Số Mệnh Tốt - Chương 13
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:05:17
Lão gia an ủi: "Trước giờ con là chủ kiến, vương phủ chỉ một nữ chủ tử là quận vương phi, con gả qua đó sẽ sống an nhàn."
Lão gia phu nhân , Tạ di nương nhào tới đánh lên tam tiểu thư: "Làm thất chỗ nào, từ nhỏ con chê là thất mất mặt, thề tuyệt , con đồng ý, đồng ý chứ."
"Nếu còn thể , phụ coi trọng vinh nhục của gia tộc, ông lời thì chuyện cũng chỉ còn sớm muộn mà thôi."
Tam tiểu thư như mất hồn, bước liêu xiêu trở về viện.
Nàng sai, hai ngày khánh quận vương phủ đưa sính lễ tới.
Có thể thấy hai bên bàn bạc từ .
Tam tiểu thư sờ trâu báu đó, giễu: "Bình thường khó mà thấy những thứ , đừng nữa, trắc phi quận vương cũng phẩm cấp, là trèo cao."
Mặc dù phẩm cấp nhưng cũng là trắc thất, thoát khỏi một câu quy củ của chủ mẫu, khánh quận vương phi còn trẻ nổi danh là đàn bà chua ngoa.
Đôi mắt tứ tiểu thư đẫm lệ: "Tam tỷ tỷ, cướp bánh ngọt với tỷ nữa, cũng chê tỷ là thứ xuất nữa."
Tam tiểu thư ngược bình thản, còn lau nước mắt cho nàng : "Tỷ với cần gì những lời , , chăm sóc di nương của thêm mấy phần nhé, bà tính toán, tâm cũng ."
Rất nhiều nha trong phủ đều ôm lòng bất bình cho tam tiểu thư, nhân phẩm nàng , thương , rộng lượng, hiểu rõ trái, bà tử khó dây dưa nhất gặp nàng cũng nể nang vài phần.
Các ma ma trong phủ đều , tam tiểu thư đáng lẽ nên sinh từ bụng phu nhân để đích nữ.
Ta cũng từng cảm thán như thế.
chuyện của tiểu thư cảm thấy, đích thứ đều giống , đều do một câu của lão gia mà định nửa đời .
Chuyện , chẳng thể gì.
Chỉ thể giúp tú nương trong viện tam tiểu thư, ngày đêm gấp rút may váy cưới cho nàng.
Ngày cưới quá gấp, dám ngừng, tam tiểu thư kéo nghỉ: "Ta thành hôn ngươi đổ bệnh , nghỉ ngơi , đừng để hư mắt."
Rồi hỏi : "Ca ca về , nghĩ tới ngươi, hỏi mấy , giờ tẩu tử còn, trong viện ca ca cũng thanh tĩnh, ngươi nghĩ ?"
Nghĩ ư?
Đương nhiên vẫn là .
Nơi cao môn đại hộ , đến phu nhân tiểu thư còn tự do, một di nương càng sống mấy năm.
Cuộc sống bên ngoài mặc dù khổ chút, nhưng dẫu vẫn thể tự chủ.
Cho dù đại công tử lòng với ...
Ta lắc đầu, hất những suy nghĩ rối loạn.
Nếu cơ hội, sẽ báo đáp , nhưng bằng cách đó.
Tam tiểu thư thấy trầm mặc, nàng liền hiểu, :
"Ngươi trông thì ít lời, thích tranh giành, nhưng tâm cứng rắn cố chấp."
Ta chỉ .
Vừa may xong váy cưới, quận vương phủ phái kiệu sáu khiêng tới đón, xem như cho hầu phủ đủ mặt mũi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/so-menh-tot/chuong-13.html.]
Theo quy củ, nữ tử gả sẽ do cõng xuất giá.
đại công tử chịu trượng còn xuống giường, ngũ công tử cũng chịu hai mươi trượng, hôm qua lúc đến thăm vẫn còn giường rên rỉ kêu đau.
Gần đến giờ lành, bà mối thúc giục mấy , tam tiểu thư nặng nề bước .
Sợ lỡ giờ , của khánh quận vương phủ dứt khoát đẩy tam tiểu thư .
Tay chạm đến tam tiểu thư, lập tức một cây gậy đập cho rụt về.
"Muội của , sẽ đưa."
15
Dù trọng thương, đại công tử vẫn cố gượng dậy để tới.
Hắn xổm xuống, hiệu cho tam tiểu thư leo lên lưng .
Dưới khăn trùm đầu, những giọt nước mắt như chuỗi ngọc rơi xuống áo bào huyền sắc của đại công tử.
Nàng nghẹn ngào với đại công tử: "Đừng chống đối phụ vì , hiếu thuận di nương, lúc luyện chữ đừng quên dùng bữa nữa."
Từng câu nàng , đại công tử đều đồng ý.
Tạ di nương giữ, miệng hét lên: "Nữ nhi của ."
Cách khăn voan, tam tiểu thư hô một tiếng "nương" xé r//uột xé g//an, đẩy kiệu, trong tiếng kèn sáo, nàng đẩy hang hổ động ma sống cả đời.
Tia Nắng Sau Mưa
Tứ tiểu thư sợ hãi, ban đêm hỏi : "Có cũng sẽ giống ?"
Ta , tâm tư của chủ tử một tiểu nha như thể đoán .
Có điều, đoán chắc phu nhân sẽ tìm một nơi chốn cho tứ tiểu thư.
Sau khi tam tiểu thư gả , hầu phủ yên lặng một thời gian, chẳng tại , ngày mặt nàng cũng về, chỉ cho Ngọc Châu hầu cạnh về đưa tin, quận vương phi hiền hòa, cuộc sống thoải mái.
Mặc dù bên chỗ nhị tiểu thư giữ hầu hạ, nhưng trong phủ phái đến quan sát từ xa, cuộc sống hơn nhiều.
Lúc chúng mới yên tâm, trong viện tiếng đùa của tứ tiểu thư.
Ngũ công tử về quê nhà Tín Dương tham gia thi viện, đỗ tú tái, thể là thiếu niên kỳ tài.
Lúc tin truyền về, chúng ai cũng thưởng bạc.
Khi ngũ công tử trở về, đại công tử mừng rỡ mở tiệc chiêu đãi.
Ta gom bạc tích góp từ năm đếm, tổng cộng hơn tám mươi lượng, đủ để mua mười mẫu đất ở quê.
Đương nhiên, trong đó năm mươi lượng của tiểu thư cho.
Kinh đô cái gì cũng đắt đỏ, chỉ riêng mua một cửa hàng mất vài chục lượng, mua thêm chút gia sản, cộng thêm phí ăn mặc hàng ngày, ước chừng hơn trăm lượng mới đủ.
Ta nghĩ, nhất là mua một viện lớn một chút, phía mở tiệm, phía để ở, quả là lý tưởng.
Năm nay tứ tiểu thư mười bốn, chờ nàng xuất giá còn đợi thêm mấy năm nữa, hẳn thể gom đủ.