SỰ CÁM DỖ CỦA SÓI LỚN - CHƯƠNG 3
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:23:24
nghiến răng nghiến lợi, hừ lạnh: "Anh tìm để biến thành đồ gặm ?
"Mau cắn ! Hừ, còn ngủ đây!"
Lời dứt, sắc đỏ trong mắt Tống Duật— mới dịu — bùng cháy.
giật .
Cẩn thận quan sát động tác của .
Đến cả thở cũng nhẹ vài phần.
Hoài nek
Tống Duật như thấy điều gì đó khiến thích thú, ôm chặt eo , đôi môi nhẹ nhàng cọ sát vành tai .
căng cứng , dám động đậy.
"Thỏ ngốc, em những lời em ... khiêu khích ?"
Hơi thở nóng rực phả gáy .
nuốt khan, run rẩy để mặc bắt nạt.
Đến khi đầu tai đỏ bừng, sưng tấy lên, mới chịu buông tha.
đỏ mặt, tức giận đuổi ngoài.
Tống Duật lười biếng cong môi, để một nụ hôn má : "Hẹn gặp ngày mai."
Hứ! Ai thèm gặp chứ!
Chương 4
Hôm .
thức dậy với đôi mắt sưng húp, lê đến lớp học buổi sáng sớm.
Để tránh chạm mặt Tống Duật— luôn giáo sư yêu cầu bàn đầu— cẩn thận lẻn lớp từ cửa .
Vì thiếu ngủ nên đầu cứ lâng lâng, và ... bổ nhào xuống đất.
cơn đau chờ đợi xuất hiện, bởi một đôi tay đỡ lấy .
"Tuổi trẻ thật , cứ ngã là ngủ luôn." Một giọng mang theo ý vang lên.
dụi dụi mắt mặt.
Gương mặt điển trai của Tống Duật phóng đại ngay mắt .
là oan gia ngõ hẹp.
hít hít mũi, lí nhí : "Cảm ơn."
Dư Xuyên bên cạnh vội vàng đỡ xuống.
Vừa định than thở về Tống Duật, bỗng thấy thản nhiên xuống bên cạnh .
nghiến răng, hận thể cắn c.h.ế.t .
Dư Xuyên đôi mắt sưng đỏ của , lo lắng hỏi: "Tiểu Từ, hôm qua em ?"
điên cuồng gật đầu, dùng ánh mắt trách móc mà sang tên khốn Tống Duật.
Dư Xuyên qua giữa hai chúng , nhếch môi đầy ẩn ý: "Là em ?"
gật mạnh, ánh mắt như d.a.o găm b.ắ.n về phía Tống Duật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/su-cam-do-cua-soi-lon/chuong-3.html.]
Vậy mà chẳng thèm ngoảnh , còn thản nhiên, vẻ mặt "em chẳng gì ".
Chướng mắt c.h.ế.t !
còn đang nguyền rủa Tống Duật thì giáo sư đột nhiên gọi tên.
"Sinh viên nào thể trả lời câu hỏi ?"
cứng đờ.
Vị giáo sư nổi tiếng nghiêm khắc, nếu trả lời thì sẽ "quan tâm đặc biệt".
Bị ông để mắt tới, đồng nghĩa với việc... xác định trượt môn.
Trong lòng ngừng niệm chú: Đừng gọi , đừng gọi .
"Thưa thầy, em thấy Cố Từ thể trả lời ạ!"
Một giọng vang lên, kéo theo tiếng hưởng ứng của cả lớp.
về phía phát giọng —quả nhiên là bạn trai cũ Trình Kha.
Giáo sư gật đầu: "Có vẻ như sinh viên Cố Từ bạn bè tin tưởng. Vậy em hãy trả lời câu hỏi ."
Coi như xong.
run rẩy dậy, ấp úng nửa ngày mới một câu: "Em ."
Tống Duật bên cạnh nhắc bài cho , nhưng chẳng lọt.
Giáo sư nhíu mày: "Xem em thất vọng. Thành tích thông thường sẽ trừ ..."
Câu ai đó cắt ngang.
"Thầy ơi, em trả lời bạn ạ?"
Tống Duật dậy.
Giáo sư rõ ràng quen , gương mặt nghiêm nghị lộ nụ hiếm hoi: "Được."
còn kịp thở phào.
Trình Kha khó chịu hỏi: "Dựa mà trả lời ?"
Tống Duật lạnh lùng liếc : "Hay là trả lời?"
"Ồ, quên mất, ."
"Mà thầy cũng sẽ cho cơ hội, vì quá kém."
hít một ngụm khí lạnh. Độc miệng thật sự.
Trình Kha tức đến đỏ mặt, đành tức tối xuống.
Tống Duật chẳng buồn để ý đến , thản nhiên đưa đáp án.
Giáo sư càng hài lòng hơn.
khẽ chọc Tống Duật, lén lút giơ ngón cái.
Tống Duật nhướn mày, vò nhẹ mái tóc : "Thỏ ngốc, ánh mắt chọn thật tệ."
đang đến Trình Kha.