Sống lại, Tôi ép điên em gái - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:38:11
5
Lý Quân chen đám đông, giật lấy tờ khai, với bên trong cửa sổ:
“Đồng chí, là chủ tịch hội sinh viên Thanh Hoa - Lý Quân, đây là bạn học cùng trường của Tề Ngọc Phương, mạo danh thế suất học của cô , xin hãy lập tức báo cho phòng bảo vệ.”
Người phụ trách đăng ký dám sơ suất, lập tức thông báo cho phòng bảo vệ.
Mười phút , mấy chúng đều mời phòng bảo vệ.
Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý
Rất nhiều cũng hiếu kỳ vây xem, xem xem ai mặt dày như , dám mạo danh thế.
Đến phòng bảo vệ, bố vẫn còn ngụy biện:
“Đồng chí cảnh sát, thi đỗ đại học đúng là con gái lớn của Tề Ngọc Phương, đây chính là nó.”
Nói xong, đưa em gái đến mặt cảnh sát.
Sau đó ghét bỏ :
“Đồng chí cảnh sát, con gái nhỏ của từ nhỏ sốt cao hỏng não , suốt ngày chỉ thích cướp đồ của chị gái nó, còn dối thành tính, các đừng tin nó.”
bước lên một bước lớn, ánh mắt nghiêm nghị tất cả :
“Đồng chí cảnh sát, mới là chị gái Tề Ngọc Phương, thi đỗ Thanh Hoa là .”
Mẹ đột nhiên nhào tới, một cái tát giáng đầu :
“Con ranh che.c tiệt, còn dối, con đẻ tao còn ai là chị , mày Ngọc Phương mất mặt hổ, hôm nay tao đánh che.c mày.”
Tiếp đó, nắm đ.ấ.m và bàn tay sức đánh .
Lý Quân bảo vệ ở phía , đồng chí cảnh sát cũng quát lớn:
“Đây là phòng bảo vệ, chú ý lời và hành động, còn tùy tiện đánh như , chúng sẽ bắt giam bà.”
Mẹ mới nhổ một bãi nước bọt, hậm hực xuống ghế.
Lúc , Hướng Vệ Đông lấy lòng cảnh sát:
“Đồng chí cảnh sát, là sinh viên Thanh Hoa, cùng với Tề Ngọc Phương là lớn lên cùng một thôn, thể chứng minh cô đúng là Tề Ngọc Phương.”
Nói xong, kéo Tề Ngọc Tĩnh đến mặt cảnh sát.
“ và Tề Ngọc Phương từ nhỏ định , chúng là thanh mai trúc mã lớn lên cùng , ngày ngày cùng học tập bài, chúng là thức trắng mấy trăm ngày đêm mới thi đỗ.”
Nói xong, chán ghét : “Cô ngày nào cũng chịu học hành, mỗi ngày ở nhà chính là nhổ cỏ, cắt cỏ cho lợn ăn, thời gian sách thi đại học.”
Nói xong, nắm lấy tay , cho xem:
“Mọi xem xem bao nhiêu là vết chai, tay thô ráp thế , đây là tay của sách ?”
Nói xong nắm lấy tay Tề Ngọc Tĩnh cho xem:
“Mọi xem xem, đôi tay trắng nõn mịn màng, là tay của sách, cho nên ai mạo danh thế liếc mắt một cái là rõ.”
Phụ và học sinh vây xem đều tặc lưỡi:
“Cũng đúng, bố còn thể dối ? Đều là con gái , ai thi đỗ đại học tự nhiên là , thể nào đem suất của một đứa con gái đổi cho đứa con gái khác.”
“Không ngờ còn loại em gái như , quả nhiên là đầu óc bệnh, đây là ai học thì đó học ? Tưởng là đang chọn lợn con ở nhà chắc? Muốn đổi một con thì đổi một con.”
Sắc mặt Tề Ngọc Tĩnh lập tức đắc ý, khinh thường về phía .
“Mọi đừng em gái như , em chỉ là quá sách thôi, đều trách hồi nhỏ sốt, nếu em gái chắc chắn cũng thể thi đỗ đại học.”
Mẹ lập tức hồn, vỗ đùi lóc:
“Tiểu Tĩnh, xin con, đều là chăm sóc cho con, con oán hận thì trút giận lên , đừng nhằm chị con nữa, đây là trường đại học, ở nhà chị thể nhường con, con cướp cái gì của nó cũng .”
Bố xong kéo :
“Thôi thôi, chúng về nhà, đừng lỡ việc học của chị con.”
Lý Quân nên lời , hẳn là cũng ngờ nhà như .
“Đồng chí cảnh sát, là chủ tịch hội sinh viên Thanh Hoa, lấy phận của chứng minh, vị mới là Tề Ngọc Phương, hai chúng cùng tham gia thi đấu, thành tích của cô còn hơn cả .”
Lý Quân suy nghĩ một chút, với đồng chí cảnh sát: “Xin cho mượn một ít giấy và bút, lập tức chứng minh ai mới là Tề Ngọc Phương thật sự.”
6
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/song-lai-toi-ep-dien-em-gai/chuong-3.html.]
Cảnh sát lập tức lấy giấy bút.
Lý Quân nhanh chóng một đề bài.
“Đồng chí cảnh sát, đây là đề bài khi chúng tham gia cuộc thi toán cấp huyện, lúc đó Tề Ngọc Phương mặc dù học lớp 12, nhưng đặc cách tham gia cuộc thi, còn giành giải nhất, chỉ giành giải nhì.”
“Đề bài lúc đó , đó còn thỉnh giáo Tề Ngọc Phương, bây giờ để hai họ cùng , ai đúng thì đó là Tề Ngọc Phương, như còn tranh cãi gì nữa chứ.”
Đồng chí cảnh sát gật đầu, bảo chúng cầm bút .
cầm bút lên, nhanh chóng .
Tề Ngọc Tĩnh cầm bút, vẻ mặt khổ sở, cuối cùng tức giận ném bút :
“Đây là đề bài của một năm , ai còn nhớ, hơn nữa hai ngày nay sốt, đầu óc căn bản tỉnh táo.”
Mọi nghi hoặc Tề Ngọc Tĩnh, nhất thời cảnh sát cũng thể đưa kết luận.
Cuối cùng, đồng chí cảnh sát gọi hiệu trưởng đến, hiệu trưởng khá cẩn trọng, :
“Tề Ngọc Phương tạm thời vội báo danh, trưởng thôn của thôn các cô, hiệu trưởng trường học hẳn là tình hình cụ thể, đợi trường học đến công xã các cô điều tra .”
Hướng Vệ Đông đến thôn điều tra, lập tức mừng rỡ mặt:
“Hiệu trưởng, điện thoại của công xã, cũng cần phiền phức, ngài gọi điện thoại đến công xã xác minh một chút .”
Nói xong, vội vàng lấy bút , điện thoại đưa cho hiệu trưởng.
lạnh Hướng Vệ Đông, thật sự là kéo cả nhà , cam tâm, nếu như , sẽ đợi bọn họ đều nhảy một lượt xử lý.
Hiệu trưởng bắt đầu liên hệ với thôn, nửa tiếng , quả nhiên tìm bố của Hướng Vệ Đông.
Trưởng thôn Hướng quả nhiên cô gái trắng trẻo thông minh lanh lợi thi đỗ đại học, còn cô gầy đen là em gái, thi đỗ đại học.
Hiệu trưởng còn gọi điện thoại hỏi thăm tình hình hiệu trưởng trường cấp ba của chúng , trưởng thôn Hướng quả quyết :
“Hiệu trưởng, bên cạnh mấy dân trong thôn, ngài xem bọn họ thế nào.”
Mấy hẳn là trưởng thôn ám chỉ, nhao nhao suốt ngày chỉ việc, vùi đầu sách, ngược là cô trắng trẻo béo thông minh lanh lợi, thi đỗ đại học.
Hiệu trưởng ừ mấy tiếng, đầu về phía :
“Cô gái nhỏ, đều là Tề Ngọc Phương thi đỗ đại học, bây giờ cô còn gì ?”
Nói xong thở dài:
“Xem cô bệnh, chúng cũng truy cứu trách nhiệm của cô nữa, theo bố cô về nhà .”
Tề Ngọc Tĩnh lập tức vênh váo:
Một cái tát giáng mặt :
“Mau cút về nhà cùng bố , thì hôm nay tao đánh che.c mày, chạy đến trường đại học mất mặt hổ.”
Bố , lập tức đến kéo cửa.
lùi về phía một bước, quát lớn:
“Dừng tay!”
lạnh lùng tất cả , nếu cá nhảy , cũng nên thu lưới.
trịnh trọng hiệu trưởng:
“Hiệu trưởng, Thanh Hoa là trường học đầu cả nước, tuyển chọn những tài đức vẹn .”
“Về tài, thì xin hiệu trưởng công khai đề thi, khảo sát hai chị em chúng , một thì hai , điểm chắc chắn thể đại diện cho thực lực.”
“Về đức, cô học sinh mặt ngài đây mang thai, mà đối tượng của cô chính là rể của cô , vị hôn phu của Tề Ngọc Phương đây, Hướng Vệ Đông .”
“Phẩm hạnh như , Thanh Hoa các ngài nhận ?”
Nghe đến mang thai, ánh mắt của lập tức chuyển đến bụng của Tề Ngọc Tĩnh:
“Còn là học sinh dám mang thai, đây là phá hoại thuần phong mỹ tục ?”
“ , như thể học đại học, là bại hoại phong khí xã hội mới ?”
“Nếu cô thật sự là em gái, thì cô là dan díu với rể , bố nhà dạy con cái kiểu gì ?”
Tề Ngọc Tĩnh lập tức đỏ mặt, hoảng loạn về phía Hướng Vệ Đông.
Hướng Vệ Đông ánh mắt cũng hoảng loạn, vội vàng kéo Tề Ngọc Tĩnh phía .