.
"Nương nương lẽ , trưởng thành . Chức quan biên tu trong Lễ Bộ mà cầu cho , thích. Cũng là sai, bấy lâu nay vẫn mong nên đại sự, chẳng yêu thích kinh sử từ lâu."
"Hắn thường xuyên nhắc đến , rằng bao nhiêu năm qua, chỉ trách cứ thông minh hơn , từng chiếu cố cho ."
Cổ họng dâng lên vị tanh ngọt, ho khan mấy tiếng, đột nhiên phun một ngụm máu.
Ta ngắt lời ông, chút báo :
"Phụ , đối với như , mẫu liệu ?"
"Ta vẫn luôn nghĩ, vì thiên vị trưởng. Bây giờ nghĩ , lẽ là bởi khi sinh , mẫu khó sinh mà mất. Người vì thế mà hận ."
Ông ngỡ ngàng , môi mấp máy nhưng thể gì.
"Nhũ mẫu từng , lúc mất, mẫu nhờ chăm sóc thật . phụ , thể đối xử với Kỳ An như ?"
Ta từng khoảnh khắc nào cảm thấy đau đớn đến thế.
"Quà sinh thần mà tặng , cớ hại c.h.ế.t A Từ?"
Ta cố hết sức, từng chữ từng chữ .
Ông như bừng tỉnh từ giấc mộng, hoảng hốt : "Kỳ An, bọn họ lấy mạng trưởng ngươi ép , chỉ bảo mang một cái hộp cung, ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-tro-thanh-ke-mau-cua-thai-tu/chuong-7.html.]
Ta ông biện hộ, chỉ nhắm chặt hai mắt, : "Mẫu sẽ hận ."
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
"Ta là hài tử mà mẫu liều c.h.ế.t sinh . Người đặt tên là Kỳ An, chính là mong cả đời bình an thuận lợi."
"Nếu bà sống còn bằng chết, chỉ e sẽ hận thể mang cùng, còn hơn để cô đơn, ai thương, ai yêu mà sống sót đời."
Sắc mặt ông tái nhợt, dần dần biến thành tro tàn. Có lẽ bóc trần thứ tình cảm ông dành cho mà chính ông cũng nhận thức …
Là oán hận.
Ròng rã bao năm, ông cũng nên đối diện với bằng loại cảm xúc gì.
Vì thế, nhiều lúc dù rõ sẽ đau, ông vẫn thuận theo sự hận thù mà buông tay.
"Người ."
Ta mệt mỏi tựa lên tháp, khí lực cạn kiệt.
Đôi lúc tỉnh dậy, trông thấy bóng dáng ngoài màn trướng, vô thức gọi một tiếng: "A Từ!"
đầu , là Tạ Huyền Lễ.
Tất cả chỉ là một giấc mộng.
Ta cũng nhiễm bệnh, mang theo ý niệm cầu chết, ngày tháng bỗng trở nên nhẹ nhàng từng .
Tạ Huyền Lễ vẫn như cũ, ép xem bệnh, ép uống thuốc, ép ngủ. Động một chút dùng tính mạng cả Giang gia để uy hiếp.
Ta : "Không ."
Hắn giận đến nghiến răng.
Rõ ràng là hai kẻ đối địch đội trời chung, nhưng lúc ở cùng , sinh vài phần hòa hợp kỳ dị.
Đôi khi đắc ý khoe khoang với : "Ngươi , cùng A Từ, sớm nhận ."
Hắn gì, tiếp tục: "Ta cũng sớm đến sự tồn tại của ngươi."
Tạ Huyền Lễ khẽ nhíu mày, tựa hồ chút kinh ngạc.
"A Từ thường nhắc đến một đứa cháu thích ăn ngọt, tình như . Cũng nhờ phúc của ngươi, mới A Từ giữ ."
"Kỳ thực, A Từ vốn thích ăn bánh quế hoa, cũng lâu mới phát hiện điều ."
Tạ Huyền Lễ sững tại chỗ, trong mắt tràn đầy mê mang.
Hắn rõ, nhưng , A Từ vốn chẳng thích ăn bánh quế hoa, chỉ là thành thói quen mà thôi.
Từ nhỏ đến lớn, bao dung túng ngươi, ngươi ?
Những điều A Từ từng .
Không , từ nay về , sẽ .
Bệnh tình của ngày một nặng.
Ta nhất định chiếc giường mà A Từ từng ngủ, đem những đồ vật của Tạ Huyền Lễ ném thật xa.
Lạ , kẻ tính tình tệ hại như , nhẫn nhịn vô cùng.