Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Sự Trả Thù Của Thiên Kim Phủ Tướng Quân - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:01:16

1

Ta là đứa trẻ nhỏ nhất ở Niệm Hà Am, khách hành hương nào qua cũng xoa đầu , thương xót.

"Tuổi nhỏ đầu xanh mồ côi phụ mẫu, phiêu bạt chốn am ni cô, kiếp hẩm hiu."

Bánh trái họ cho đều nhận lấy, nhưng lời họ , nếu mẫu dặn dò, cãi cho bằng .

Ta nào mồ côi phụ mẫu, mẫu , mẫu tựa tranh vẽ, đàn tỳ bà tuyệt, vẽ tranh cũng tài hoa.

Mẫu thường ôm lòng, dạy sách lúc rảnh rỗi, dì Phượng Hà ở lầu cứ bảo mẫu uổng công, sa chân đến chốn , cố gắng mấy cũng thôi.

Mỗi như thế, mẫu kiên quyết : "A Thất nhất định ngày nhận tổ quy tông, thể cả đời lụi tàn ở đây như mẫu ."

Ta cũng phụ , mẫu bảo, phụ là đại hùng, bảo vệ non sông, chiến trường xông pha g.i.ế.c giặc.

Mẫu đợi phụ về, sẽ đón .

Ta hỏi mẫu : "Vậy mẫu thì ?"

Mẫu ôm chầm lấy , vành mắt đỏ hoe.

Ta chẳng hiểu chỉ một câu hỏi đơn giản, mẫu rơi lệ.

quyết rời xa mẫu , bởi từ khi lọt lòng, từng thấy mặt phụ , là con của mẫu .

Mụ tú bà của lầu xanh núi hiền từ, nhưng thấy rợn .

Đêm đến, mụ tươi ôm , dẫn hết nam nhân đến nam nhân khác phòng mẫu .

Bọn họ quần áo gấm vóc, mắt thì dâm ô, mẫu như ăn tươi nuốt sống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/su-tra-thu-cua-thien-kim-phu-tuong-quan/chuong-1.html.]

Mẫu rõ ràng là ghét cay ghét đắng, nhưng thấy trong lòng mụ tú bà, mẫu cam chịu xoa đầu , dặn ngoan ngoãn.

Mụ tú bà bận rộn, lầu xanh núi chỉ mỗi mẫu , nên mụ thường vứt gian chứa đồ lầu mất.

Ta từng lén , còn phòng tiếng khả ố của gã nam nhân: "Ôn đại tiểu thư quả danh bất hư truyền, trách năm xưa đại tướng quân quỳ gối cửa Ôn gia cầu cưới, quả là tuyệt diệu."

Ta xổm ở đó lâu, vẫn thấy tiếng mẫu .

Gã nam nhân rống lên một tiếng, thanh âm mà da đầu tê dại, thấy với mẫu : "Ôn Thanh Vũ, nàng còn nhớ năm xưa ở hội thi văn chương nàng chỉ trích thế nào ?"

Mẫu im bặt, một tiếng động.

Gã nam nhân đắc ý: "Nàng cốt cách kẻ sĩ, vô tài vô đức tiểu nhân. Giờ đây, loại như đây, nàng là hạng gì? Thật cho đại tướng quân uy vũ thần dũng xem, trong lòng giờ đây đang uyển chuyển hầu hạ thế nào."

Ta xổm ở đó đến khi ngủ , vẫn thấy mẫu phát một tiếng nào.

Ngày hôm mẫu dùng thước kẻ đánh mạnh tay , phục: "Sao mẫu hỏi nguyên do đánh ?"

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Mẫu bướng bỉnh trừng mắt : "Con là đại tiểu thư phủ tướng quân, thể lén buổi tối?"

Ta là đại tiểu thư gì chứ? Mụ tú bà vui thì chúng cơm thức ăn, mụ vui thì chúng nhịn đói hai ba ngày.

Rất nhiều , hai mẫu tử dựa việc lén ngoài giả ngốc bán si, mới thể lừa chút điểm tâm ăn.

"Mẫu luôn con là đại tiểu thư phủ tướng quân, từng thấy phủ tướng quân đến đón con?"

Ta nức nở chất vấn, mẫu vẫn bướng bỉnh lặp : "Phụ con chỉ là đời còn một đứa con là con, nếu ..."

Ta khách khí cắt ngang lời mẫu : "Ông đời con, ông cũng tìm mẫu ? Chẳng lẽ ông cũng quên cả mẫu ?"

Hỏi gấp quá, mẫu sẽ , cũng lười hỏi.

Loading...