Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Mình có bán source code Suu Truyện và nhận code web app, phần mềm, website, .. Ai có hứng thú có thể liên hệ qua telegram: @devdark07

Sau Khi Trói Buộc Với Hệ Thống

Chương 4: Ngoại Truyện



1
Tôi tên Thẩm Tranh, từ nhỏ tôi đã có khả năng đọc được suy nghĩ, trong đầu tôi có thể nghe được đủ loại âm thanh khác nhau.

Không chỉ mình tôi, mà cả cha mẹ tôi nữa.

Gia đình chúng tôi quả thật rất kỳ lạ.

Khi còn nhỏ, tôi thường nghe thấy cha, mẹ nói chuyện trong đầu với cái được gọi là “hệ thống”.

Bọn họ đều có hệ thống, nhưng tôi không có.

Bọn họ thường nói những từ ngữ kỳ lạ, chẳng hạn như công lược, xuyên sách, nhiệm vụ.

Tôi cảm thấy thế giới của người lớn thật phức tạp, lại có một số điều tôi nghe không hiểu.

Nhưng càng kỳ lạ hơn, tại sao trong đầu tôi không có hệ thống như cha mẹ mình.

Sau này, tôi mới biết, cha và mẹ đều không phải là người của thế giới này.

Bọn họ là người xuyên vào thế giới, bị hệ thống ràng buộc, tới thế giới này để thực hiện nhiệm vụ.

Sau khi có tôi, bọn họ mới ở lại thế giới này.

2
Những người có khả năng đọc suy nghĩ có rất nhiều rắc rối.

Ví dụ như, vào thứ hai khi đi làm, có thể nghe được tiếng kêu than oán trời oán đất của các nhân viên.

Có thể nghe thấy đủ loại tiếng thét chói tai điên cuồng trong công ty.

Còn có thể nghe thấy đủ loại tin đồn khiến tam quan nổ tung.

Thậm chí còn có cả những nhận xét không đứng đắn về cơ thể của tôi.

Tôi đã không ít lần nghe được các nhân viên bình luận về độ cong vòng ba của tôi!

Tóm lại, rất phiền rất phiền rất phiền.

Nhưng việc đọc được suy nghĩ cũng không phải là không có ích.

Ít nhất nó giúp tôi có thể nghe thấy tiếng lòng của người khác, dùng cái này để quyết định có nên hợp tác hay không.

Khương Tảo Tảo là một cô gái kỳ lạ, cô ấy dường như đặc biệt chú ý tới mông của tôi.

Lần đầu tiên tôi gặp cô ấy là trong nhà vệ sinh nam.

Tôi đang giải quyết nhu cầu sinh lý, thì bất ngờ trong đầu xuất hiện một tiếng cười xấu xa.

“Mông của Lục Diêm Thanh thật lớn, vừa tròn vừa cong, bóng loáng mượt mà.”

“Tôi chưa bao giờ thấy mông đàn ông như thế.”

Giọng nói ấy khiến tôi cảm thấy sợ hãi.

Lục Diêm Thanh là ai?

Sao trong phòng vệ sinh còn có người muốn nhìn mông đàn ông?

Quả nhiên là biến thái!

Nhưng khi nhìn quanh bốn phía, tôi không thấy ai khác ngoài mình.

Vốn tưởng rằng tinh thần mình căng thẳng, nghe nhầm, một giây sau, gióng nói kia lại vang lên.

“Thật mềm, chắc chắn là rất tuyệt.”

Lần này tôi không thể thuyết phục bản thân nữa.

Tôi nhanh chóng chỉnh trang lại, vừa định rời khỏi nhà vệ sinh, giọng nói kia lại vang lên.

“Xem ra chính là hắn, không thể sai được.”

Tôi lần theo giọng, phát hiện ra lúc này mới phát hiện trong WC còn có một người!

Một người phụ nữ!

Biến thái, thật biến thái!

Tôi theo phản xạ đi về phía cửa, nhưng giọng nói của cô ấy trong đầu ngày càng rõ.

“Hắn ở phòng số bao nhiêu, 1601?”

“Đúng, chính là 1601.”

Xong rồi, nhắm về phía tôi sao!

3
Sau khi do dự một hồi, tôi vẫn không hành động bừa bãi.

Tôi muốn xem rốt cuộc người phụ nữ này muốn làm gì tôi.

Thật không ngờ, cô ấy có chút bản lĩnh, có thể lẻn vào phòng tổng thống của tôi.

Mới vừa vào cửa, tôi đã nghe thấy cô ấy và hệ thống “thảo luận lớn” mưu đồ bí mật.

Cô ấy cũng có hệ thống?

Tôi cố ý làm rơi cốc nước đã bỏ thuốc xuống đất, cô ấy phấn khích lao ra, nhưng sau khi thấy tôi không ngất xỉu thì cô ấy sợ hãi.

Tôi đắc ý mỉm cười, vừa định vạch trần cô ấy thì phát hiện ra ly đồ uống kia ngửi thấy thôi cũng có thể ngất?

Xong rồi!

Khi tôi tỉnh lại, toàn thân tôi đã bị cởi chỉ còn lại một cái quần lót.

Trời ơi, hóa ra cô ấy nhắm tới thân thể của tôi!

Tôi không kiềm chế được sự tức giận của mình, định cảnh cáo cô ấy nhưng lại bị bàn tay cô ấy làm cho tan nát.

Thậm chí, cô ấy còn lấy tiền boa để sỉ nhục tôi, chế giễu tôi không đủ khả năng!

Không thể nhịn được nữa.

Tôi xoay người một cái, đè cô ấy ở dưới thân.

Mông tôi bị sờ soạng liên tục.

Cô gái kia vì trút giận, còn hung hăng cấu vài cái.

Nhưng sau khi tôi tỉnh lại, cô ấy đã chạy mất.

4
Tôi đã mất chín tháng để tìm thấy cô ấy.

Cô ấy ở nước ngoài, thậm chí còn sinh ra Tiểu Bảo.

Khi vệ sĩ nói cho tôi biết chuyện này, tôi hoàn toàn hoang mang.

Sau khi kịp phản ứng, tôi nhanh chóng đi ra nước ngoài.

Vừa mới bước vào cửa, chợt nghe thấy hệ thống run rẩy nói cô ấy ngủ nhầm người rồi.

Tôi mới nhận ra rằng hóa ra Khương Tảo Tảo chú ý đến mông của tôi là bởi vì nhận lầm người.

Nghe Khương Tảo Tảo chắc chắn cô ấy không ngủ nhầm người, tôi xuất hiện trước mặt cô ấy.

Tôi không che giấu khả năng đọc suy nghĩ của mình.

Khương Tảo Tảo và hệ thống của cô ấy trông rất ngạc nhiên, rõ ràng rằng chuyện này đã vượt qua dự liệu của bọn họ.

Đặc biệt là lời giải thích của Khương Tảo Tảo làm cho tôi ý thức được rằng tôi là một nạn nhân đáng thương.

Càng quá đáng chính là, bọn họ còn âm thầm lập kế hoạch chạy trốn cùng Tiểu Bảo ngay trước mặt tôi!

Tôi không quan tâm, Khương Tảo Tảo muốn mang theo con chạy trốn, không có cửa đâu!

Là cô ấy nhận lầm người, ngủ nhầm người, còn cướp đi sự trong sạch của tôi.

Cô ấy phải chịu trách nhiệm với tôi!

5
Tôi đưa Khương Tảo Tảo và Tiểu Bảo về Thẩm gia.

Cha mẹ đều rất thích cô ấy, tuy rằng bọn họ không hỏi đến chuyện giữa hai chúng tôi, cũng như không hỏi tôi tại sao có thêm một đứa bé, nhưng thông qua thuật đọc suy nghĩ, có lẽ bọn họ cũng có thể hiểu qua được bảy tám phần.

Chúng tôi tổ chức đám cưới vào một tháng sau.

Ngày kết hôn, buổi lễ được trang trí rất trang trọng, có rất nhiều người tham dự.

Tôi và Khương Tảo Tảo đã trao nhẫn trước sự chứng kiến của mọi người.

Ngay lúc lấy nhẫn ra, cô ấy đột nhiên ngẩng đầu, giọng nói đầy nghi hoặc: “Thẩm Tranh, chúng ta kết hôn giả phải không?”

Tôi cười, không nói gì, chỉ đeo nhẫn vào tay cô ấy.

“Em nói xem, mẹ đứa bé?”

Chương trước
Loading...