Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Sự Nghiệp Chướng Từ Đóa Sen Trắng - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:47:47

Dù Dư Chân Chân duy trì mối quan hệ rõ ràng với nhiều đàn ông khác, thì trong mắt Tống Phong Trì, cô vẫn là nữ thần thuần khiết, cao thể với tới.

 

Cho đến cuối câu chuyện, Tống Phong Trì vẫn thể ngủ với Dư Chân Chân.

 

Nó lấy hết can đảm để chất vấn :

 

“Chị, chị thể chuyện đó với Chân Chân?”

 

nhíu mày: “Chuyện gì cơ?”

 

"Cô lén mặc quần áo của chị, hỏng tác phẩm nghiệp của chị, khiến chị lỡ mất kỳ tuyển dụng mùa thu, thể công ty mà chị yêu thích nhất. Chị còn xử lý cô , mà em xót ?”

 

Bị như s.ú.n.g liên thanh, Tống Phong Trì ngớ , lẩm bẩm:

 

“… Chân Chân đó là tác phẩm nghiệp của chị.”

 

Đến khi gặp Dư Chân Chân trong phòng bệnh đơn, mới “chuyện đó” mà em trai là gì.

 

Giữa mùa hè, cô gái nhỏ mặc áo dài tay, khuôn mặt trắng nõn vương chút đỏ bất thường.

 

đang truyền dịch, thấy đến, sắc mặt lập tức tái nhợt như tờ giấy.

 

Như thể là con rồng hung ác sắp ăn thịt nàng công chúa.

 

run rẩy xuống giường cúi chào , nhưng vô tình rơi kim tiêm, đau đến mức bật tiếng kêu.

 

Tống Phong Trì xót xa, lập tức đỡ cô . tay nó còn chạm , thì bác sĩ đẩy .

 

Vị bác sĩ trông còn trẻ, sống mũi cao thẳng, gương mặt thanh tú.

 

liếc bảng tên của , Lăng Tầm, một nam phụ khác si mê Dư Chân Chân.

 

Tiểu thuyết miêu tả nhiều về , chỉ là một công cụ để nổi bật sức hấp dẫn của nữ chính. 

 

Dư Chân Chân đến bệnh viện dưỡng thương, gặp thực tập sinh trai, thế là mở một màn tình cảm giới hạn trong bệnh viện.

 

Nhìn Lăng Tầm, trong đầu vang lên vài âm thanh trêu chọc:

 

[Tác giả sở thích thật phong phú, hổ danh là bậc thầy tiểu thuyết sắc tình.]

 

[Haha, vì bảo bối Chân Chân của mềm mại dễ đổ mà!]

 

Lăng Tầm dịu dàng đặt Dư Chân Chân về giường, cẩn thận kiểm tra kim tiêm, đó sang chúng đầy phẫn nộ:

 

“Các là ai? Có Tiểu Chân cần nghỉ ngơi ?”

 

thản nhiên đáp:

 

“Nếu đổi, chúng chắc là trả viện phí.”

 

Nghe , Lăng Tầm lập tức nổi giận:

 

“Chính các Tiểu Chân thương như thế !”

 

Thấy kích động, dấu hiệu tay với , các vệ sĩ mặc thường phục cùng lập tức giữ chặt .

 

Lăng Tầm giãy giụa: “Đây là bệnh viện, các còn coi pháp luật ?”

 

hiệu bảo vệ bịt miệng .

 

Họ đóng cửa phòng bệnh, canh bên ngoài, đảm bảo ai .

 

Trên mặt Dư Chân Chân hiện lên vẻ bất an, trông như một con chim sẻ nhỏ lạc đàn, khiến mà thương xót.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/su-nghiep-chuong-tu-doa-sen-trang/chuong-4.html.]

 

“Đại tiểu thư… Các định gì?”

 

Thấy , Lăng Tầm càng giãy giụa mạnh hơn, nhưng vẫn bảo vệ giữ chặt.

 

Tống Phong Trì do dự một lát ngăn : “Chị, đừng , gì thì chuyện đàng hoàng. Chị sẽ Chân Chân sợ đấy.”

 

Em trai , bản tính lương thiện, quá mềm yếu, thực sự dễ lừa.

 

Trong nguyên tác, nhà họ Tống phá sản, công ty Dư Chân Chân và đám đàn ông của cô nuốt trọn, cha gặp tai nạn xe, c.h.ế.t nơi hoang dã.

 

Còn Tống Phong Trì, nhờ chó trung thành cho Dư Chân Chân, nên nhóm nam chính “tha thứ”.

 

Tác giả còn sắp đặt cho nó đụng xe mất trí nhớ, quên hết thứ, chỉ nhớ duy nhất tình yêu dành cho Dư Chân Chân.

 

Cả đời sống như một con thú cưng ngoan ngoãn.

 

sang Tống Phong Trì:

 

“Em bác sĩ Lăng gọi Dư Chân Chân là gì ?”

 

“Hả?” Tống Phong Trì hiểu ý .

 

“Anh gọi cô là Tiểu Chân.”

 

Trong lòng Tống Phong Trì, Dư Chân Chân là bông tuyết đỉnh núi, là vầng trăng mây, là nữ thần thanh thuần thể vấy bẩn.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

kết cục bi thảm của nguyên tác.

 

Hôm nay nhất định khiến nó tỉnh ngộ.

 

“Cô mới nhập viện ngày đầu tiên, thể khiến bác sĩ gọi mật như , em thấy kỳ lạ ?”

 

Tống Phong Trì cau mày.

 

hỏi tiếp: “Em tưởng tượng , nếu em bệnh viện, ngay ngày đầu tiên y tá gọi em là Trì ca ca ?”

 

Tống Phong Trì rùng .

 

tiếp tục ép sát: “Phải quen thế nào mới gọi như thế?”

 

nghiêm giọng: “Em là chị hại Dư Chân Chân viện, đúng ? Vậy chị hỏi cô vài câu, nếu trong lòng em vẫn còn chị , thì đừng xen .”

 

Dư Chân Chân bước mặt .

 

vội, chân trần, những ngón chân hồng hào như nụ hồng chớm nở.

 

“Trì thiếu gia, như nghĩ , đại tiểu thư, xin đừng Chân Chân như .”

 

Tống Phong Trì hiện rõ vẻ đành lòng, nhưng vẫn lùi một bước, tránh cô gái yêu.

 

Lăng Tầm giãy giụa dữ dội, ánh mắt căm hận , như thể là kẻ tội ác tày trời.

 

thèm để ý, chỉ chằm chằm Dư Chân Chân.

 

“Nói , em trai thương. Giờ mặt cô, cô xem, ?”

 

Dư Chân Chân rưng rưng nước mắt, nhẹ giọng: “Không… Không chị.”

 

“Vậy ai ?”

 

ấp úng: “Là… Là Chân Chân tự , liên quan đến đại tiểu thư.”

 

Loading...