Sự Trả Thù Hoàn Hảo Của Vị Hôn Thê - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:58:08
Thư Dao vòng tay ôm cổ Hạ Linh Chu, khuôn mặt ửng đỏ, miệng thở dốc.
"Anh Linh Chu, đừng mà, em chịu nổi nữa."
Hạ Linh Chu vùi mặt n.g.ự.c cô , giọng khàn khàn.
"Hôm nay tên đó dám động em, in dấu ấn của lên khắp em, dừng thì đêm nay em đừng hòng nghỉ ngơi."
Thư Dao ngửa đầu, thở hổn hển .
"Anh xem, nếu Lê tiểu thư thấy..."
Chưa hết câu, Hạ Linh Chu dừng , lạnh lùng cắt ngang.
"Cô điếc, sẽ phát hiện , em chuyện của chúng cho cô ."
Thư Dao uất ức vẽ vòng tròn lên n.g.ự.c .
"Em , em chỉ là nghĩ đến việc cô sắp trở thành vợ , còn em chỉ là tình trong bóng tối... em thấy buồn."
Nghe cô nũng, Hạ Linh Chu mềm lòng, véo nhẹ má cô .
"Cô nàng ghen, đưa em về nhà mà em còn lòng ?"
"Em yên tâm, dù kết hôn cũng sẽ bỏ em, em gì cũng sẽ cho em, những thứ cô cũng sẽ chuẩn cho em một phần."
Thư Dao lúc mới mỉm .
"Vậy em ở bên em cho đến ngày cưới."
SMK
Hạ Linh Chu do dự vài giây, nhưng thấy đôi mắt long lanh của cô , vẫn đồng ý.
"Được."
Mắt Thư Dao sáng lên, ghé sát tai thì thầm.
"Và bây giờ, em ăn ."
Ánh mắt Hạ Linh Chu tối sầm , siết chặt eo cô , hai quấn lấy .
Một tia chớp lóe lên ngoài cửa sổ, chiếu sáng khuôn mặt trắng bệch của Lê Vũ Đường đang ngoài cửa.
Cô bịt chặt miệng, cho thành tiếng, nước mắt mờ tầm .
Dù xem video khiêu khích của Thư Dao, nhưng nỗi đau khi tận mắt chứng kiến vẫn lớn hơn gấp bội.
Những tiếng thở dốc và lời mập mờ như những nhát d.a.o sắc nhọn, đ.â.m trái tim cô, khiến nó rỉ máu.
Âm thanh trong phòng càng lúc càng lớn, Lê Vũ Đường chịu đựng nổi nữa, bỏ chạy.
Cô trở về phòng ngủ, cuộn tròn giường, ôm chặt lấy , nhưng vẫn cảm thấy chút ấm nào.
Tiếng thở dốc chói tai vẫn văng vẳng bên tai, cô bịt chặt tai nhưng cũng vô ích.
Cô chân trần xuống lầu, lao ngoài mưa.
Mưa như trút nước, nhưng cô cảm nhận gì, chỉ chạy xa khỏi căn biệt thự như một con quái vật đang há miệng nuốt chửng cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/su-tra-thu-hoan-hao-cua-vi-hon-the/chuong-7.html.]
Cô lê bước con phố vắng tanh, nước mưa xối xả ướt sũng cô, mắt cô gần như thể mở .
Bỗng nhiên, mưa như tạnh.
Cô ngẩng đầu lên, hình như thấy Hạ Linh Chu thời niên thiếu đang cầm ô, ánh mắt chứa đầy sự lưu luyến.
"Vũ Đường, hãy rời xa , rời xa còn yêu em nữa, đừng tha thứ."
Cô đàn ông từng yêu say đắm với đôi mắt đỏ hoe.
Được, nhất định sẽ rời xa , bao giờ tha thứ.
Mãi cho đến khi trời tờ mờ sáng, Lê Vũ Đường mới trở về nhà trong trạng thái mơ màng.
Cô cởi bỏ quần áo ướt, lên giường thì Hạ Linh Chu nhẹ nhàng mở cửa phòng.
Như khi, cẩn thận đắp chăn cho cô, nhẹ nhàng ôm cô lòng, hôn lên trán cô và .
"Em yêu, yêu em nhiều, ba ngày nữa em sẽ là vợ , chúng nhất định sẽ bạc đầu giai lão."
Anh cứ thế , mà hề một giọt nước mắt lăn dài má Lê Vũ Đường.
Cô từng một câu mạng, tình yêu bất chợt của đàn ông phần lớn là do áy náy khi lén lút vụng trộm.
Trước đây cô hiểu câu đó nghĩa là gì, giờ thì thấm thía.
Bây giờ cô chỉ thời gian trôi nhanh hơn, để ngày rời sớm đến.
Khi Lê Vũ Đường tỉnh dậy, Hạ Linh Chu và Thư Dao ăn sáng nhà.
Thấy cô xuống, Hạ Linh Chu vội vàng kéo ghế, đưa cho cô bát cháo nguội.
Thấy cô bình thản ăn sáng, lộ vẻ áy náy.
"Em yêu, công ty việc đột xuất, công tác vài ngày, mấy hôm nay chuyện đám cưới em cứ bàn với bên tổ chức sự kiện nhé, sẽ cố gắng thành công việc sớm để về, đám cưới sẽ dành trọn một tuần bên em, em hưởng tuần trăng mật ở cũng chiều."
Tối qua Lê Vũ Đường công tác vì công ty, mà là để dỗ dành Thư Dao.
cô còn quan tâm đến nữa, chỉ khẽ gật đầu.
Trước khi Hạ Linh Chu ngoài, cô gọi cuối.
"Hạ Linh Chu."
Anh ngẩn , xoa đầu cô một cách cưng chiều.
"Em yêu, em nỡ để ? Anh chỉ vài ngày thôi mà, chúng sắp cưới , ngày nào em cũng gặp ."
Tiếng Thư Dao gọi vọng từ bên ngoài, Hạ Linh Chu hôn lên má cô vội vàng rời .
Cô theo bóng lưng , đây lẽ là cuối cùng họ gặp .
Không lâu khi Hạ Linh Chu và Thư Dao rời , Lê Vũ Đường nhận tin nhắn của Thư Dao.
"Lê tiểu thư, tối qua cô thấy hết chứ, ngờ cô nhẫn nhịn như ."
"Anh Linh Chu đồng ý ở bên mấy ngày nay, chồng sắp cưới của cô với phụ nữ khác ngày cưới, cô đúng là cô dâu đáng thương nhất đời."