Sau Khi Trọng Sinh, Ta Đăng Cơ Làm Đế - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:06:49
1.
"Nguyên nương, vợ yêu của , nay đến phủ Túc Châu, trong sân cỏ dại mọc um tùm, bất ngờ hai cành hồng đậu, bèn hái gửi thư tặng nương tử để bày tỏ nỗi nhớ nhung."
Đây là bức thư Thẩm Bồi gửi cho ba năm khi đến Túc Châu, lúc đó bọn vẫn còn yêu .
Ta nhẹ nhàng lắc bức thư, một hạt hồng đậu từ miệng phong bì rơi lòng bàn tay, cầm lên soi qua cửa sổ xem kỹ, hạt hồng đậu mà phu quân từ Túc Châu xa xôi mang về hình bầu dục giống như đa hồng đậu khác, mà là một hạt tròn trịa, viền mềm mại, óng ánh, thoang thoảng tỏa mùi hương quen thuộc, đó là hương Khúc Thủy.
Loại hương là loại mà bình thê của - Tôn Tùng Vân thường dùng.
Mùi hương lập tức kéo trở về với ký ức tiền kiếp, lúc đó vì liên tiếp mất trưởng và mẫu hậu, hai yêu nhất, đau buồn đến nỗi tổn thương căn nguyên cơ thể, Thẩm Bồi chăm sóc tận tình bên giường bệnh, vô ngửi thấy mùi hương .
2.
Lúc đó thể suy nhược đến mức còn hình dáng, mỗi ngày đều mê man, chỉ tỉnh táo ba bốn canh giờ, trong lúc tỉnh, bất kể Thẩm Bồi đang gì, đều đến gặp , sắc thuốc cho , đút thuốc cho uống.
Ánh mắt luôn dịu dàng đằm thắm, như thể thật sự yêu , lẽ là giả nhưng còn phân biệt nữa.
"Hoa đào ở chùa Thiên Thủy nở, đây chúng thường đến xem, Nguyên nương còn nhớ ?” Hắn vẫn mặc triều phục, vẻ như từ triều đình trở về.
Ta nhớ, đó là lúc bọn mới kết hôn, mỗi khi nghỉ ngơi là bọn đến chùa Thiên Thủy, cuối cùng đến chùa Thiên Thủy ngắm hoa đào là chín năm .
Thẩm Bồi đón lấy chén thuốc từ tay thị nữ, vén vạt áo xuống giường của . Bộ quan phục màu đỏ thắm khoác , giống một vị quan triều đình, mà tựa như một công tử gia thế phong lưu.
Ta dựa đầu giường, nhẹ nhàng khuấy đều dược dịch, múc lấy một ít đưa đến môi . Vị đắng của thuốc thể che lấp mùi hương Khúc Thủy thoang thoảng từ tay áo , nhẹ nhàng nhưng sức hút khó lòng phớt lờ.
Lại là mùi hương . Khi phơi nắng hiên cùng , gió thổi qua vạt áo mang theo mùi hương . Khi ngủ mê, ôm lòng, cổ áo cũng thoảng mùi hương . Hắn luôn đối với Tôn Tùng Vân chỉ là giả vờ, cưới nàng chỉ vì Thần Vương lưng nàng, yêu nhất chỉ . mùi hương Khúc Thủy luôn đeo bám thể giả dối .
Ta một nữa cảm thấy chán ngán với cuộc sống hiện tại, đẩy tay đang đưa thuốc , ánh mắt chằm chằm mắt : "Thẩm Bồi, chúng ly hôn ."
Dù đầu câu nhưng Thẩm Bồi vẫn giật đến mức suýt đánh rơi chén thuốc, dược dịch đổ đầy . Hắn vội vàng dậy gọi dọn dẹp, luôn tránh ánh mắt của , chỉ để một câu: "Nàng nghỉ ngơi , đợi nàng khỏe sẽ dẫn nàng ngắm hoa đào ở chùa Thiên Thủy" vội vã rời .
"Thẩm Bồi.” khi sắp bước qua ngưỡng cửa, gọi tên .
"Ta vô dụng với ngươi , để ." Ta tiếp tục vướng cuộc sống nữa. Bản và hai họ vốn dĩ ở hai phe đối lập. Ta là của Tiên Thái tử, còn là đồ đảng của Thần Vương, Tôn Tùng Vân là tỷ tỷ cùng cha khác với Thần Vương.
Họ quen từ nhỏ, luôn bên , vì Thẩm Bồi lên kinh ứng thí mà chia cách, Tôn Tùng Vân đành lấy khác. Ba năm lòng vòng, mệnh đưa họ gặp ở Túc Châu, khi Tôn Tùng Vân góa chồng, họ đến với . Giờ đây, Thẩm Bồi dốc hết tâm tư cuối cùng cũng cưới nàng thê, hai giống như nam nữ chính trong truyện, cuối cùng cũng thành chính quả.
Chỉ điều, còn một kẻ vướng mắt là chắn giữa.
Thẩm Bồi một nữa phớt lờ lời cầu xin của , lẽ dám đối mặt, dừng ở ngưỡng cửa, cuối cùng vẫn đầu đáp , vẫn bỏ .
3.
"Công chúa điện hạ." Thấy ngẩn , nữ quan Diêu Vi khẽ gọi . Ta bừng tỉnh khỏi hồi ức dài dòng: "Có chuyện gì?"
"Phò mã đang chờ ở viện xin gặp."
Lúc , Thẩm Bồi kết thúc chuyến công cán ở Tô Châu, cùng Tôn Tùng Vân trở về phủ Tuyên Bình Hầu một tháng .
Ta cúi đầu hạt đậu đỏ vẫn nắm trong tay, hiểu đột nhiên , thuận tay ném ngoài cửa sổ.
Khi sống ngày thứ ba, cũng tưởng đó là ảo mộng khi c.h.ế.t nhưng giờ chấp nhận thực tế .
Chỉ tiếc rằng, tại ông trời cho sống , tại cho sống khi gả cho Thẩm Bồi, mà cho sống sáu năm gả cho Thẩm Bồi.
Lúc , Thái tử ca ca mất hai năm nhưng may mắn , mẫu hậu vẫn còn.
"Phò mã, phò mã, ạ." Giọng của nha bên ngoài dứt thì một bóng vén rèm bước , mang theo một hàn khí, còn một chút hương nước suối thoang thoảng.
"Công chúa triệu kiến, phò mã thể tự tiện xông ." Nữ quan Diêu Vi mặt trách móc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-khi-trong-sinh-ta-dang-co-lam-de/chuong-1.html.]
Ta đến, ba năm công cán ở Túc Châu, đổi nhiều, làn da trở nên thô ráp, đường nét rõ ràng hơn, đôi môi còn chút máu. Mặc dù vẫn tuấn tú nhưng thêm vài phần mệt mỏi, trông vẻ khá tiều tụy.
Tửu Các cảm ơn các bạn đã đọc! Follow page Vườn Nhà Cáo của Tửu Các để theo dõi tiến độ truyện nha!
"Nguyên nương, hạt tương tư tặng nàng, nàng ném ngoài?" Thẩm Bồi nở nụ bất lực mặt, như thể đang vô lý, luôn như , đầy lòng bao dung vô hạn với .
Hắn nắm lấy tay , trong động tác truyền đến một mùi hương nước suối thoang thoảng "Ta nàng để ý đến chuyện Tùng Vân, nàng là nữ y, đưa nàng về phủ chỉ để nàng giúp mẫu điều dưỡng cơ thể."
Ta chỉ lạnh, kiếp cũng là lời như , ai mà ngờ vài năm khi Thần Vương đăng cơ, Thẩm Bồi cưới Tôn Tùng Vân bình thê.
Việc họ tư tình là chuyện ai cũng nhưng Thẩm Bồi bao giờ thừa nhận, chỉ mới là thê tử duy nhất của .
Tính toán thời gian, bây giờ Tôn Tùng Vân cũng cùng trở về từ Túc Châu.
Ta hất tay : "Phò mã cần nhiều, trong lòng tự hiểu." "Bản cung còn cung, phò mã tự tiện."
Nói xong, dẫn khỏi cửa, ngoài cửa tuyết lớn như lông ngỗng rơi đầy, ướt đẫm đầu .
Ta thấy, lưng , Thẩm Bồi lặng lẽ rỉ máu, trong mắt là tình yêu thể thành lời dành cho .
4.
Khi khỏi cửa phủ Tuyên Bình hầu, một tiếng kinh hô khiến chú ý.
Ta khẽ vén rèm lên, thấy nha đang đỡ Tôn Tùng Vân suýt ngã: "Tiểu thư cẩn thận."
Khi nàng vững, nha trêu chọc: "Hôm nay tuyết lớn như , tiểu thư còn ngoài lấy thuốc cho Thẩm đại nhân, Thẩm đại nhân cảm ơn tiểu thư thật mới ."
Tôn Tùng Vân nhưng mặt giấu vẻ lo lắng: "Khi ở Túc Châu, Tùng Chi chăm sóc chu đáo, nay vì đưa về kinh mà lão phu nhân phạt, trong lòng thực sự áy náy."
Sau đó, nàng chỉnh mái tóc rối, chuỗi tràng hạt tương tư ẩn hiện ống tay áo.
Trên nền trời đất trắng xóa, chuỗi tràng hạt là một màu đỏ chói mắt duy nhất. Đây là thứ Thẩm Bồi tặng nàng ở Túc Châu, kiếp cũng thấy vô .
Họ là thanh mai trúc mã, Thẩm Bồi từ nhỏ nuôi dưỡng ở nhà cũ Giang Nam, ở đó quen nàng.
Mặc dù thẳng nhưng nghĩ hai hẳn là yêu , họ vì Thẩm Bồi kinh ứng thí mà chia xa, mỗi lấy một khác, đó gặp ở Túc Châu - nơi Thẩm Bồi trị thủy, hạt đậu đỏ trong sân Túc Châu, tặng một hạt, còn đều tặng nàng.
Hắn từ thương nàng chịu khổ khi thành đến thương nàng mất chồng cô đơn, chăm sóc nàng chu đáo, giữ nàng ở bên, cuối cùng cũng cưới nàng bình thê.
Hai trải qua bao nhiêu gian nan trắc trở cuối cùng cũng thành chính quả.
Chỉ chắn ở giữa, thật nực .
Giống như bây giờ, là công chúa, theo luật Thẩm Bồi thể nạp nhưng vẫn đưa Tôn Tùng Vân về phủ Thẩm với phận là y nữ, vì mà cam chịu hình phạt gia pháp.
là một mối tình sâu đậm cảm động.
Buông rèm xuống, liền bảo Diêu Vi nhân lúc cung dọn dẹp phủ công chúa, cung sẽ ở cung mẫu hậu vài ngày, khi cung sẽ về phủ Tuyên Bình Hầu nữa.
Chưa kịp bước cửa cung Khôn Ninh, thấy cô cô Bán Hạ bên cạnh mẫu hậu đón .
"Điện hạ, hôm nay đến sớm thế .” Bà đỡ qua ngưỡng cửa ân cần : "Hôm nay tuyết rơi nhiều, thời tiết lạnh hơn thường ngày, Hoàng hậu nương nương vẫn thức dậy, xin điện hạ chờ một lát."
"Cô cô, chờ mà.” Chỉ cần gặp mẫu hậu, nguyện chờ bao lâu cũng , từ kiếp mẫu hậu chịu nổi nỗi đau mất Thái tử ca ca mà thắt cổ tự vẫn, đến cung Khôn Ninh sáu năm .
Kiếp cuối cùng cung Khôn Ninh, ánh mắt kinh hoàng, vẻ mặt đau thương của cung nhân đều báo hiệu sự của mẫu hậu yêu thương nhất.
Cô cô Bán Hạ quỳ mặt , bảo đừng , đừng , bà từ khi Thái tử mất, mẫu hậu luôn đau ốm dậy nổi, thực sự chịu đựng nổi nữa, tâm nguyện duy nhất là để sống thật .
Tuy cung nhân vây quanh, thấy t.h.i t.h.ể mẫu hậu nhưng vẫn cảm nhận khí u ám trong điện.
Vào khoảnh khắc mẫu qua đời, cung Khôn Ninh như cũng héo úa, từ một cung điện nguy nga tráng lệ, tường quét sơn tiêu, biến thành một ngôi mộ u ám, là ngôi mộ của mẫu hậu , và mẫu từ đó âm dương cách biệt.
"Điện hạ, tiểu phòng bếp chuẩn xong món đào chưng, xin dâng lên điện hạ, Hoàng hậu nương nương đặc biệt dặn chuẩn .” Cô cô Bán Hạ dẫn nội điện.