Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ta Bị Ép Cưới Kẻ Thù Của Cha - 10

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:50:28

Chiều tà nhá nhem, trời bớt oi bức chút, mặc bộ đồ lụa mỏng màu xanh nhạt, cùng Chỉ Nhi dạo bên bờ ao sen.

Hơi nước ẩm ướt từ ao sen phả mặt, lẫn với mùi thơm ngát của đài sen, nhớ cảnh hái sen hồi bé, trong lòng vui thích lạ thường.

Ta liếc mắt hiệu cho Chỉ Nhi, con bé hiểu ý ngay, hai đứa tinh quái.

“Chỉ Nhi, giữ chắc tay đấy nhé, bám chặt , chỉ hái hai cái thôi, một cái cho em, một cái cho , em giữ chắc đấy!” Ta cẩn thận vươn tay , một tay dò dẫm xuống , tay bám chặt thành đá, Chỉ Nhi thì ghì chặt lấy áo . Hì hục mãi mới hái hai đài sen, mà toát mồ hôi hột vì hồi hộp.

Ta với Chỉ Nhi chằm chằm hai cái đài sen mặt, một lớn một nhỏ, mắt tròn mắt dẹt.

Ta cảm thấy điềm chẳng lành!!!! Vì trong ánh mắt háo hức của Chỉ Nhi, lờ mờ thấy hai chữ: Tham Lam.

Ta tay : “Cái to là của , em đừng mà mơ.”

Chỉ Nhi khinh khỉnh : “Tiểu thư, ăn hết bao giờ , bỏ mứa ! Em ăn cái to là !”

“Em còn tính hả, hai cái đài sen rõ ràng là hái!”

“Tiểu thư ơi là tiểu thư! Nhờ em khỏe tay giữ chắc cho đấy, em mà giữ cẩn thận, ngã xuống ao từ đời nào .” Chỉ Nhi hếch môi coi thường.

Con nha đầu c.h.ế.t dẫm còn cãi láo , tức cái , hít một thật sâu, bình tĩnh khẩy: “Chỉ Nhi, em bỏ cái nết đấy , từ bé đến giờ em nào thắng , chỉ bằng em mà đòi c.ắ.t c.ổ con gà nhà giàu chắc? Em đúng là mơ giữa ban ngày, cưng! Không phần cho em .”

Chỉ Nhi tức đến á khẩu: “Tiểu… tiểu… tiểu thư, …”

“Em mà còn lèo nhèo nữa là cho cái nào hết.” Lời còn dứt, Chỉ Nhi giật b.ắ.n : “Vương gia.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-bi-ep-cuoi-ke-thu-cua-cha/10.html.]

Hứ, con bé lôi Vương gia đấy. Ta ưỡn cổ lên, quát lớn: “Đừng hòng lấy Vương gia , Vương gia quản chắc? Hừ!”

Chỉ Nhi nuốt ực một cái: “Vương… Vương phi ơi, Vương… Vương gia thật sự lưng kìa.” Nói xong nhắm tịt mắt gật đầu lia lịa.

Trong lòng sóng trào biển động, , là bão táp mưa sa mới đúng… với tốc độ sét đánh kịp bịt tai, chộp lấy hai cái đài sen đất, phắt nở một nụ giả tạo đoan trang.

“Vương gia hôm nay về phủ sớm , dặn nhà bếp dọn cơm tối ngay ạ.” Ta nhẹ nhàng vén mấy sợi tóc mai vương tai, trong lòng thấp thỏm yên, Vương gia thấy mấy lời đại nghịch bất đạo của nữa.

“Vừa nãy bản vương hình như thấy Vương phi , bản vương quản nàng?” Hắn nhếch mép hỏi .

Ta ròng luôn, giờ phút chỉ hận thể hóa thành hạt sen cuộn tròn trong đài sen mà thôi: “Vương gia lầm ạ, ý của , Vương gia công vụ bận rộn.”

“Ồ, thật , giọng điệu của Vương phi, cứ như là phần… coi thường bản vương thì ?” Cái đúng là dai như đỉa đói, coi thường, coi thường! Xí!

“Thiếp dám, chỉ là lời đồn đại trong phủ Vương gia coi thường thôi mà! Thiếp chỉ nghĩ, Vương gia bận trăm công nghìn việc, đương nhiên là thời gian lãng phí . Thiếp xin phép cáo lui , bữa tối Vương gia tự dùng ạ.”

Ta bực dọc bước đường, Chỉ Nhi lẽo đẽo theo : “Tiểu thư, em nãy đúng là hết hồn hết vía, mà dám hờn dỗi với Vương gia luôn đó. Người sợ Vương gia nữa hả? Người thấy sắc mặt Vương gia lúc nãy , ghê kìa, tiểu thư, đỉnh thật đó.”

Ta oà nức nở: “Thôi bà, nãy thì oai phong lẫm liệt thế thôi, đến đây nghĩ thấy hối hận . Chẳng hiểu cứ thấy cái cụm ‘coi thường để ý tới’, là tự dưng cơn giận vô cớ của nó ‘bùng’ một cái lên đầu. Hu hu hu hu hu hu, em bảo Vương gia khi nào cho quản lý việc nhà nữa , cái bàn tính nhỏ xinh của còn cơ hội phát âm thanh thánh thót nữa đây? nghĩ , cũng gì quá đáng mà. Với , Vương gia đường đường là bậc đại trượng phu, chắc chắn là chấp nhặt với con nít ranh như , ?”

Chỉ Nhi hạ giọng an ủi: “Chắc là ạ? Tiểu thư lúc Vương gia quản , khí thế ngút trời luôn , cứ như là đây vô địch thiên hạ, chẳng ai trị .”

“……”

“Mà còn dám hờn dỗi với Vương gia nữa chứ, cả Đại Hiển triều ai dám hờn dỗi với Vương gia bao giờ cơ chứ?”

“Thôi , Chỉ Nhi, em ngậm miệng cho ……”

Loading...