Series Hồng Phấn Khô Lâu - Đông Chí - Chương 8 - Kết
Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:44:15
Chức quan của phụ nàng quá thấp, dù dốc hết sức cũng chỉ thể sắp xếp cho và nàng thỉnh thoảng gặp . Còn việc cung, trở thành trong lòng Thái tử, đó gần như là chuyện tưởng.
Vốn dĩ chuyện sẽ cứ thế trôi , nhưng vấn đề ở quốc vận. Đất nước suy yếu quá lâu. Tuy Tiên hoàng trở thành vật chủ của Dục Trùng để tạo một đội quân xương hồng bất khả chiến bại, nhưng cuối cùng vẫn thất bại.
Bí thuật truyền , và tiên hoàng cũng cho Bệ hạ đương kim mấu chốt của vấn đề, đó là vật chủ của Dục Trùng chỉ thể là một nữ nhân chí âm chí tà. Bất kỳ một chút dương khí nào cũng sẽ khiến vật chủ nổ tan xác mà chết.
Sau khi phận của Xuân Huyên, Bệ hạ giằng xé lâu.
Đáng tiếc, trấn giữ biên quan suốt tám năm mà ngoại tộc vẫn hùng mạnh như cũ, điều khiến Bệ hạ thể mạo hiểm một phen. Thế là khi ngoài trấn thủ, Bệ hạ tìm gặp Xuân Huyên.
Hoàng mệnh khó cãi, thêm việc Bệ hạ quỳ gối mặt nàng, cầu xin nàng cứu lấy vương triều bảy trăm năm . Cuối cùng, Xuân Huyên động lòng.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Vài tháng , khi long thai trong bụng nàng thành hình, nghi thức đẫm m.á.u chính thức bắt đầu.
Hoàng đế dẫn theo sáu vị đại thần mệnh cách đặc biệt đến.
Họ lấy sự giao hòa âm dương vật dẫn, lấy tính mạng của chính và thai nhi trong bụng Xuân Huyên vật tế. Dục Trùng bao phủ lấy thể của hài nhi, dùng bí thuật dẫn chúng trái tim đứa trẻ.
Sau đó Xuân Huyên nuốt lệ, ăn chính trái tim của con , và trở thành vật chủ của Dục Trùng.
Người mà vẫn luôn thấy, vị Hoàng đế mà vẫn luôn đối mặt, thực chất chính là Xuân Huyên. Nàng với bộ dạng nước mắt lưng tròng và lớn tiếng chất vấn:
"Bạch Long, cho , sai ở ?"
"Bệ hạ sai ở ?"
"Ta chỉ là vì giang sơn xã tắc mà hy sinh bản , hy sinh cả đứa con của ."
"Chẳng lẽ, trong mắt , và Bệ hạ thật sự chỉ là những con yêu nghiệt ?"
Ta cắn chặt môi dám thốt một lời. Ta sợ rằng chỉ cần mở miệng thì quyết tâm thanh quân trắc trong lòng sẽ lập tức tan thành mây khói.
Lúc , Xuân Huyên trông giống như một nữ tử yếu đuối và bất lực, nàng long ỷ mà nức nở. Cuối cùng, vẫn kìm mà cất lời: "Tại nàng tin ? Ta thể cơ mà."
"Ta sẽ đuổi hết đám ngoại tộc đó !"
Xuân Huyên cắn môi : "Ngay cả bây giờ, dù dốc hết lực cũng chắc giữ thành trì . Người dựa cái gì? Trấn Viễn Hầu phủ còn là Trấn Viễn Hầu phủ của thời khai quốc nữa !"
"Chúng chẳng qua cũng chỉ là những con kiến đang thoi thóp giãy giụa. Người lấy tư cách gì mà những lời đó?"
Xuân Huyên đột nhiên dậy, long bào gió mà tung bay, khí chất hệt như một nữ hoàng tuyệt thế. Nàng chỉ thẳng : "Bạch Long, cho một cơ hội. Nếu thể g.i.ế.c thì sẽ tin đủ năng lực."
"Nếu ngay cả mà cũng g.i.ế.c nổi thì còn gì đến chuyện trấn thủ biên cương!"
Ta con gái mắt, thể tưởng tượng nổi nỗi thống khổ nào đẩy một thiếu nữ dịu dàng như ngọc bích đến bước đường .
Sự quyết đoán và mạnh mẽ của nàng đến cả cũng tự thấy hổ. Có lẽ trái tim yếu đuối của nàng vỡ lành vô , cho đến khi trở nên kiên cường đến chai sạn.
Trong khi còn đang chần chừ thì Xuân Huyên tay . Móng tay của nàng đ.â.m thẳng lồng n.g.ự.c ! Ánh mắt nàng đong đầy lệ, nhưng miệng vẫn thốt từng lời tàn nhẫn: "Dù , dựa mà thế ?"
Rồi nàng đột nhiên dịu dàng trở và tựa đầu n.g.ự.c : "Ca ca, tại … thể để hết con đường ? Người cứ một vị Hầu gia trong sạch, hơn ?"
Ta gì, chỉ dốc hết sức bình sinh rút thanh danh đao Đan Thanh , vung một nhát c.h.é.m ngang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/series-hong-phan-kho-lau-dong-chi/chuong-8-ket.html.]
Xuân Huyên như một con rối gỗ, hình ngừng lóe lên trong đại điện, mỗi đều vặn tránh đường đao của . Nàng tựa một thiên sứ, chỉ là đầu ngón tay vẫn còn vương vãi m.á.u tươi.
Bọn giao đấu hồi lâu, cho đến khi thở hổn hển, cuối cùng mới thu Đan Thanh về vỏ.
Ta nhắm mắt, ngưng thần, từ từ hạ thấp trọng tâm.
Bất cứ ai quen thuộc với đều chiêu rút đao chính là sát chiêu mạnh nhất của . Đó cũng là một đòn tấn công liều mạng, dốc hết tất cả để đ.â.m xuyên trái tim kẻ địch.
Xuân Huyên , khẽ đưa tay lau giọt lệ nơi khóe mắt: "Ca ca, kết thúc !"
Trong khoảnh khắc điện quang hỏa thạch, rút đao khỏi vỏ, mũi đao nhắm thẳng tim nàng mà đ.â.m tới. ngón tay của Xuân Huyên còn nhanh hơn, chớp mắt ở ngay n.g.ự.c , chỉ cần tiến thêm nửa tấc là thể m.ó.c t.i.m .
Thế nhưng… thanh danh đao Đan Thanh đ.â.m thẳng trái tim Xuân Huyên.
Cùng lúc đó, ngón tay của nàng hóa trảo thành chưởng đẩy văng xa. Máu tươi ngừng tuôn từ tim nàng, từng con Dục Trùng ánh đao Đan Thanh nghiền nát, cuối cùng hóa thành một trận tuyết hồng phủ kín đất trời.
Khóe miệng Xuân Huyên mang theo một nụ , nàng từng bước, từng bước về phía . Mỗi bước chân của nàng đều vô cùng nặng nề, như thể đang bước qua cả một thế kỷ.
Một bước, hai bước, ba bước… bảy bước…
Cuối cùng, Xuân Huyên cũng đến mặt ngã lòng . Thân thể nàng sớm trở nên trong suốt, ngọn lửa từ trái tim bùng lên hừng hực như thiêu rụi nàng thành tro bụi.
Xuân Huyên đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve má câu cuối cùng trong đời: "Ca ca, điều bảo vệ, là giang sơn của Bệ hạ, mà là một… quốc gia… …"
Dưới ngọn lửa dữ dội, Xuân Huyên hóa thành một trận tuyết hồng, bay lả tả khắp trong và ngoài cung đình.
Ta giữa màn tuyết, bỗng thấy bên ngoài tiếng trẻ con vọng : "Hôm nay là Đông chí, hẳn là ngày đoàn viên."
Trong phút chốc, bỗng thấy thảng thốt. Có lẽ, ở suối vàng, Xuân Huyên cùng gia đình nàng vui vẻ ăn bánh sủi cảo .
Tuyết phủ trắng đầu, bước khỏi hoàng thành, khi bất chợt ngoảnh đầu , phía chỉ một hàng dấu chân cô độc, và một cô độc.
Hậu Ký
Ba tháng , đế quốc và ngoại tộc bước trận quyết chiến cuối cùng. Tể tướng Ngụy Vô Tiện và Trấn Viễn Hầu Bạch Long chia quân hai đường nghênh địch.
Trấn Viễn Hầu Bạch Long cùng mười hai vị thiên tướng bất ngờ đột kích thiêu rụi đại doanh lương thảo của ngoại tộc. Sau đó, Tể tướng Ngụy Vô Tiện dùng kỳ mưu đại phá quân địch.
Khi trở về doanh trại, Ngụy Vô Tiện vì lao tâm khổ tứ quá độ, tâm huyết cạn kiệt, lớn ba tiếng tạ thế.
Trên đường trở về, Trấn Viễn Hầu Bạch Long mười vạn quân địch bao vây.
Bạch Long chỉ khẽ lẩm bẩm: "Xuân Huyên, lời hứa với nàng, !"
"Trấn Viễn Hầu, Bạch Long, xin tử trận!"
Ngay đó, mười ba kỵ sĩ lao thẳng trận địa, chìm nghỉm giữa biển .
Một tháng , tân hoàng đăng cơ, ký kết hiệp ước hòa bình với ngoại tộc. Để thể hiện thành ý, ngoại tộc dâng lên một thanh bảo đao.
Đó chính là thanh Đan Thanh đẫm máu.
(Hoàn)