SỰ CÁM DỖ CỦA SÓI LỚN - CHƯƠNG 8 - HẾT
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:23:30
Cảm giác như lâu, nhưng cũng chỉ như trong chớp mắt.
Đầu lưỡi nóng ẩm lướt qua khóe môi, Tống Duật khẽ lùi , ánh mắt mang theo ý : "Nhóc con, nhắm mắt ?"
Nhắm mắt? Tại nhắm mắt?
chằm chằm đôi môi , chắc lỡ suy nghĩ trong đầu .
bắt đầu thở , nhưng vẫn cảm thấy đầu óc cuồng.
Anh chống hai tay lên bàn, bao bọc lấy , cúi đầu , giọng trầm thấp: "Bây giờ, chúng là quan hệ gì?"
Quan hệ gì nhỉ?
ngập ngừng: "Bạn học?"
Lông mày nhíu , rõ ràng hài lòng với câu trả lời .
sửa : "Bạn bè?"
"Chỉ là bạn thôi ?"
Anh nghiêng sát , gần như chạm môi nhưng hôn.
"Nhóc con, nếu còn bậy, sẽ chặn miệng em đấy."
nuốt nước bọt, trong trạng thái mất kiểm soát, nắm lấy ống tay áo , nhỏ giọng :
"Chúng là yêu."
Giây phút chữ cuối cùng rơi xuống, Tống Duật cúi xuống, giam chặt đôi môi .
Ánh nắng xuyên qua tán lá, hắt lên làn da trắng lạnh của .
vô thức ôm chặt lấy .
Thật .
và Tống Duật là yêu.
Người yêu thực sự.
Hihi.
Chương 9
Từ khi xác định quan hệ với Tống Duật, càng trở nên dính hơn.
Mỗi tối đều đến nhà ngủ.
từ chối, liền giả vờ tủi , nũng.
Dụi đầu cổ , cọ tới cọ lui cho đến khi đồng ý, mới dừng , nở nụ ranh mãnh.
Thậm chí, ngay cả lúc vệ sinh cũng theo, đến khi lệnh nghiêm túc, mới bĩu môi, cửa như một vị thần giữ cửa.
rửa tay xong bước , ngay lập tức ôm lấy , khen một câu:
"Bảo bối ngoan quá, giỏi lắm."
Mặc dù hiểu chuyện thì gì đáng khen, nhưng vẫn vui.
Thì chỉ cần một việc đơn giản như cũng thể khen ngợi.
Hôm tham gia hoạt động của câu lạc bộ, Tống Duật theo thường lệ kéo khỏi chăn.
dụi mắt, lười biếng cuộn tròn trong lòng tìm một tư thế thoải mái ngủ tiếp.
Mơ hồ cảm nhận ai đó giúp rửa mặt, quần áo.
chỉ thật sự tỉnh táo khi ăn vài miếng bữa sáng.
Hôm nay Tống Duật gì đó khác lạ.
Nghĩ , liền hỏi thẳng.
Sau khi giúp thắt dây an , nhướng mày, hỏi:
"Khác chỗ nào?"
đánh giá một lượt, đưa kết luận:
"Hôm nay đặc biệt trai!"
Tống Duật bóp nhẹ cằm , hôn một cái:
"Bảo bối ngoan miệng quá."
Anh đúng là kẻ cuồng hôn chính hiệu.
Dù mỗi ngày chúng hôn nhiều , nhưng mỗi tim đều đập thình thịch.
Mãi đến lúc lên sân khấu thuyết trình, mới dần bình tĩnh .
mặc bộ vest chỉn chu, tự cổ vũ bản .
Đây là đầu tiên diễn thuyết một sân khấu lớn như thế .
Đèn sân khấu bật sáng.
Hàng ghế đầu bên là Du Xuyên và Thẩm Diễn, họ cổ vũ cho .
Bên hông sân khấu là Tống Duật, dù đầu , cũng cảm nhận ánh mắt dính chặt lên .
Trái tim lập tức bình .
theo những gì luyện tập vô và thành bài thuyết trình.
Khi tiếng vỗ tay như sấm rền vang lên, thành công.
cúi chào cảm ơn, đang chuẩn bước xuống, bỗng nhiên màn hình lớn phía sáng lên.
"Bảo bối."
Một giọng quen thuộc vang lên.
đầu, thấy Tống Duật màn hình lớn, ăn diện chỉnh tề.
"Lần đầu tiên thấy em, tự hỏi một con thỏ đáng yêu thế ."
"Đáng tiếc khi đó em yêu , hừ hừ."
"Sau em chia tay, vui đến mức đánh với , kết quả thương."
"Không ngờ em cứu . Hì hì, thật chẳng nghiêm trọng gì , chỉ là để em mềm lòng, đành giả vờ đau thôi."
"Em quả nhiên mềm lòng, đúng là con thỏ ngốc mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/su-cam-do-cua-soi-lon/chuong-8-het.html.]
bật trong nước mắt.
"Từ khoảnh khắc đó, quyết tâm bảo vệ em."
"Vì em, chuyện gì cũng sẵn sàng ."
"Thật một bí mật với em."
Trên màn hình, Tống Duật nháy mắt:
"Về nhà sẽ cho em , chỉ em mới thể ."
Khán giả bên ồn ào ầm ĩ.
Tống Duật hắng giọng tiếp tục.
"Cố Từ."
Tim run lên, đây là đầu tiên gọi tên một cách trang trọng như .
"Cố Từ, xác nhận trong lòng vô ."
"Trái tim với rằng, yêu em."
"Lần tỏ tình đủ trang trọng."
"Nên hôm nay tỏ tình một nữa."
"Anh yêu em, Cố Từ, em đồng ý ở bên ?"
"Bắt đầu từ một bó hoa ."
Tiếng hét vang dội khắp hội trường.
Tống Duật từ bên hông sân khấu cầm theo bó hoa, từng bước tiến về phía .
Anh quỳ một gối xuống, tư thế trùng khớp với hình ảnh màn hình.
"Cố Từ, em đồng ý ở bên ?"
Cả hai Tống Duật cùng .
, cúi xuống đặt một nụ hôn lên khóe môi.
"Em đồng ý."
Tống Duật nở một nụ rạng rỡ chói lóa.
Trong tiếng hò reo vang trời, ôm lấy , nhẹ nhàng :
"Anh yêu em, Cố Từ."
mỉm đáp :
"Em cũng yêu , Tống Duật."
Ngoại truyện: Bí mật của Tống Duật
Gần đây Tống Duật kỳ lạ, dường như hứng thú với con búp bê của .
Trước đây khi ngủ một , quen ôm nó, nhưng giờ .
Búp bê đương nhiên "bỏ rơi".
hiểu nhưng tôn trọng sở thích của , ai mà chẳng một chút sở thích kỳ lạ chứ.
Có lúc mệt, hứng thú, nhưng cũng thấy thương , nên chủ động đề nghị giúp giải quyết.
Tống Duật đồng ý, sợ mệt.
Hoài nek
Anh chỉ yêu cầu ôm con búp bê, thỉnh thoảng bóp nhẹ nó là .
Yêu cầu đơn giản như , tất nhiên đồng ý.
mỗi khi bóp mạnh một chút, Tống Duật đau đớn lao nhà vệ sinh.
Lúc ngoài, khuôn mặt sáng rỡ như chuyện gì xảy .
kìm nổi tò mò, hỏi:
"Nhà vệ sinh nhà em tác dụng chữa bệnh ?"
Tống Duật ôm chặt , lắp bắp nên lời.
Sau đó, một ngày nọ, vô tình rơi con búp bê xuống đất.
Mặt Tống Duật lập tức tái mét, trông đau đớn như lăn lộn đất.
nhặt búp bê lên, định đỡ , tay còn chạm , búp bê rơi xuống đất một nữa.
Toàn Tống Duật xoắn như dây thừng, ánh mắt tràn đầy oán trách.
Anh mất một lúc lâu mới nghiến răng mấy chữ:
"Em mưu sát chồng ?"
"Hả? Liên quan gì đến mưu sát chồng?"
mở to mắt chờ giải thích.
Tống Duật đổi sắc mặt liên tục, như thể điều khó .
Cuối cùng, thở dài, nghiến răng véo má :
"Thỏ ngốc!"
Sau đó cấm động búp bê trong một tuần.
phản đối, dùng hành động chứng minh rằng phản đối vô hiệu.
mệt lả , đột nhiên nhớ đến bí mật từng hôm tỏ tình.
"Anh bí mật đó cho em."
Tống Duật , ánh mắt lướt qua con búp bê trong tủ, giọng khàn khàn:
"Anh đổi ý , cứ thế … cũng khá kích thích."
hiểu, nhưng chắc chắn một ngày nào đó sẽ bắt khai !
ôm con búp bê, rúc lòng Tống Duật ngủ .
Mơ hồ thấy ai đó đặt một nụ hôn lên mặt , còn thì thầm một câu:
"Thỏ ngốc, yêu em."
(Hoàn)