Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Sự Tha Thứ - chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:49:37

Chương 5 

 

Đêm đến tại phòng bệnh, Vương Diễm đang cầm điện thoại tay, khẽ nở một nụ , miệng hiện hình vòng cung, Hạ An nhắn tin đến cho cô.

 

 Anh báo với cô là vợ theo dõi thêm 1 ngày nữa, ngày mai 9h sáng chụp CT não, nhờ cô mua giúp một phần đồ ăn.

 

Xoay chiếc điện thoại tay, cô nghĩ một lát đáp lời , cô cẩn thận hỏi ăn gì để cô mua. 

 

Vũ Thiên Kỳ một bên, thấy vợ thỉnh thoảng cất tiếng khe khẽ, lòng thấy nhộn nhạo và bất an, chỉ là hiện tại dám hỏi cô.

 

Cảm nhận ánh của chồng, Vương Diễm cất điện thoại , cô lên tiếng hỏi .

 

 “Anh cảm thấy đầu còn đau ?” 

 

“Em vẫn quan tâm ?”

 

 “Anh bớt thừa thãi , đang là bệnh nhân, bác sĩ hỏi bệnh ngủ quên nên ông nhờ hỏi

 

Anh thì buồn rầu thôi, cô còn một chút tình cảm gì với

 

“Anh vẫn còn đau, lẽ vẫn theo dõi thêm”

 

“Vậy , báo với bác sĩ, hẹn ngày giờ chụp CT não”

 

Dứt lời Vương Diễm lên ngoài, cô thấy vẻ mặt của là ngao ngán, ngoài dạo vài vòng khuôn viên chắc sẽ giúp cô đỡ căng thẳng hơn.

 

Bước chân cô chậm rãi, khí trời se se lạnh, thỉnh thoảng vài cơn gió nhẹ thổi qua cô, Vương Diễm khẽ rụt cổ lớp áo.

 

 Giọng nam giới phía vang lên bất thình lình, Vương Diễm giật

 

“Em cũng khó ngủ ?” 

 

“Là hả, em cứ nghĩ về cơ”

 

Hạ An tiến đến sánh bước cùng cô, dáng vẻ cô nhỏ bé co ro lớp áo khoác, chỉ tay về phía hàng ghế gần một góc tường, chỗ đó khá khuất gió,

 

“Chúng qua nhé” 

 

“Được, em cũng mỏi chân

 

Cả hai nhanh chóng đến ghế và xuống, lôi từ túi 2 gói kẹo dẻo, cô ngạc nhiên 2 gói kẹo dẻo vì đây là loại cô ăn.

 

 “Anh nhớ là trong túi đồ em để quên mấy gói kẹo , đoán là em thích ăn nên mua cho em luôn”

 

 “Anh chu đáo quá, sẽ gặp em mà mua

 

Hạ An tránh né câu hỏi khó của cô, thoải mái đáp. 

 

“Thì cứ mua , gặp em lúc nào đưa lúc đó” 

 

“Anh cứ cầm theo

 

 “Ừ nó cũng nhỏ, để túi cũng vướng”

 

Vương Diễm bóc trần lời dối vụng về từ , cô thậm chí còn chút hưởng thụ, chắc hẳn đây là cảm giác ngoại tình mà chồng cô cảm nhận .

 

Một chút kích thích, một chút lo lắng, một chút hưng phấn.

 

“Chồng em đỡ chút nào ?”

 

“Em thấy vẻ , vợ chắc chụp CT xong nếu chắc mai là về nhỉ”

 

“Anh nghĩ là , Vương Diễm em sợ cô đơn ?”

 

“Em , từ nhỏ ba em công tác suốt, em ở một , em cũng thích cảm giác ở một lắm. Chỉ là em kết hôn em suy nghĩ khác đôi chút, giờ lẽ em nên về đúng bản chất của em

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/su-tha-thu/chuong-5.html.]

 

nhẹ, Hạ An cảm nhận sự đau xót của cô, rõ ràng cô sợ cô đơn, cô ao ước một gia đình trọn vẹn, tay nắm chặt

 

“Ba em khó ?”

 

 “Sao hỏi ? Họ ít quan tâm tới em, họ quan tâm con trai họ hơn”

 

 “Ra , em trai em hẳn lấy hết tình thương của ba em , xin

 

 “Cũng , thằng bé ngoan và giỏi nữa, em chút tủi nhưng ít ba em vẫn cho em ăn học, em ơn họ lắm”

 

 “Em đúng là ngoan ngoãn hiền lành, con gái như em chắc yêu thương tới chết”

 

Cô bật thành tiếng, tiếng cô trong vắt, ánh sáng mờ ảo, cảm nhận thứ gì đó toát từ Vương Diễm. 

Gác Xép Của Tiếu Tiếu

 

Vương Diễm cũng cảm nhận khí chút khác biệt, cô lúng túng lên, khẽ lảng tránh ánh mắt từ

 

“Em thấy cũng muộn , em lên về phòng thôi”

 

 “Cũng 9h hơn , em về , vẫn một lát” 

 

“Vậy em nhé, cảm ơn vì mấy gói kẹo”

 

vẫy tay chào , Hạ An ghế trầm ngâm, ánh mắt mặt đất, gần 30p mới dậy bệnh viện.

 

Vương Diễm trở về phòng, nhận Vũ Thiên Kỳ vẫn còn thức, chằm chằm cô, miệng ấp úng mở lời. 

 

“Em lâu , chờ em mãi” 

 

ép chờ , nếu mệt cứ nghỉ, là bệnh nhân hãy lo mà dưỡng sức, đừng suy nghĩ những thứ vớ vẩn nữa”

 

Vũ Thiên Kỳ bản đuối lý, quyền tra hỏi gì cô cả, cho dù cô ở với ai chăng nữa.

 

Mặc kệ , Vương Diễm xuống giường nhỏ bên cạnh, cô nhớ tới gương mặt của Hạ An, tim đột nhiên đập mạnh lên, cô cố gạt hình ảnh khỏi đầu, mất một lúc trằn trọc cô mới giấc.

 

Gần đến 8h sáng thứ chuẩn xong, Vương Diễm chờ bác sĩ thông báo đến lấy giấy khám chụp CT, cô mở lời thêm chuyện gì với Vũ Thiên Kỳ cả, ngoài việc liên quan đến bệnh trạng của .

 

Vũ Thiên Kỳ vẫn đưa mắt cô, vẫn hòa giải với vợ, chính vì vẫn cố ý tay khỏi để cô đút cháo cho , thật lòng khỏe hơn nhiều thậm chí thể chạy nhảy, mưu kế bày cũng chỉ để níu kéo cô thôi.

 

Cánh cửa phòng bật mở, y tá bước gọi cô phòng riêng của bác sĩ, dặn Vũ Thiên Kỳ ở băng, y tá đưa cô giấy thu phí còn dặn cô một điều, cô gật đầu cầm giấy tờ nộp viện phí.

 

Mất gần 10p mới xong, cô vội phòng bác sĩ chữa bệnh cho chồng, đang định mở cửa cô thấy bóng Hạ An từ phòng đó bước , còn đích bác sỹ tiễn. 

 

“Cảm ơn nhé, sẽ đền đáp

 

 “Giáo sư Hạ cứ khéo đùa, chuyện nhỏ với em thôi mà, cần gì cứ với em”

 

Hạ An em xong, gật đầu bước nhanh xa, bóng biến mất ở ngã rẽ cô mới tiến đến cửa phòng bác sĩ, đưa tay lên gõ nhẹ, giọng bác sĩ vang lên. 

 

“Vào ” 

 

“Chào bác sĩ”

 

“Vợ bệnh nhân Vũ, cô tới đây ” 

 

“Dạ, rõ chồng em nặng lắm ạ”

 

 “Theo tình hình thì ý khỏe , kiểm tra thấy lắm nhưng mà vẫn nên ở chụp CT não

 

lúc y tá , cô gấp gáp gọi bác sĩ. 

 

“Bác sĩ bệnh nhân phòng 208 chuyển biến

 “Được qua luôn, cô chờ lát nhé”

 

 “Vâng cứ ạ”

 

Loading...