SỰ CỐ - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:02:01
Sao nhỉ.
Từng một thời, thật sự thích thích Giang Dật Trạch, thích đến mức giấu .
bây giờ, chỉ trong một đêm…
bỗng cảm thấy ghê tởm.
Cuối cùng, gửi ảnh chụp màn hình cho Giang Kỳ An kèm câu :
"Anh cũng nhận tin nhắn chứ?"
Giang Kỳ An nhắn :
"Chúng hèn mọn đến mức họ yêu mà vẫn tiếp tục thích họ, đúng ?"
đáp: "Do chúng xui xẻo nên mới gặp bọn họ thôi. em gặp họ nữa."
Đột nhiên, nảy một ý tưởng.
lúc đó, điện thoại reo lên.
Chúng đồng thanh :
"Hay là…"
mím môi: "Anh ."
Giang Kỳ An hắng giọng: "Chúng thành một đôi , dù chúng cũng hiểu rõ về ."
im lặng một giây, gật đầu: "Được."
"Chúng cưới họ."
"Yên tâm, cứ để lo."
02
Đến giờ mới Giang Kỳ An việc hiệu quả đến .
Tối qua, dù cố gắng đến mấy, cũng để rơi một giọt nước mắt nào.
tự hỏi, liệu trong những năm tháng thấy hy vọng , tình cảm dành cho Giang Dật Trạch dần tan biến?
Sáng nay, thật sự lúc đó còn sớm, đến gõ cửa phòng , gõ liên tục như thể giục hồn , tiếng còn lớn hơn tiếng .
"Mẹ, gì thế? Trời còn sáng mà..."
lảo đảo mở cửa, tóc tai bù xù, còn kịp than thở thì vội lấy tay bịt miệng .
"Con gái , con mau rửa mặt xuống nhà , nhanh lên."
mơ màng dụi mắt, cố gắng mở mắt to hơn: "Có chuyện gì thế ạ?"
"Bạn trai con đến cầu hôn ." Mẹ ghé sát tai , vui vẻ .
Trước đây, lúc nào cũng giục mau chóng yêu đương kết hôn, còn định sắp xếp cho xem mắt.
Hôm nay, thấy Giang Kỳ An đến cầu hôn, chắc vui lắm.
"À..."
câu cho tỉnh ngủ.
Không thể nào!
vội vàng xuống tầng , là những gương mặt quen thuộc, còn cả những thỏi vàng ánh đèn pha lê phát sáng lấp lánh.
nhanh chóng rửa mặt, trang điểm, quần áo xuống lầu.
Dưới nhà, của Giang Kỳ An thấy xuống thì dịu dàng mỉm vẫy tay: "Viên Viên, đây ăn sáng nào. Đây là đồ ăn dì mua từ quán sáng về đấy."
Sau đó, bà sang , nở nụ áy náy: "Thu Thục , hôm nay bọn đến đột ngột, chắc hoảng sợ ."
"Ôi trời ơi, gì ! Hai đứa nhỏ lớn lên cùng , chúng nó kết , còn mừng hết nữa là."
" đúng, hai nhà đều rõ về , cần gì câu nệ lễ nghi chứ." Bố cũng phụ họa.
Hôm nay, Giang Kỳ An mặc một bộ vest trang trọng, tóc chải gọn gàng, ngay ngắn.
"Tốc độ của nhanh quá đó." xuống bên cạnh , gắp một miếng há cảo tôm ăn.
Anh nhỏ giọng : "Anh nghĩ, dù trai cũng ở nhà, nếu dẫn đến cầu hôn, sợ em sẽ khó chịu."
Nghe , chỉ nhướng mày một chút, gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/su-co/chuong-2.html.]
Hai bên phụ đang thảo luận rôm rả về đám cưới.
" thấy mùng năm là ngày đấy, hợp để cưới gả."
" đúng, ngày mà."
"Vậy quyết định thế nhé..."
và Giang Kỳ An ngơ ngác : "Sao họ còn gấp hơn cả chúng thế?"
Giang Kỳ An ghé tai nhỏ: "Chắc hai bên đều sợ chúng chạy mất."
Nghe xong, thấy cũng lý.
Mẹ vẫn than phiền bên tai : "Sao bọn trẻ bây giờ càng ngày càng kết hôn thế nhỉ?"
03
Dạo và Giang Kỳ An bận rộn thử váy cưới, chọn địa điểm, thiệp mời.
Giang Dật Trạch và Thẩm Tri Ý cùng du lịch ở Lâm Thành, mỗi ngày một bài đăng mạng xã hội, trông thật hạnh phúc.
Trong lúc đợi Giang Kỳ An vest, ngẩn ngơ bức ảnh chụp bãi biển phía họ.
Thật , kế hoạch Lâm Thành cùng Giang Kỳ An từ lâu .
còn từng với Thẩm Tri Ý về chuyện …
Lâm Thành là một thành phố ven biển, đầu tiên thấy video về nơi đó ở mạng, gửi ngay cho cô .
Khi đó, nghĩ đợi đến sinh nhật sẽ rủ Giang Dật Trạch đến đây.
mấy hôm , Thẩm Tri Ý trẹo chân, chăm sóc cô , thế nên kế hoạch cũng hoãn .
Không ngờ, cuối cùng cùng là cô .
"Em đang gì ?"
Giang Kỳ An bước , mặc bộ vest đen, nở nụ nhẹ.
Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi
giấu diếm, lật màn hình điện thoại cho xem.
Anh cài cúc áo cúi xuống , đó ngẩng lên, : "Để em giúp ."
Sau khi cài xong cúc, cũng xem xong, đặt điện thoại xuống, hỏi : "Em ?"
lắc đầu, gật đầu: "Ừm."
Giang Kỳ An và Giang Dật Trạch tuy là em sinh đôi, nhưng lâu sẽ thấy họ dễ phân biệt.
Giang Dật Trạch là kiểu kiêu ngạo, luôn tỏ lạnh lùng, kiên nhẫn với ai.
Còn đôi mắt của Giang Kỳ An giống dì, lên cong cong, sáng ngời và .
Anh tính cách ấm áp, cảm xúc định.
"Không vì bọn họ nên em cũng , mà là em từ lâu ."
kiên định .
Nghe , Giang Kỳ An đẩy đến gương: "Được, ."
Trong gương, hai chúng trông như một cặp trời sinh, vô cùng xứng đôi.
Nhân viên cửa hàng bên cạnh, khen ngợi hết lời: "Anh chị thật sự là trai tài gái sắc."
"Em thấy bộ thế nào? Có thích ?" Anh cúi đầu hỏi .
suy nghĩ một chút, do dự, bặm môi : "Cảm giác vẫn thật sự ấn tượng lắm..."
giơ tay một động tác: "Thiếu một chút gì đó."
Giang Kỳ An , bật , ánh đèn pha lê, mắt như chứa đầy những vì .
"Hai ưng bộ váy và vest ?"
Quản lý bước lên hỏi, thấy vẻ lưỡng lự trong mắt chúng , bèn cẩn thận đề nghị: "Thế nhé, mấy ngày nữa tiệm chúng sẽ vài bộ váy cưới mới từ nước ngoài về, hai thể đợi đến lúc đó ?"
" đảm bảo, mấy bộ váy đó đều là hàng tuyển chọn, chúng cũng ảnh thiết kế, đồng thời thể giới thiệu về ý tưởng của nhà thiết kế cho hai ."
"Liệu tiện ?"
Giang Kỳ An dò hỏi, khẽ gật đầu.
mỉm đáp: "Được ạ."