Series Hồng Phấn Khô Lâu - Đông Chí - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:44:06
Thanh mai của sắc phong Hoàng hậu.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Thế nhưng trong cung lan truyền lời đồn rằng nàng một lũ gian thần nhục, thậm chí còn m.ổ b.ụ.n.g moi thai nhi sống sờ sờ .
Ta tức tốc cung chất vấn Hoàng đế nhưng chỉ lạnh lùng đáp: "Hoàng hậu vì giang sơn vạn đời mà hy sinh, nàng là công thần vĩ đại của xã tắc ngàn năm."
Khi rời khỏi hoàng cung, một trận tuyết hồng lặng lẽ rơi xuống phủ kín cả trong lẫn ngoài tường thành.
Sáng hôm lên triều, mới kinh hoàng nhận hoàng cung rộng lớn mà còn lấy một sống!
1
Ngay ngày Hoàng hậu nhục, bên ngoài hoàng thành xuất hiện bảy cỗ thi thể. Chúng treo thẳng tắp cổng thành với phần đầu trùm kín trong một lớp vải đen.
Có kẻ đồn rằng kể từ khi những t.h.i t.h.ể xuất hiện thì kinh thành liền nổi lên những chuyện ma quỷ dị thường. Cứ đến nửa đêm vài cái xác đầu lảng vảng trong thành.
Không ít gia đình khi tỉnh giấc bỗng thấy cửa nhà in hằn thêm mấy dấu tay máu. Người canh phu còn quả quyết thấy đầu lăn lóc mặt đất ngay trong hoàng thành.
Trước những cảnh tượng đó, dân chúng khỏi đồn thổi:
"Đất nước sắp diệt vong, ắt sẽ yêu nghiệt xuất hiện!"
"Thiên hạ e rằng sắp đổi chủ !"
Là Tiểu Hầu gia của phủ Trấn Viễn Hầu, vốn xem thường những lời đồn nhảm nhí . Hiện nay quốc gia đang đối mặt với cả nội ưu lẫn ngoại hoạn.
Thay vì lo lắng yêu ma quỷ quái, chi bằng biên ải xem đám ngoại tộc đang lăm le thế nào, dùng vó ngựa sắt giày xéo Trung Nguyên .
Chỉ là chuyện tâu báo đến tận Hầu phủ nên cũng thể nào khoanh tay . Sau khi chào hỏi Cửu Môn Đề Đốc, liền nhân lúc đêm khuya tìm đến cổng thành nơi đang phơi bày bảy cỗ t.h.i t.h.ể .
Từ xa thấy bóng bảy cái xác treo lơ lửng. Một cơn gió đêm thổi qua khiến chúng khẽ đung đưa và còn phát những tiếng "kẽo kẹt" ghê rợn như thể sắp rơi xuống.
Đêm nay mây đen che khuất trăng , trong thành đột nhiên vọng đến tiếng mèo kêu ai oán khiến bất giác giật nảy cả .
Đến khi lên cổng thành, mới phát hiện bảy t.h.i t.h.ể mà là ! Bên trong lớp vải đen trùm đầu trống rỗng, bảy cái xác đều đầu.
Nhìn kỹ hơn thì liền thấy bộ chúng đều điêu khắc từ gỗ liễu. Tay nghề của kẻ tạo tác quả thực cao siêu, nếu đến gần quan sát thì căn bản thể nhận .
Đang lúc mải mê suy nghĩ, bỗng cảm thấy một luồng gió lạnh ập đến từ lưng, eo như ai đó đẩy mạnh một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/series-hong-phan-kho-lau-dong-chi/chuong-1.html.]
Ta loạng choạng suýt chút nữa thì ngã nhào từ cổng thành xuống. Thế nhưng nhờ thủ rèn giũa qua nửa đời chinh chiến nên vẫn kịp thời vững .
Ta dám nán lâu ở một nơi quỷ dị như . Vậy mà khi về đến Hầu phủ, thấy tiếng quản gia kinh hãi kêu lên: "Hầu gia, lưng ngài..."
Ta đầu thì liền thấy lưng áo chẳng từ lúc nào in hằn một dấu bàn tay đẫm máu!
Một đêm trôi qua trong im lặng. Sáng hôm , khi định kiểm tra bảy cỗ t.h.i t.h.ể thì chuyện xảy . Ngay cả Cửu Môn Đề Đốc cũng lai lịch của chúng.
Chỉ rằng trong cung hạ thánh chỉ yêu cầu treo những t.h.i t.h.ể cổng thành để chịu sự phỉ nhổ của muôn dân.
Lòng lúc đó kinh động vô cùng.
Những vụ án giấu giếm phận thế là , nhưng những kẻ che giấu thường là những nhân vật lai lịch lớn: hoặc là trọng thần quốc gia, hoặc là hoàng quốc thích. Dù là ai thì phận của bọn họ cũng tuyệt đối thể để lộ ngoài.
Ta hạ quyết tâm, chỉ cần lên triều xem ai vắng mặt là ắt sẽ ngay.
Thế nhưng khi đến Kim Loan điện, càng thêm mờ mịt. Trên buổi triều hội rộng lớn, văn võ bá quan đều mặt đông đủ thiếu một ai. Hoàng quốc thích cũng đầy đủ hai bên tả hữu đại điện. Chỉ là khi thấy đến, ánh mắt của bọn họ đều bỗng nhiên trở nên vô cùng kỳ quặc.
Hỏi mới , lúc Bệ hạ đến, bọn họ xì xào bàn tán chuyện Hoàng hậu nhục. Ta và Hoàng hậu vốn là thanh mai trúc mã, nên khi thấy vị Trấn Viễn Hầu xuất hiện, tất cả liền lập tức im bặt.
Ta lướt mắt một vòng quanh đám đông. Bỗng nhiên, thanh bảo đao Đan Thanh bên hông khẽ động phát một tiếng "tranh" khẽ.
Ta đầu liền thấy Tể tướng đương triều Ngụy Vô Tiện. Ông với vẻ mặt lạnh như nước, môi mấp máy nhưng cuối cùng nuốt trọn lời định trong.
Mãi đến khi tan triều ông mới nhét tay một mảnh giấy. Trên đó chỉ vỏn vẹn bốn chữ: "Canh ba! Đại điện!"
Đang lúc suy nghĩ, thanh bảo đao Đan Thanh mà tự động tuột khỏi vỏ. Ta cúi đầu xuống thì chợt thấy mặt đao sáng như gương đang phản chiếu một thứ gì đó, là một tấm da !
2
Nửa đêm canh ba, bí mật lẻn hoàng cung. Dù là Trấn Viễn Hầu cao quý, nhưng việc tự ý cung thánh chỉ cũng là trọng tội.
Thế nhưng khi bước đại điện lập tức sững sờ.
Trong đại điện rộng lớn chật ních . Toàn bộ văn võ bá quan ban ngày đều mặt ở đó, cứ thế thẳng đơ mắt chằm chằm về phía long ỷ.
Chỉ là ánh trăng mờ ảo, lờ mờ nhận đám đại thần hề cử động, như thể ai đó định .
Lắng kỹ hơn, còn thấy tiếng "tí tách" khe khẽ. Âm thanh đó tuy nhỏ nhưng tựa như một nhát búa tạ giáng mạnh lòng , khiến khỏi rợn .
Ta cẩn thận gần một vị đại thần đưa tay khẽ chạm, và trong lòng lập tức lạnh một nửa. Đó mà là một hình nộm bằng gỗ, giống hệt những cỗ t.h.i t.h.ể cổng thành!