Sự Biến Thái Của Nhân Tính Có Thể Đạt Đến Mức Độ Nào? - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:01:10
10.
đưa Trần Thiên Tứ đến tạm trú tại huyện thành.
Trần Thiên Tứ buồn bã, nó hiểu tại bà từ đến nay luôn yêu thương nó đột nhiên đuổi nó .
"Bà cùng bố con lên thành phố hưởng phúc, Diệp Tĩnh thích con, nên bà sẽ mang theo một gánh nặng như con."
"Hơn nữa, cô sẽ sớm cháu trai mới, đương nhiên bà sẽ thích con nữa."
"Bà sẽ bà nội của khác, chính là cô bé mà bố con đưa về. À, con còn , cô bé đó thực con gái của ba con, nhưng ba con thích cô bé đó mà thích con."
Trần Thiên Tứ tức giận đến nỗi run rẩy, vung nắm đ.ấ.m đánh .
Rất đau, nhưng .
Hiện tại nó càng hận, lúc tay sẽ càng quyết tâm.
"Con đánh c.h.ế.t cũng vô dụng, con béo ngu, ai thích con." chằm chằm nó, con cái là miếng thịt rơi từ , nhưng đối với , Trần Thiên Tứ chỉ là bằng chứng cho việc buôn bán và ngược đãi.
Tại thích một “bằng chứng” khiến đau khổ cả đời.
Lúc ăn cơm, Trần Thiên Tứ hiếm khi chỉ ăn vài miếng, bỗng bỏ đũa xuống.
liếc nó, bật tivi, kênh pháp luật đang phát một vụ án g.i.ế.c bằng cách cố ý hỏng phanh xe.
Trần Thiên Tứ xem say sưa.
Đôi mắt sáng rực.
Hạt giống tội ác ẩn giấu trong m.á.u nó, khi tưới tắm nuôi dưỡng, sẽ sớm mọc thành cây đại thụ.
11.
Trần Thiên Tứ biến mất vài ngày.
Vài ngày , Trần Vận Hà và Diệp Tĩnh xảy tai nạn xe khi đưa bà cụ về thành phố.
Vì phanh xe hỏng, chiếc xe đ.â.m rào chắn và lật nhào.
Mọi xe đều thương.
Trần Vận Hà là lái xe, gãy cả hai chân, thể sẽ tàn phế suốt đời.
Bà cụ gãy xương sống, cũng liệt giường.
Còn Diệp Tĩnh... vì ở ghế phụ và thắt dây an nên vết thương nghiêm trọng, nhưng để bảo tính mạng, cô cắt bỏ tử cung.
Về phần con gái của Diệp Tĩnh, vì trong làng bắt cóc nên may mắn thoát nạn.
cô bé bắt cóc, liệu thể may mắn bao lâu đây?
Diệp Tĩnh rõ Trần Vận Hà liên quan đến việc buôn bán và cưỡng h.i.ế.p phụ nữ, nhưng vẫn gả cho và sinh con cho ... Tất cả những điều đều là do cô yêu đương quá mù quáng mà .
Vì cảnh sát phát hiện nồng độ cồn trong m.á.u của Trần Vận Hà, nên kết luận lái xe trong tình trạng say rượu.
Trên đường đưa Trần Thiên Tứ đến đồn cảnh sát, Trần Thiên Tứ xé nát cuốn sổ ghi kế hoạch của nó.
Khi qua cầu vượt, nó rải những mảnh giấy vụn xuống.
nghiêng , đóng cửa sổ , thản nhiên : "Gió to, đóng cửa sổ ."
Trần Thiên Tứ với ánh mắt đầy ẩn ý.
Còn , thản nhiên chỗ khác.
Trên đường , nó luôn cố gắng hỏi điều gì đó, nhưng luôn nhắm mắt, cho nó cơ hội mở miệng.
Đến đồn cảnh sát, nó theo , bỗng nhiên trở nên căng thẳng.
Giờ mới sợ, quá muộn ?
12.
Thành phố bên cạnh phá một vụ án buôn bán trẻ em và phụ nữ đặc biệt nghiêm trọng, lãnh đạo cấp tỉnh khen thưởng.
Vì , bây giờ ai cũng lập công.
Cảnh sát tiếp , bỗng phấn chấn khi kể xong.
"Cô còn nhớ nhà cô ở , hoặc là liên lạc gì ?" Cảnh sát hỏi với vẻ mặt kích động, như thể công lao vẫy gọi .
Đương nhiên .
Cả đời cũng thể quên.
" , nhưng bắt cóc mười mấy năm, cho họ một bất ngờ! Vì , các thể đừng cho họ , các cử đưa và con trai về nhà, gọi cả giới truyền thông đến, lưu giữ khoảnh khắc đoàn tụ với gia đình, cũng chia sẻ niềm vui đoàn tụ với gia đình với cả thế giới!"
Đề nghị của đúng ý cảnh sát, cho họ cơ hội thể hiện.
Vì , họ chủ động liên hệ với các cơ quan truyền thông chính thống của tỉnh, cử mấy chiếc xe đưa và Trần Thiên Tứ về nhà.
"Ông bà ngoại tuy thích con trai, nhưng con ngoan ngoãn, lễ phép. Đợi sinh em trai, con bắt nạt em, nhường thịt cho em, nhường nhịn em lúc nơi. Nếu , ông bà ngoại cũng sẽ bán con ."
Trần Thiên Tứ hừ một tiếng, siết chặt nắm đấm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/su-bien-thai-cua-nhan-tinh-co-the-dat-den-muc-do-nao/chuong-4.html.]
13.
Ba đều sững sờ khi thấy .
Ánh mắt , từ khó hiểu đến nghi ngờ, đến ngạc nhiên, cuối cùng là bối rối và hoảng sợ.
Chỉ duy nhất là niềm vui đoàn tụ nhiều năm xa cách.
"Ông bà Chu, đây là con gái Chu Đình của ông bà mất tích mười mấy năm. Chúng tìm thấy cô !" Cảnh sát đẩy lòng , đó giới truyền thông ùa , bao vây chúng .
Khi ba kịp phản ứng, họ đưa micro đến: "Ông bà Chu cuối cùng cũng tìm con gái thất lạc nhiều năm, xúc động ? Có thể chia sẻ với chúng tâm trạng hiện tại của ông bà ?"
"Những năm qua Chu Đình bán, ông bà sống như thế nào?"
"Ông bà thể chấp nhận con trai mà Chu Đình sinh cho mua ?"
"Ông bà Chu xin hỏi..."
Các phóng viên liên tục đặt đủ loại câu hỏi, ba rõ ràng đỡ , may mà phản ứng kịp.
Bà ôm chặt , lóc kể lể nỗi nhớ , kể về những năm bắt cóc, bà sống trong nỗi nhớ nhung, sống bằng chết.
"Đều tại chăm sóc Đình Đình cho , hại con bé bắt cóc nhiều năm như ... Là của , là của ."
"Mấy năm nay, mỗi khi thấy con gái nhà khác, nghĩ đến Đình Đình của , ở nơi thấy, con bé ăn ngon mặc ấm ."
"Từ nhỏ con bé ốm yếu, chăm sóc, con bé chịu bao nhiêu là khổ cực."
"Đình Đình, Đình Đình của , cuối cùng con cũng trở về, nhớ con lắm."
dựa lòng bà, bà kể, cũng đỏ cả mắt.
Đình Đình, Đình Đình.
Từ trong miệng , thật ấm áp và hạnh phúc.
bao nhiêu , chữ Đình chỉ nghĩa là xinh .
Túy Nguyệt Các - 醉月阁
Mà còn nghĩa là, dừng sinh con gái.
14.
Về đến nhà, còn cảnh sát và giới truyền thông, bố còn giả vờ nữa.
Họ đóng cửa , và Trần Thiên Tứ với vẻ mặt ghê tởm.
Mẹ : "Đàn bà chính là mệnh khổ, lấy gà theo gà lấy chó theo chó, ngủ với mày đến nát còn chạy cái gì? Thật hổ."
Ba : "Mày sinh con cho còn về đây gì? Mày mày như khiến chúng tao mất mặt lắm ?"
Em trai : "Sao tao đứa chị hổ như mày, hổ c.h.ế.t !"
Mẹ : "Mày hổ, chúng tao còn hổ, em mày càng sẽ sỉ nhục vì đứa chị hổ như mày."
Bố : "Đứa con hoang mày sinh béo hôi, thấy ghê tởm."
Em trai : "Sao mày c.h.ế.t quách cho ?"
"Mày đưa điện thoại của ba nó cho tao, tao đưa hai đứa mày về!" Ba xông lên, đẩy Trần Thiên Tứ : "Nhà chúng tao chào đón hai đứa mày, thì đừng nữa!"
lạnh lùng họ, đối với biểu hiện của họ hề bất ngờ, thậm chí sớm dự đoán .
thấy tiếng Trần Thiên Tứ nghiến răng, khi nó tay, cũng : "Ba nó c.h.ế.t vì tai nạn xe , ngoại trừ một khoản tiền bồi thường lớn thì còn gì cả. Ông bà đuổi chúng về, chẳng khác nào chúng chết."
kéo Trần Thiên Tứ khỏi tay ba , che chở phía , lạnh lùng : "Hay là, ông bà chúng cầu xin cảnh sát cầu xin giới truyền thông giúp đỡ?"
Vừa mới đó còn kể lể nỗi nhớ nhung giới truyền thông, đầu đuổi .
Chuyện nếu đưa tin, bọn họ còn mặt mũi gì nữa?
"Đứa con bất hiếu , mày còn cho ba là chúng tao mày vài câu nữa !"
Quả nhiên, đảo mắt, giả vờ tức giận trừng mắt : "Thôi , chỉ là đùa thôi, con đừng để bụng. Con thể trở về, đương nhiên và ba con vui mừng."
Ba cũng liên tục gật đầu phụ họa: " đúng , ba và con vui mừng quá nên hồ đồ . Tính con vẫn nóng nảy như ! Thiên Tứ ? Lại đây, đến chỗ ông bà ngoại, để ông bà ngoại cho kỹ."
đẩy Trần Thiên Tứ qua.
Trần Thiên Tứ phụ sự mong đợi, cho mỗi một cú đấm: " ghét ông bà, đồ già c.h.ế.t tiệt!"
Ba tức đến mặt mày xanh mét, nhưng vẫn nhịn xuống, vẻ mặt yên mến: "Thiên Tứ , ba con... thật sự c.h.ế.t ?"
"Bà xuống hầu hạ ba ? Wow, bà thật bụng!" Trần Thiên Tứ reo hò, chỉ ba : "Ông cũng ? Trai trinh gái đồng là nhất!"
Ba như sét đánh ngang tai.
Họ Trần Thiên Tứ với vẻ mặt nghiêm trọng, dường như nhận điều gì đó.
Em trai thì với vẻ mặt khó : "Chị sinh một đứa ngốc ?"
Trần Thiên Tứ phụ sự mong đợi, đập phá tất cả những thứ thể đập phá trong nhà.
Ba vì tiền bồi thường mà nhịn, thậm chí còn giống như bà cụ, khen Trần Thiên Tứ khỏe mạnh, thưởng cho nó đùi gà ăn.