Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Sau Này Em Cưới Người Môn Đăng Hộ Đối - Chương 4:

Cập nhật lúc: 2025-07-08 23:10:48

4.

 

Nhiều từng hỏi , Tạ Xuyên thì ?

 

Năm đó, Tạ Xuyên chỉ là một học sinh nghèo chẳng mấy ai để ý. Còn , trong mắt là hoa khôi của trường. từ chối hết những theo đuổi , một mực theo đuổi đoá hoa cao ngạo .

 

Tạ Xuyên là học sinh thuộc diện khó khăn, sống nội tâm, ít , mỗi ngày chỉ lặng lẽ học hành. Da trắng tái, dáng cao gầy, luôn một , với ai. Lúc , Giang Thừa là bạn cùng bàn của , ngày nào cũng tranh đồ ăn vặt với , giật tóc , khiến bực phát điên. Anh từ nhỏ là loại chuyên gây rối, ngang ngược đến mức ai quản nổi. Anh từng dọa :

“Cố Tiểu Tửu, chờ đấy, cưới em về ngày nào cũng đánh em tám !”

 

tức điên, thề rằng:

“Dù đàn ông đời c.h.ế.t sạch, cũng thèm lấy !”

 

Lên cấp ba, Giang Thừa trở thành kiểu đại ca học đường, thích học, thường xuyên trốn học đánh . Thầy cô bắt lớp trưởng, chỉ vì cả lớp ai cũng sợ .

 

hiểu nhiều cô gái thích cái loại trời đánh như Giang Thừa, lẽ do hồi đó trào lưu kiểu “Ngưu Hổ trai”, F4 đang nổi. Còn , thích xem Slam Dunk, thích Lưu Xuyên Phong lạnh lùng ít , ghét những kẻ ồn ào như Sakuragi.

 

thích ngắm hoàng hôn ở sân trường, lúc mây hồng loang đầy trời, ánh nắng như phủ lên một lớp bụi vàng, sân thể dục như nhuộm một lớp dịu dàng.

 

Chỉ là một buổi chiều tan học đỗi bình thường, con đường nhỏ cạnh sân bóng. Bên cạnh là Giang Thừa cứ lải nhải như cái loa rè. đang gân cổ cãi với thì bất chợt đầu , thấy Tạ Xuyên đang về phía .

 

Anh ngược chiều ánh sáng, từng bước từng bước, ánh tà dương phủ lên một lớp ánh sáng dịu lạnh, khiến bất giác tiến đến ôm lấy. Một cái ngoái thoáng qua, kinh động cả thanh xuân của .

 

Giang Thừa cau mày :

“Em thích cái loại thư sinh trắng bệch đó ?”

 

“Kệ .” thừa nhận.

 

Lúc đó lén tiểu thuyết ngôn tình, đến cảm động là len lén lau nước mắt. Giang Thừa luôn chọc quê . Có tự tiểu thuyết tay, phát hiện, đến mức thở nổi, khiến giận điên lên – đời cái đồ phiền nhiễu như Giang Thừa?

 

Sau đó, cố tình với cô giáo rằng Giang Thừa chuyện ảnh hưởng học bài, để đổi chỗ , chuyển sang với Tạ Xuyên.

 

theo đuổi Tạ Xuyên, theo đuổi đến mức cả trường đều . lúc nào cũng lạnh nhạt, nhiều từ chối thẳng thừng. Anh thường ăn cơm một trong căng-tin, luôn chọn phần ăn rẻ nhất. cạnh, đưa cơm cho , nhận. chọn quà kỹ để tặng, cũng từ chối. cố tình bắt chuyện, cũng chẳng buồn ngẩng đầu.

 

Nhiều bàn tán rằng Tạ Xuyên điều, cũng chẳng ít mắt , thích ai thích thích một học sinh nghèo khổ như thế.

 

Vài theo đuổi thất bại, mất mặt, tiếp tục dây dưa nữa. lén theo Giang Thừa trốn học tiệm net. Anh chơi game, bên cạnh xem phim thần tượng.

 

Không hiểu hôm đó, Tạ Xuyên xuất hiện ở quán net.

 

Anh lặng lẽ lưng , mặt đỏ bừng, nghiêm giọng hỏi:

“Cố Tiểu Tửu, em thể học hành cho đàng hoàng ?”

 

bực trừng :

“Anh là gì của quyền quản?”

 

Giang Thừa cố tình gõ bàn phím rầm rầm, mồm thì chửi đồng đội ỏm tỏi.

Tạ Xuyên vẫn lưng , giọng kiên quyết:

“Cố Tiểu Tửu, về với .”

 

nhúc nhích, cũng đó rời. Không nhiều, nhưng tính thì cứng đầu như đá.

 

Cuối cùng, vẫn theo về.

Hôm , mặt đỏ ửng, tay siết chặt, do dự mãi mới mở miệng:

“Cố Tiểu Tửu, giống khác… chỉ học hành mới thể đổi phận.”

 

hỏi:

“Vậy Tạ Xuyên, thích em ?”

 

Anh đỏ mặt, đáp.

: “Anh trả lời thì lắc đầu hoặc gật đầu .”

“Tạ Xuyên, ghét em ?” – Anh lắc đầu.

“Vậy thích em ?” – Anh im lặng, mặt càng đỏ hơn.

 

đắc ý:

“Vậy là ngầm thừa nhận nhé.”

 

Thế là, cũng .

Về mới hiểu, càng tự ti, càng dám yêu.

Cũng từ đó, bắt đầu tập trung học hành, nhờ một bạn cùng bàn học giỏi như , thành tích của cũng tiến bộ rõ rệt.

 

Hôm liên hoan kỳ thi đại học, chúng chơi trò chơi. thua, chọn một trong phòng để hôn. lúng túng đó, gì. Mọi bắt đầu reo hò.

 

Giang Thừa thì bày vẻ dửng dưng:

“Gương mặt trai cho em ‘gặm’ một cái cũng chẳng !”

 

Giữa tiếng cổ vũ ồn ào, đến góc phòng, nhẹ nhàng hôn lên má Tạ Xuyên.

Hôm đó, mặt đỏ bừng, hỏi :

“Tạ Xuyên, định đăng ký trường nào?”

 

Anh còn hết hổ, nhỏ:

“Bắc Kinh.”

 

mỉm :

“Vậy , em cũng thi Bắc Kinh.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-nay-em-cuoi-nguoi-mon-dang-ho-doi/chuong-4.html.]

Chúng cùng bước con đường nhỏ phía trường. Gió tháng Sáu dịu dàng, trời đêm đầy , trăng sáng vằng vặc.

 

nhẹ nhàng mở lời:

“Tạ Xuyên, bây giờ thể nắm tay em đấy.”

 

Anh ngập ngừng:

“Có… ?”

 

:

“Được chứ, giờ chúng còn là yêu sớm nữa .”

 

Anh rụt rè đưa tay , nắm lấy tay , lòng bàn tay đổ mồ hôi, run run.

 

Năm , chúng cùng đỗ đại học ở Bắc Kinh, còn Giang Thừa học ở tỉnh. rốt cuộc cũng thoát khỏi cái đuôi phiền phức .

Trường và Tạ Xuyên chỉ cách hai con phố, mỗi ngày đều thể gặp .

 

Tình yêu thời đại học, chúng thể tự nhiên nắm tay khắp nơi.

Tạ Xuyên luôn cẩn thận, một thời gian dài yêu , mới dám lí nhí hỏi :

“Cố Tiểu Tửu… thể hôn em ?”

 

bật :

“Được mà.”

 

Anh nhẹ nhàng hôn lên trán , tai đỏ ửng cả lên.

Vừa ngây ngô, dễ thương.

 

cũng chẳng thích Tạ Xuyên ở điểm gì – chỉ là khác với tất cả những trai từng gặp. Không giống Giang Thừa thô lỗ, miệng lưỡi độc địa, nhiều tới phát mệt.

Anh dịu dàng, chu đáo, luôn nhắc đủ chuyện từ lớn đến nhỏ.

 

Lúc , tranh thủ thời gian rảnh để dạy thêm.

Bố là nông dân, mấy năm bà nội ốm, tiêu gần hết tiền dành dụm. Anh gánh nặng cho gia đình.

Còn nhà , phú hộ gì, nhưng cũng đủ đầy. Từ nhỏ nuông chiều lớn lên.

 

Yêu , mâu thuẫn cũng ít.

thích hai gần gũi dính , còn ngoài học thì chỉ thêm.

Ăn chung một bữa cơm, nhất quyết cho trả tiền.

Tặng quà gì, cũng tìm cách trả món tương đương.

luôn để ý tới lòng tự trọng của , dỗ dành cảm xúc của .

 

giữa chúng cách, tình cảm nhiều ủng hộ.

cố chấp chứng minh cho cả thế giới thấy:

Chúng nhất định sẽ đến cuối cùng.

 

Con thể chọn nơi sinh , nhưng thể chọn cách sống.

 

Tạ Xuyên sẽ mãi là trai nghèo.

 

Chúng từng cãi , từng đòi chia tay, nhưng vì còn thương , chẳng ai buông tay .

 

Trước khi nghiệp, Tạ Xuyên giữ nghiên cứu sinh. Còn thì trượt.

 

từ chối công việc định ở quê, quyết định ở Bắc Kinh vì .

 

Sau đó, chúng gặp bố hai bên.

 

Thật , hồi còn học từng gặp bố một .

Năm ba đại học, bố đến thành phố công nhân.

đến thăm, thấy họ mồ hôi nhễ nhại việc ở công trường, lúng túng .

Chỉ ngốc nghếch chạy phụ chuyển gạch.

Họ vội vàng ngăn :

“Ôi chao con gái, mấy việc , .”

 

Tạ Xuyên xoa đầu , :

“Ngốc quá ?”

 

Họ là những nông dân chất phác.

Biết thích dâu, năm nào cũng trồng thật nhiều.

Mỗi Tạ Xuyên về quê đều mang theo cả giỏ lớn dâu tươi về cho .

 

Khi đến thăm nhà , bố cũng đón tiếp lịch sự.

Ba .

 

Trước khi về, ba :

“Tiểu Tạ , bác và dì phản đối việc cháu quen Tiểu Tửu. hai điều kiện:

Thứ nhất là nếu kết hôn thì nhà bác cần 200 nghìn tệ tiền sính lễ.

Thứ hai là khi cưới, hai đứa sống chung.”

 

Hồi đó hiểu vì ba .

Nói thật, nhà chẳng thiếu gì cái khoản tiền đó.

với Tạ Xuyên, quả thực là một gánh nặng.

 

Ba bảo:

“Tình yêu vật chất chống đỡ, chỉ như cát bụi, một cơn gió thổi qua là tan biến.”

 

tin.

Cho đến khi cơn gió thực sự đến — và tình yêu , cũng tan như từng tồn tại.

Loading...