Series Tiệm Cầm Đồ Số 4 - Phần đầu - Chapter 1
Cập nhật lúc: 2025-07-22 21:45:23
Kẻ thích bắt nạt giáng họa, tung tin đồn vô căn cứ rằng ông chụp lén váy cô . Ông , dù trăm miệng cũng thể biện minh, gieo từ lầu xuống.
Ngay kỳ thi đại học, cô bất ngờ nhận hệ thống chép. Mọi đáp án trong đầu sẽ tự động hiển thị bài kiểm tra của cô . Thế là, bài văn thi Đại học của cô những lời lẽ thô tục.
Hừm, thích tạo tin đồn thất thiệt ? Cho cô một sân khấu lớn đây!
1.
Căn phòng học lạnh buốt vì điều hòa, nhưng áp lực còn lạnh lẽo hơn.
Cô giáo chủ nhiệm giận dữ quăng bài kiểm tra xuống đất: "Còn mấy ngày nữa là thi Đại học , em vẫn còn nổi loạn ? Trắc nghiệm đúng 100%, còn phần hiểu và văn thì trống trơn?!"
bước tới, cúi xuống nhặt bài kiểm tra, giả vờ sợ sệt: "Em xin cô, em đủ thời gian ạ."
Cô giáo đẩy kính, nhíu mày trừng mắt : "Cô nhớ đây em luôn thừa nửa tiếng mà!"
cúi đầu, lưng còn biểu cảm, trở về bàn học.
Cô giáo khịt mũi lạnh lùng, sang khen ngợi Lâm Nhã: "Mấy kiểm tra thử gần đây, thành tích của Lâm Nhã xuất sắc. Tổng điểm các môn ba liên tiếp nhất khối ."
Nói , cô giáo liếc đầy ẩn ý, giọng điệu gay gắt: "Không như một bạn, càng gần kỳ thi Đại học càng điều! Em đừng tưởng cô thấy những lời đồn đại! Là học sinh cấp Ba, hành vi cử chỉ chuẩn mực!!"
Sau giờ tự học tối, các bạn học sinh bằng ánh mắt khác lạ.
"Ha ha, đại tài nữ ngày xưa giờ cặp kè với đại gia , nên mới lười mấy câu hỏi lớn phía kìa! Cô giáo mà còn giữ sĩ diện cho nó, vạch trần!"
" đó, hôm qua còn thấy nó bước xuống từ một chiếc xe sang trọng. Người đưa nó là Tổng giám đốc Phó của Tập đoàn Đan Đỉnh!"
"Xì! là rường ngay, cột thẳng! Cháu gái của lão dâ* t ặ c thì thể gì ! Chắc chỉ tiểu tam thôi."
đập bàn: "Mấy ai là lão dâm tặc?!"
"Ôi chao, con gái của tên cưỡng h.i.ế.p mà còn hung hăng thế!"
Thư Kỳ, kẻ theo Lâm Nhã, định xông lên túm lấy . Băng nhóm của chúng ngang ngược trong trường, lấy danh nghĩa hành hiệp trượng nghĩa để bắt nạt ít nữ sinh mà chúng ưa. Mấy ngày nay, để Lâm Nhã vui, chúng chĩa mũi dùi .
2.
tát Thư Kỳ hai cái thật mạnh: "Mày mới là tên cưỡng hiếp! Mày đúng là tuyến lệ thông với bàng quang, hai mắt rỉ nước, cái gì cũng thấy bẩn!"
Đánh chó chủ. Sắc mặt Lâm Nhã đổi. Chắc chắn cô thể ngờ, Tiêu Nam, đây nhút nhát, cam chịu chúng bắt nạt và sỉ nhục, giờ trở nên cứng rắn như .
Chúng trao đổi ánh mắt, đồng loạt xông lên! lúc đá ngã kẻ đầu, khiến chúng ngã nhào , thì Phó Ngọc bước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/series-tiem-cam-do-so-4/phan-dau-chapter-1.html.]
Phó Ngọc là tay chơi khét tiếng của trường, từng một hạ mười , nội quy trường học đối với chỉ là con . Thế nhưng, dù , Giám thị vẫn chuyện nhỏ nhẹ với . Bởi vì là công tử Út cưng chiều nhất của Tập đoàn Đan Đỉnh, thư viện của trường chính là do ba của , Phó Chấn Hoa, bỏ tiền xây dựng.
Lâm Nhã thấy , liền vội vàng chào đón: "Anh Ngọc!"
Thư Kỳ như tìm thấy cứu tinh: "Anh Phó Ngọc, cái đồ chó má đánh tụi em!"
"Bốp" - Một tiếng tát chát chúa vang lên mặt Thư Kỳ.
Tất cả đều sững sờ. Đặc biệt là Lâm Nhã, sắc mặt cô trở nên vô cùng khó coi.
Trong sự ngỡ ngàng của , Phó Ngọc cúi cung kính: "Chị… chị Cả. Em đến đón chị ạ."
liếc mấy nữ sinh, đeo cặp sách lên vai định ngoài: "Cậu đến đúng lúc thật, cứu bọn chúng ."
Trạm Én Đêm
Ai ngờ Phó Ngọc kéo tay : "Đại… chị ruột!"
Trước đây hứa với ba của sẽ giải quyết rắc rối cho con trai Cả của ông , nhưng với điều kiện là họ tiết lộ danh tính của cho bất kỳ ai. Dù thì, cơ thể hiện tại quá nhiều bất tiện. Phó Ngọc hai suýt gọi nhầm, liếc mắt cảnh cáo. Cậu lập tức sang trút giận lên mấy đứa : "Dám chọc giận chị ruột của tao ?! Tự tát mặt !"
3.
Ngay lập tức, trong lớp học vang lên những tiếng "bốp bốp" tát mặt. Mãi cho đến khi mặt chúng tự đánh sưng vù, mới lệnh dừng : "Nói , đứa nào là đồ chó má?"
Chúng cúi lom khom đồng thanh hô: "Chị Nam! Xin ! Chúng em là đồ chó má! Chúng em mắt như mù !"
Lâm Nhã tát. Dù thì, cô vẫn luôn ngoài lạnh lùng quan sát, hề tham gia ? Xem kìa, cô "giỏi" đến mức thể khiến mấy kẻ vô dụng cam tâm tình nguyện tay sai cho .
nhíu mày liếc chúng một cái, thèm để ý nữa, cất bước ngoài. Dù thì, kẻ thực sự gây sự với , đương nhiên sẽ lẽo đẽo theo .
Quả nhiên, Lâm Nhã đuổi theo, mặt đổi bộ mặt. Cứ như thể quan hệ với : "Tiểu Nam, dạo bài kiểm tra của hết bài ?"
nhíu mày, vẻ ghê tởm hề che giấu: "Tránh xa !" Buồn , nếu xong, đáp án của chúng giống hệt , giáo viên phát hiện, cô còn dám chép ?
Gần đây, cô nhận một hệ thống chép, chỉ cần cách giữa cô và quá năm trăm mét, đáp án trong đầu sẽ tự động hiển thị bài kiểm tra của cô với nét chữ của chính cô . Nói cách khác, ba thi , cô thực chỉ vẽ linh tinh vài bức tranh giấy nháp. Thế mà giành hạng nhất trường!
"Chuyện của ông … xin , cố ý!" Cô tủi . "Tiểu Nam, lúc đó thật sự nhận ông , sẽ trách chứ?"
lạnh lùng : "Kẻ giế* thì đừng giả vờ ngây thơ!"
Vài câu bẩn thỉu của cô ép ông n h ả y l ầ u. Vậy mà cô còn thể trơ trẽn bảo khác đừng trách ?! Món nợ , những tính, mà còn tính toán thật kỹ!
Ngày xưa cô sỉ nhục, ép buộc, hãm hại và gia đình như thế nào, từng chút một, sẽ trả hết cho cô !