Sáu Trăm Cái Tát Tạo Nên Thiếu Nữ Thiên Tài - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:36:05
“Sau con bé sẽ trở thành một Lan Lan thứ hai… Không! Phải vượt qua cả Lan Lan!”
Các bạn học xung quanh đều , hổ vô cùng, lén kéo ba: “Đừng thế, các bạn đều giỏi.”
Ba lập tức vui, ông lớn: “Vậy thì con càng lấy các bạn giỏi mục tiêu, vượt qua họ!”
Vì , từ ngày đầu tiên nhập học, ai chơi với .
cũng khó hòa nhập với họ… Mọi về những bộ phim truyền hình mà từng xem, những ngôi mà , thể tham gia bất kỳ chủ đề nào.
dành bộ thời gian để luyện đàn.
Ba chuyện bạn, ông vui: “Thiên tài thì luôn cô đơn.”
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
ở trường học một , một ăn cơm, một tự học, đều học chuyên ngành giỏi nhất nhưng cũng đều cho rằng là một đứa quái dị.
Những ngày như trôi qua cả một năm, bác sĩ trường chẩn đoán trầm cảm.
Lúc đầu, ba hiểu chuyện , ông : “Hồi nhỏ chúng chẳng gì, cũng đều lớn lên khỏe mạnh. Lý Miêu Miêu thiếu ăn thiếu mặc, học ở trường học nhất, nó gì mà trầm cảm?”
Sau đó, ở , ba vui vẻ chạy về nhà: “Căn bệnh chỉ những nghệ sĩ mới mắc , nghệ sĩ nhờ căn bệnh mà thêm cảm hứng.”
Ông cầm lấy chiếc thắt lưng, giám sát luyện đàn cả ngày.
Tuy nhiên, ngày hôm đó luyện đàn.
trốn khỏi nhà, trèo lên sân thượng trống trải của trường học.
Thật cao, gió tầng hai mươi thật đáng sợ, dường như chỉ cần một chút bất cẩn là thể cuốn .
mép sân thượng xuống, trong lòng một giọng đang kêu gào: “Nhảy xuống , nhảy xuống thì ông sẽ hối hận.”
4
Thế nhưng, ngay khi ở mép hàng rào, cố gắng lấy hết can đảm để trèo qua thì một giọng gọi từ phía : “Lý Miêu Miêu?”
đầu , thấy một thiếu niên cao lớn, mặc áo sơ mi trắng giữa gió, tà áo và tóc mái gió thổi tung, để lộ đôi mắt trong veo.
hỏi: “Cậu quen tớ ?”
Anh đáp: “Sao quen chứ? Em nhất khối mà.”
Anh tên là Lục Tuần, học hơn một lớp, cũng học piano.
Anh hỏi : “Em lên sân thượng gì?”
trả lời thế nào, đành hỏi ngược : “Anh lên đây gì?”
“Chụp hoàng hôn.” Anh chỉ rìa bầu trời: "Góc ở đây nhất.”
Lúc mới để ý thấy Lục Tuần đeo một chiếc máy ảnh .
nhanh trí nghĩ câu trả lời: “Em cũng lên đây ngắm hoàng hôn.”
Thế là buổi chiều hôm đó, chúng cạnh sân thượng, ngắm hoàng hôn như dát vàng, từ từ hòa chân mây.
Góc nghiêng của Lục Tuần trong ánh hoàng hôn như mơ.
Chúng trò chuyện nhiều, Lục Tuần , ngờ là sẽ lên sân thượng ngắm hoàng hôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/sau-tram-cai-tat-tao-nen-thieu-nu-thien-tai/chuong-2.html.]
“Dù thì trông em chẳng hứng thú gì ngoài luyện đàn.”
cúi đầu: “Ba em , ngoài luyện đàn thì thứ khác đều vô nghĩa.”
Lục Tuần mở to mắt: “Sao thế ? Trong cuộc sống nhiều thứ ý nghĩa lắm.”
“Ví dụ như?”
“Ví dụ như ăn một bữa tối ngon, tắm nước nóng, xem phim với thích, trượt băng ở Thượng Hải, ngắm bình minh, hoàng hôn…”
Đây là đầu tiên với như .
Hôm đó, về nhà muộn, đánh một trận đau nhất từ đến nay.
Ba dùng thắt lưng đánh , điên cuồng mắng chửi, ông rằng trong hai giờ chơi hư hỏng về muộn, những khác đều đang học hoặc luyện đàn, vì tụt phía .
Ông rằng, về muộn hai giờ chơi hư hỏng, mà là tìm chết.
Hôm đó tình cờ đến thăm , bà lao tới, cố gắng cản thắt lưng của ba.
ba quát bà: “Không dạy con thì cô chịu trách nhiệm ?”
Mẹ lập tức im lặng, bà lui sang một bên, cúi đầu, mặc cho thắt lưng của ba như mưa rào giáng xuống .
Không còn cách nào khác, trong chuyện giáo dục , ba là quyền tuyệt đối, dù thì những bài báo về ông lên cả tin tức, đều rằng nếu sáu trăm cái tát đó thì sẽ ngày hôm nay.
Cuối ngày hôm đó, ăn tối và luyện đàn thêm bốn giờ.
Ba ghế đàn, thở hồng hộc quát bên cạnh: “Mày ngày nào cũng c.h.ế.t ? Muốn c.h.ế.t thì cứ nhưng chỉ cần mày còn sống một ngày thì luyện đàn một ngày.”
Đôi tay đang định mở nắp đàn của khẽ khựng , ba, mở to mắt.
Ông cáu kỉnh : “Nhìn gì mà ?”
“Ba... Ba trộm nhật ký của con ?” Trong nhật ký, ngày nào cũng rằng chết.
Ông cầm lấy thắt lưng: “Mày chuyện với ba mày kiểu gì ? Trộm là ? Mày tưởng tao mấy thứ ủy mị sến súa của mày ? Đọc nhật ký của mày chẳng là để chịu trách nhiệm với mày ! Đừng nhảm nữa, luyện đàn ngay!”
Ông những dòng nhật ký c.h.ế.t nhưng tin sẽ thực sự chết.
thấy ông với : “Con bé than vãn lắm, thấy nhiều .”
“Chắc Lý Miêu Miêu cố tình để cho xem.”
“Muốn đe dọa ? Không cửa . sợ mấy trò , nếu nó gan thì cứ mua thuốc trừ sâu mà uống , sẽ uống cùng nó!”
Đêm đó, mang theo thương tích đầy mà ngủ , những cuộc đối thoại như thế ở phòng bên cạnh ngừng lọt tai .
c.h.ế.t nữa.
Bởi vì Lục Tuần , ngày mai sẽ đợi cùng ngắm hoàng hôn.
5
mong chờ gặp Lục Tuần.
Thực lúc đó thế nào là yêu sớm, chỉ thích Lục Tuần, giống như thích bầu trời đêm mưa xong, thích chú mèo con l.i.ế.m ngón tay , thích những giọt nước mát lạnh đọng lon coca lấy từ tủ lạnh.
Đó là những khoảnh khắc hiếm hoi trong cuộc sống mà thể cảm nhận hạnh phúc.