Sự Nghiệp Chướng Từ Đóa Sen Trắng - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:47:43
Con gái giúp việc hỏng bản thiết kế nghiệp của , hại thể nghiệp, mà vị hôn phu tha thứ cho cô :
"Chân Chân cố ý, em đừng ép quá đáng."
định giáng cho cô một cái bạt tai để hả giận thì đột nhiên bừng tỉnh cốt truyện.
Thì , chính là nữ phụ độc ác trong bài , còn con gái giúp việc là nữ chính trời chọn.
Trong cốt truyện, nữ chính lén mặc váy của tham dự tiệc, khiến thể kinh ngạc vì vẻ , vị hôn phu của cũng đem lòng yêu cô .
Lúc hai họ như lửa gần rơm, chiếc váy xé nát.
hận nữ chính cướp vị hôn phu của , ngừng tìm cách đối phó, cuối cùng trở thành bàn đạp cho tình yêu của họ. Kết cục, gia đình tan nát, bản c.h.ế.t thảm, xác phơi ngoài đồng hoang.
Xem hết cốt truyện, vung tay tát càng mạnh hơn.
Tên đàn ông hèn hạ thì nhường cho cô cũng thôi, nhưng chiếc váy là đồ án nghiệp của !
Chiếc váy , từng mũi kim từng sợi chỉ đều do tự tay thêu!
1.
Một ngày hạn chót nộp đồ án nghiệp, thiết kế của phá hỏng.
là sinh viên chuyên ngành thiết kế thời trang, sắp nghiệp.
Khi háo hức mang tác phẩm nộp, bàng hoàng phát hiện chiếc váy của xé rách từ cổ áo, hạt đá và cườm đính trang trí rơi vãi khắp nơi.
Ai chuyện ?!
Trong lúc tức đến mức da đầu tê rần, con gái giúp việc – Dư Chân Chân – đỏ mắt bước tới nhận : "Là của em, hôm qua em dọn phòng đồ, vô tình hỏng mất chiếc váy ."
giận đến sôi máu: "Vô tình? Chiếc váy treo ngay ngắn ma-nơ-canh, cô 'vô tình' kiểu gì mới nó nông nỗi ?"
Dư Chân Chân vẻ mặt hoang mang sợ hãi.
còn kịp thêm gì, cô đột nhiên quỳ sụp xuống đất dập đầu:
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
"Tiểu thư, xin cô tha cho em. Em sẽ khâu váy cho cô."
"Khâu ?" chỉ phần thêu chim sơn ca cổ áo. Trước đây, đôi cánh chim thêu tỉ mỉ, nhưng giờ đường chỉ đứt đoạn, cả đôi cánh biến dạng . "Chiếc váy kỹ thuật thêu cực kỳ phức tạp, một kẻ gì như cô thì khẩu kiểu gì?"
Lúc , vị hôn phu của – Túc Hòa – chạy tới.
Hắn đau lòng đỡ Dư Chân Chân dậy, sang trách mắng :
"Đủ ! Chân Chân cố ý, em đừng ép quá đáng."
Dư Chân Chân cúi đầu, chui vòng tay Túc Hòa, giọng nhẹ nhàng như mèo con:
"Đều là của em, tiểu thư phạt thế nào, em đều chịu."
"Sao thể trách em ?" Túc Hòa chiếc váy, trong mắt ánh lên một tia hoài niệm, sang : "Tuyết Quan, váy hỏng , em giữ cũng chẳng ích gì, chi bằng tặng cho Chân Chân ."
Trong mắt Dư Chân Chân lóe lên gợn sóng, giọng nhẹ nhàng đáp:
"Như ... Sao ạ? Đây là váy của tiểu thư mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/su-nghiep-chuong-tu-doa-sen-trang/chuong-1.html.]
Nhìn dáng vẻ mảnh mai, yếu đuối của cô , tim Túc Hòa mềm nhũn:
"Cứ quyết định , Tuyết Quan, chiếc váy để Chân Chân giữ ."
Ánh mắt Dư Chân Chân long lanh như nước hồ thu, nhẹ nhàng gật đầu: "Vâng."
Nhìn cảnh hai họ liếc mắt đưa tình ngay mặt , lửa giận trong bùng lên dữ dội, tạm thời quên mất ảo giác ban nãy.
Hai các ngươi cứ thế ngang nhiên lả lơi mặt , coi – Tống Tuyết Quan – là c.h.ế.t ?!
Ngay khi giơ tay định tát mặt Dư Chân Chân, trong đầu đột nhiên đau nhói như kim đâm.
Thì , đây là một quyển tiểu thuyết PO.
Câu chuyện kể về nữ chính Dư Chân Chân với dáng mềm mại, yếu đuối, cùng đủ loại đàn ông quấn quýt.
Dù cô là một đóa sen trắng thuần khiết, chút dã tâm, nhưng các nhân vật quyền lực đều tranh quỳ váy cô , tình nguyện dâng lên gia sản, địa vị. Cuối cùng, Dư Chân Chân trở thành nữ tỷ phú một thủ đô.
Cô là nữ chính trời chọn, còn – Tống Tuyết Quan – là nữ phụ độc ác.
yêu Túc Hòa mà đáp , điên cuồng nhắm Dư Chân Chân nhưng vả mặt.
Cuối cùng, dàn hậu cung của cô xử lý, rơi kết cục gia đình tan nát, bản c.h.ế.t thảm, xác phơi khô ngoài đồng, chó hoang cắn xé.
2.
Cơn đau tưởng tượng khi chó hoang cắn xé khiến run rẩy .
Nữ phụ độc ác?
Người phá hỏng thiết kế nghiệp của , lén mặc váy của , còn ngoại tình với vị hôn phu của mà lý ?!
vớ lấy cây thước đo bàn, lạnh lùng cặp đôi gian phu dâm phụ mặt.
Dư Chân Chân hoảng sợ, chân mềm nhũn, vội vàng trốn lưng Túc Hòa.
Túc Hòa trợn mắt, vội vàng che chở cho cô : "Tống Tuyết Quan! Em dám?!"
"Hừ, thử xem dám ."
túm lấy tóc Dư Chân Chân, cổ tay siết chặt, nâng cao cây thước.
"Chát"
Thước gỗ giáng thẳng xuống mặt cô .
Làn da trắng nõn lập tức sưng đỏ.
Gân xanh trán Túc Hòa nổi lên:
"Tống Tuyết Quan, cô…"
Chữ "cô" còn dứt, vung thước quất thẳng mặt .
Hắn khá thảm, vì quá vội vàng đòi công bằng cho Dư Chân Chân, nên kịp tránh.
Cây thước rơi thẳng sống mũi , phát tiếng "rắc" khiến nghiến răng.
Túc Hòa đau đến chảy nước mắt, lấy tay ôm mũi, trong mắt ngoài tức giận còn cả sững sờ.