SỰ THIÊN VỊ CỦA MẸ - chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:16:31
Dạo gần đây chuyện bạo lực học đường hoang mang lo sợ, đều chẳng sắc mặt gì với thủ phạm.
Em gái từ nhỏ đến lớn nâng niu chiều chuộng, ở nhà cưng chiều, ở trường thi hộ, thành tích thầy cô che chở, nó vẫn là đầu tiên tập thể bài xích, lập tức cuống lên.
"Hay cho các , thông đồng bắt nạt tao đúng , tao mách thầy giáo!"
Nó dứt lời hung hăng tuyên bố, thầy giáo mặt mày lạnh tanh từ ngoài cửa bước .
"Em mách thầy cái gì? Em bạo lực học đường còn vu oan giá họa hả?"
"Trương Thuần, em thật sự quá khiến thầy thất vọng." Hiệu trưởng theo thầy giáo, cô học sinh giỏi , thất vọng lắc đầu.
Hiệu trưởng đang ở thời điểm quan trọng đề bạt lên cục giáo dục thành phố, thể dung túng cho việc quyền xảy sự kiện ác tính nghiêm trọng như ?
Ngay lập tức, thầy hiệu trưởng quyết định gọi phụ .
Một nhân vật tầm cỡ như thầy hiệu trưởng gọi điện thoại, đương nhiên dọa cho giật b.ắ.n .
Bà xông đến trường, thấy con em gái đang , chẳng kịp chào hỏi hiệu trưởng và thầy giáo, giơ tay tát thẳng mặt .
"Trương Thuần mày to gan thật đấy, ai cho phép mày bắt nạt em gái hả!"
Cái tát vang dội vô cùng, cố ý ngẩng mặt lên để bà tát, để cho tất cả đều thấy mặt đánh sưng vù.
Theo lực cái tát , ngã xuống đất, áo khoác ngoài " khéo" móc bàn, lộ làn da đầy những vết thương.
Mẹ còn dùng ghế đẩu đập , thầy giáo giành .
Bà vẫn chịu thôi, "Thưa thầy, Trương Thuần nó ở nhà ngoan ngoãn , cứ luôn bắt nạt em gái, ngờ đến trường còn lộng hành hơn, thưa thầy cứ yên tâm, nhất định sẽ dạy dỗ nó cho , thầy bận lòng vì nó nữa."
Vẻ mặt thầy giáo lộ vẻ kỳ quái.
"Thưa phụ Trương, hình như bà nhầm thì , thương là Minh Châu mà, bà gọi em là Trương Thuần?"
Mẹ lập tức ngây tại chỗ.
cúi gằm đầu, khẽ .
Mẹ , định chống chế thế nào đây?
Vẻ mặt đặc sắc vô cùng, nhất thời tìm lý do để giải thích.
Bà trừng mắt một cái, hiệu bảo giúp bà chữa cháy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/su-thien-vi-cua-me/chuong-4.html.]
Bao nhiêu năm nay vẫn luôn như , những chuyện ngu xuẩn mà bà và Trương Minh Châu gây , đều đổ hết lên đầu .
Vậy thể gì đây, đương nhiên là—
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Chủ động giúp bà tìm lý do thôi.
"Thưa thầy, em là do quá sốt ruột thôi ạ, cố ý đánh em , chỉ là vết thương mặt em lẽ lâu hơn một chút mới lành thôi, thầy đừng hiểu lầm, em hề bạo hành gia đình ạ."
Thầy giáo ngờ vực liếc một cái, cuối cùng vẫn gì thêm.
Mẹ hừ lạnh một tiếng, nhỏ giọng mắng một câu coi như điều.
đương nhiên điều , bây giờ điều, thì đào hố thế nào chứ?
Mẹ tài ăn , dựa cái lưỡi xương , nhanh thuyết phục thầy giáo.
chỉ ở một bên lặng lẽ bà diễn kịch, thỉnh thoảng "" một tiếng, ngoan ngoãn, đây là điều mà ai thấy , nụ nhạt mang theo vẻ giễu cợt nơi khóe miệng khi cúi đầu.
Một sự việc nghi là bạo lực học đường kèm theo bạo hành gia đình, cứ như mà tan thành mây khói.
Trong lòng chẳng hề bất ngờ chút nào.
Vì em gái, thể dốc hết tất cả.
Thế nên tan học, khi qua một ngã tư đường, em gái đột nhiên kéo một con hẻm tối tăm, giáng một bạt tai mặt .
"Trương Thuần, mày giỏi đấy!"
mặc kệ nó đánh đập mặt , đánh chỗ dễ thấy nhất, dễ khác nhận nhất.
Chúng là chị em sinh đôi, dáng vẻ giống , chỉ vết thương mặt mới thể phân biệt hai .
"Tao cho mày , còn dám ở trường tao mất mặt, tao sẽ khiến mày học hành nữa !" Trương Minh Châu hếch cằm lên, kiêu ngạo như một con công: "Mày đấy, chỉ thích tao thôi, tao thế nào cũng sẽ chiều theo tao, tao mày học, thì mày đừng hòng bước chân đến trường nữa."
cúi gằm mặt, khẽ "" một tiếng, thái độ như vô tình chọc giận Trương Minh Châu, nó giơ tay lên giáng thêm một cái nữa mặt , móng tay giả đính đá móc mặt , để một vệt xước.
Nó rụt tay về, xoa tay ghét bỏ : "Ngày mai nếu cái ông thầy giáo lắm chuyện với đám bạn học lớp mày hỏi đến, mày trả lời thế nào chứ."
"Là em cẩn thận thương ạ."
Trương Minh Châu hừ một tiếng: "Coi như mày điều."}