Sống Lại, Trả Đũa Bà Hàng Xóm Mê Tín - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:52:41
3
Có lẽ vì hổ, mấy bênh bà Lâm lập tức sang chỉ trích bà:
"Lạc Hoan giúp nhà bà thế mà còn lưng, bà lương tâm ?"
"Con trai bảo đây là vu khống, nặng thể tù, may là chúng tin bà."
"Bà già vô ơn, lợi dụng tuổi tác!"
"Người bảo láng giềng tối lửa tắt đèn , bà đuổi giúp , tự chuốc khổ."
Trước làn sóng chỉ trích, bà Lâm và Nhược Nam mặt cắt còn hạt máu, cúi gằm mặt bỏ .
Cửa thang máy đóng , mỉm .
Bước đầu sống , hết là vứt bỏ gánh nặng vô ơn.
nhẹ nhàng xoay chìa khóa, tay run rẩy mở cửa.
"Cháu về ."
Bà cụ tóc bạc, khuôn mặt nhăn nheo thấy liền lẩm bẩm "cháu về", vui mừng như trẻ con.
ôm chặt bà nội, nức nở, trút hết cảm xúc dồn nén từ khi sống .
Bà là yêu thương nhất đời, dù trí nhớ kém cũng quên .
Kiếp khi chết, họ đốt sạch nhà kho cùng t.h.i t.h.ể .
Bà nội ai chăm sóc, c.h.ế.t đói đến khi bốc mùi mới phát hiện.
Bà Lâm vu cho tội bất hiếu, định vứt bỏ bà nội Alzheimer.
Khiến khi c.h.ế.t trở thành tấm gương khinh rẻ.
"Bà ơi, kiếp chúng sẽ sống ."
"Cháu đừng ."
Bà nội nhẹ nhàng lau nước mắt cho .
Đột nhiên, chuông cửa reo.
Là Nhược Nam.
"Cô ơi, em xin ..."
khoanh tay, lạnh lùng con bé:
" đừng phiền mà?"
Em nhăn mặt, bộ đáng thương:
"Cô ơi, đều là của bà em, em bà xin cô, cô thể bỏ rơi em."
"Hừ, chúng thiết, quản em gì? Lâm Nhược Nam, rõ , dính líu đến nhà em nữa."
Nhược Nam hình, mắt đẫm lệ:
"Cô ơi, cô giúp em ? Em thật sự đến chỗ đại sư."
đảo mắt:
" ? Bà là nhà em, vấn đề giải quyết thì gọi 110 , cảnh sát sẽ giúp."
Nói xong, đóng sầm cửa.
Qua lỗ nhòm, thấy ánh mắt suy tư của Nhược Nam.
Tối đó, tiếng chửi rủa của bà Lâm vang sang.
Thỉnh thoảng còn tiếng đánh đập.
Hừ, Nhược Nam, em tưởng bụng cho em lời khuyên ?
Trận đòn chỉ là khai vị thôi.
Một lúc , cửa nhà đập rầm rầm.
"Diệp Lạc Hoan đồ vô liêm sỉ, dám xúi con nhỏ báo cảnh sát!"
"Mau đây!"
vỗ về bà nội giật , thong thả bước :
"Đêm hôm kêu gì ồn ào? Muốn tố cáo quấy rối dân cư ?"
Bà sững , tiếp tục lải nhải:
" vất vả tìm đại sư chuyển vận cho nhà con trai nối dõi, cô độc ác quá, chỉ vài câu mà cô dám phá hoại!"
Nhược Nam đang co rúm: "Em xúi em?"
Bà Lâm nhanh miệng: "Không cô thì ai!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/song-lai-tra-dua-ba-hang-xom-me-tin/chuong-2.html.]
"Lâm Nhược Nam, hỏi em!"
4
Con bé im lặng, bà nội véo một cái đau điếng mới gật đầu ứa lệ:
"Cô ơi, nãy cô bảo em báo cảnh sát ? Em lời cô mà..."
Hừ, đúng như dự đoán.
Thành công thì nhắc đến , thất bại thì đổ hết lên đầu .
Lâm Nhược Nam, cho em cơ hội đấy.
Bà Lâm như khích lệ, xông đến định đánh :
"Đồ tiểu thư hư hỏng, dạy hư cháu gái , xem đánh c.h.ế.t cô ."
nắm chặt cổ tay bà : "Bà nghĩ dám đánh bà ?"
Bà đảo mắt, giật tay , bệt xuống đất giở trò: "Đánh già! Đánh c.h.ế.t già !"
Xem là tay chuyên lừa đảo.
"Ồ? đánh bà chỗ nào? Giả vờ cũng giống chứ?"
Bà ngẩng lên mặt đang mỉm , cắn răng tự tát một cái, véo cánh tay. Sau đó thì thầm đắc ý: "Hừ, Diệp Lạc Hoan, xem mày còn biện bạch thế nào nữa!"
khoanh tay ngực, dựa khung cửa: "Bà già mặt dày quá, một cái tát chẳng thấm , là, mạnh hơn chút nữa?"
Bà dường như nhận đang trêu , đúng lúc Lâm Nhược Nam vỗ vai bà , hiệu lên.
Bà ngẩng đầu camera an ninh cửa nhà , thấy đèn đỏ sáng, mặt bà giãn , tự tát một cái thật mạnh.
Ngay lập tức, hét lên: "Có ai , Diệp Lạc Hoan đánh già ..."
Tầng của chúng bốn hộ chung cầu thang, tiếng bà lớn thế khiến hai hộ khác cũng chạy .
"Bà Lâm, bà thế?"
Bà khác đỡ dậy, rên rỉ "ối trời ối đất", quên tố cáo: "Là Diệp Lạc Hoan, đến xin nó, ngờ nó chẳng thèm nhận, còn đánh !"
Hai hộ với ánh mắt khó hiểu, bà chủ nhà 703 bên cạnh tính nóng, xong liền xắn tay áo định đến bênh vực bà .
"Diệp Lạc Hoan, trông mà chẳng , ngờ xu hướng bạo lực? Đánh cả già, mày còn hổ ?"
"Nghe mày còn là giáo viên? Loại như mày, xứng ?"
Mấy khác cũng đầy phẫn nộ, một câu, lời lẽ chẳng gì.
lạnh lùng màn kịch , đợi họ chửi xong, mới rút điện thoại từ trong tay áo.
Nhấn nút phát, từ lúc Lâm Nhược Nam đến gõ cửa, cho đến những lời lăng mạ của họ.
Mọi đều sững sờ, mặt mày ngượng ngùng, là hổ.
"Chưa rõ đầu đuôi, vội phán xét, các vị hiểu ?"
Hàng chục con mắt giận dữ đổ dồn về phía bà Lâm.
"Diễn viên xuất thần?"
"Dùng chúng vũ khí?"
"Già cả , hổ chút ! Phụt!"
Bà Lâm mặt mày tái mét, dám ngẩng đầu, chân nhanh như gió chạy về nhà, đóng sầm cửa .
Tốc độ nhanh đến mức khiến kinh ngạc.
Lâm Nhược Nam tỉnh ngộ, nguyên tại chỗ luống cuống, một hứng chịu ánh mắt kỳ lạ của .
Lần , nó thực sự vì tức giận:
"Cô Diệp..."
lạnh, gật đầu với mấy hàng xóm đóng sầm cửa .
Sáng hôm , một đến trường, đồng nghiệp đầy ngạc nhiên:
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
"Lạc Hoan, tự đến thế? Đứa cháu họ của cô ?"
5
Đứa cháu họ mà đồng nghiệp nhắc đến chính là Lâm Nhược Nam.
Kiếp chúng luôn cùng đến trường, Lâm Nhược Nam cũng thường xuyên tìm , nên mặc định con bé là nhà .
Vì thế cũng đối xử với nó.
Nhờ danh nghĩa "hậu thuẫn", ở trường ai dám bắt nạt nó.
Những chuyện vốn , nhưng Lâm Nhược Nam gì quá đáng, nên giải thích.
kiếp thì khác.
thở dài, mặt buồn rầu: "Thực Lâm Nhược Nam chỉ là hàng xóm của ..."