Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Series Hồng Phấn Khô Lâu - Xuân Ý - Chương 9 - Hết Phần 1

Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:56:02

Bên ngoài thôn xuất hiện một bức tường trắng, tượng Phật vàng cũng theo đó mà lóe lên biến mất.

 

bức tường trắng đó xuất hiện lâu, biến mất.

 

Phụ vội vàng ngoài, thấy bên ngoài một lão đạo sĩ sắp chết.

 

Lão đạo sĩ chỉ tay gốc cây hòe già ngoài thôn:

 

"Tà vật, trấn áp gốc cây hòe, tuyệt đối thả nó ..."

 

Phụ tức giận mắng chửi lão đạo sĩ, trong mắt ông , chắc chắn là lão đạo sĩ cướp tượng Phật vàng.

 

giờ chết, còn mà hỏi .

 

Ngày hôm , phụ thất thần những nam nhân trong thôn bắt .

 

Vương thúc, thiết nhất với phụ , vung một bạt tai mặt phụ :

 

"Đại ca, , tượng Phật vàng ở ?"

 

Phụ lắc đầu, tượng Phật vàng tung tích.

 

Chú Vương trực tiếp dùng d.a.o cắt đứt gân chân của phụ .

 

Phụ cũng từ lúc đó, mới bắt đầu què.

 

Những ngày đó, cũng chứng kiến.

 

Người trong thôn liên tục sỉ nhục mẫu , chỉ để kích động phụ , bắt phụ tung tích của tượng Phật vàng.

 

Phụ nhẫn nhịn mười mấy năm, cuối cùng vẫn chọn cách kéo trong thôn c.h.ế.t cùng.

 

Ngày phụ dẫn , ông c.h.é.m c.h.ế.t gốc cây hòe già, m.á.u tươi thấm đẫm gốc cây hòe.

 

Một lá bùa nhuộm máu, bay từ hũ tro cốt gốc cây...

 

13

 

Mọi nhân quả đều tái hiện xong xuôi, cả thôn Hợp Hoan một nữa biến thành cảnh tượng xác c.h.ế.t la liệt.

 

Ta ở đầu thôn, như thể ngăn cách bởi một thế giới khác.

 

Tiểu đạo sĩ hòa thượng Xuân Tuyên đánh bay, ruột của đều móng vuốt của bộ xương khô màu hồng móc .

 

Có vẻ tiểu đạo sĩ sắp theo vết xe đổ của lão đạo sĩ.

 

Hắn thoi thóp một cái, ánh mắt như đang :

 

"Tượng Phật vàng ?"

 

Ta lắc đầu, ý tìm thấy tượng Phật vàng.

 

gật đầu, tìm thấy tượng Phật vàng nghĩa là tượng Phật vàng .

 

Lúc hòa thượng Xuân Tuyên chút sức lực, y từng bước từng bước tiến lên.

 

Bước chân lớn, nhưng chỉ trong vài thở đến mặt .

 

Hòa thượng Xuân Tuyên bóp cổ , ánh mắt lạnh nhạt:

 

"Tượng Phật vàng ?"

 

Ta hòa thượng Xuân Tuyên bóp đến mức thở nổi.

 

Thấy sắp chết, chối cùng cũng nặn mấy chữ từ miệng :

 

"Phật đang ngươi!"

 

Hòa thượng Xuân Tuyên giật , khí quỷ y đậm đặc đến mức gần như nhỏ giọt xuống.

 

Y khó tin từ từ đầu .

 

Phía ngôi chùa Vạn Xuân Tự rộng lớn, là một vầng hào quang vàng rực, vầng hào quang đó biến thành một pho tượng Phật khổng lồ, ngự trung.

 

Đôi mắt rủ xuống, từ bi và nghiêm khắc, dường như đang hòa thượng Xuân Tuyên.

 

Đêm tối như mực bỗng trở nên ngập tràn ánh Phật, chói mắt khiến thể mở mắt .

 

Hòa thượng Xuân Tuyên phịch một tiếng quỳ xuống đất.

 

Vị Phật to lớn trời tỏa từng đợt ánh sáng.

 

Trên mặt đất, dục trùng bay lên, tuyết hồng bắt đầu rơi.

 

ánh sáng chiếu rọi của Phật, tuyết hồng dần dần tan biến.

 

Khi mở mắt nữa, hòa thượng Xuân Tuyên với cái đầu nát bươm, biến đổi.

 

Y vẫn là vị hòa thượng tuấn tú đó, thánh khiết đến mức khiến chỉ cần một cái cảm thấy hổ.

 

Hòa thượng Xuân Tuyên khẽ gật đầu với , Vạn Xuân Tự rộng lớn cũng tiêu biến trong ánh Phật.

 

Hòa thượng Xuân Tuyên ba bước, mỗi bước , y niệm một tiếng:

 

"Nam Mô A Di Đà Phật."

 

Đi xong ba bước, bóng dáng hòa thượng Xuân Tuyên còn thấy nữa.

 

Một làn gió thổi qua, cuốn theo một trận cát bụi, trong đó ẩn chứa mùi tro cốt.

 

Nơi Vạn Xuân Tự từng tồn tại, chỉ còn một pho tượng Phật vàng.

 

Lòng bàn tay đột nhiên đau nhói, một ngón tay mà biến mất, lộ xương màu hồng bên trong.

 

Ta vội vàng ôm lấy tượng Phật vàng, vội vàng đỡ lấy tiểu đạo sĩ.

 

Tiểu đạo sĩ khổ lắc đầu:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/series-hong-phan-kho-lau-xuan-y/chuong-9-het-phan-1.html.]

"Ta sắp c.h.ế.t , đừng phí sức nữa. Đến lúc đó, hãy chôn và sư cùng nhé, đường Hoàng Tuyền cũng bầu bạn."

 

Ta gật đầu.

 

Tiểu đạo sĩ ngón tay , câu cuối cùng trong đời:

 

"Ngươi đưa tượng Phật vàng về Hộ Quốc Tự, nếu , tâm nguyện của hòa thượng Xuân Tuyên thành, y sẽ mãi mãi theo ngươi."

 

Sau khi chôn cất vị tiểu đạo sĩ, phong trần vất vả đường suốt ba tháng.

 

Mỗi tháng, một ngón tay của biến thành xương màu hồng.

 

Đợi đến khi đưa tượng Phật vàng đến Hộ Quốc Tự, các ngón tay mới trở như cũ.

 

Đại sư của Hộ Quốc Tự cúi hành lễ với :

 

"Tiểu thí chủ vì tiền tài mà động lòng, coi như là duyên với Phật."

 

Ông còn gì nữa, nhưng im bặt.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Ta rời khỏi ngôi chùa, đến chợ thấy đánh .

 

Mấy vì mấy lạng bạc vụn mà đánh đầu rơi m.á.u chảy.

 

Cuối cùng, cầm bạc chặt đứt cánh tay.

 

Ta thở dài, trở ngôi chùa.

 

Ta với trụ trì:

 

"Ta xuất gia."

 

Trụ trì mỉm hỏi :

 

"Vì ?"

 

Ta :

 

"Thời buổi , còn ác hơn quỷ, giao tiếp với con , nên chọn ở chùa để ẩn ."

 

Trụ trì gật đầu, một đoạn kệ:

 

"Người đời lưu luyến hồng trần, chẳng qua là Tham, Sân, Si, Hận, Ái, Ố, Dục – thất tình vây hãm."

 

"Há chẳng , sắc tức thị , tức thị sắc, sinh vốn vô hình, sống cầu gì tướng."

 

"Nên mới : Hỏi Bồ Tát vì ngược, than chúng sinh chịu đầu."

 

Ngoại Truyện

 

Năm mươi năm .

 

Một tiểu hòa thượng của Hộ Quốc Tự quỳ mặt :

 

"Sư phụ, sắp c.h.ế.t ?"

 

Ta :

 

"Người xuất gia chết, là viên tịch."

 

Tiểu hòa thượng nước mắt giàn giụa, chỉ ngây ngốc về nơi xa xăm.

 

Xa xa phía chân trời, xuất hiện một ngôi chùa.

 

Chẳng Hộ Quốc Tự, mà là – Vạn Xuân Tự.

 

Hòa thượng Xuân Tuyên trời niêm hoa vi tiếu.

 

Trong ánh mắt của y dường như đang :

 

"Vạn Xuân Tự còn, thì thiên hạ sẽ còn tuyết hồng nữa ?"

 

Ta về nơi xa, thiên hạ rộng lớn , một trận tuyết lớn bao la, ánh hồng rực rỡ.

 

Mười ngày .

 

Một lão hòa thượng của Hộ Quốc Tự viên tịch, bộ xác đều hóa thành tro bụi.

 

Còn , chỉ là một bộ xương khô màu hồng.

 

Trước khi lâm chung, lão hòa thượng một câu kệ:

 

[Sinh tiền nan bình phàm gian sự, tử hậu phát nguyện tác phấn cốt!]

(Khi sống chẳng yên chuyện thế tục, c.h.ế.t nguyện hóa phấn cốt hồng!)

 

Sau đó một năm, tân hoàng lên ngôi, thiên hạ rốt cuộc cũng hưởng một mùa xuân thái bình bao năm loạn lạc.

 

Bộ xương khô màu hồng của lão hòa thượng , cũng theo gió nhẹ mà hóa thành tro bụi, tịch diệt giữa vạn vật hồi sinh.

 

Năm mươi năm nữa, thiên hạ đại hạn, chợ xuất hiện rau (ý chỉ đói đến mức chỉ còn da bọc xương).

 

Lúc đó mới nhớ trận tuyết hồng năm xưa!

 

(Còn Tiếp Phần 2)

*****************************************************************************************

Giới thiệu phần 2:

 

Hơn chục tên lưu manh, nhục mẫu ở ngay mặt phụ .

 

Mẫu vì nhục nhã mà thắt cổ tự vẫn, nhưng treo xà nhà khi , là xác , mà là một con rắn lớn.

 

Dân làng vì hèn nhát mà khom lưng cúi đầu, mặt lũ lưu manh chỉ dám thì thầm: "Rắn trời sinh dâm tà, nó c.h.ế.t là đáng đời, trách các , trách các ."

 

Đêm đó, tuyết hồng rơi ngập lối làng bọn .

 

Tất cả nữ nhân trong làng đều rắn nhục đến chết.

 

Và bên ngoài làng, chẳng ai từ lúc nào, xuất hiện một tòa Vạn Xuân Lâu!

...

Loading...