Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ta Biết Trước Thiên Mệnh, Nhưng Lại Chẳng Thể Thay Đổi - Chương 14

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:18:25

Ngay cả hai con voi đột ngột xuất hiện , cũng là do nhiệt tình đóng góp.

 

Cả triều đình chấn động.

 

Hoàng Thượng lập tức phế bỏ ngôi vị Thái Tử, giáng xuống "Trư Vương".

 

Thậm chí còn chút kiêng nể mà phán một câu: "Còn ngu hơn cả lợn."

 

Sau buổi triều, đều né tránh vị "Trư Vương" ánh mắt âm hiểm .

 

Tất nhiên, ai thực sự tin đây là thần tích gì cả.

 

Ta nhịn mà cảm thán:

 

"Công chúa quả thực là một tâm cơ đáng gờm. Nhẫn nhịn suốt 18 năm, tay một liền kéo Thái Tử xuống ngựa."

 

phản ứng của Tiết Tụng kỳ lạ:

 

"Không d.a.o thớt, ắt sẽ trở thành cá thịt. Nhẫn tâm thì chứ?"

 

Nói xong, đầu tiên chờ mà tự rời .

 

Để đó, ngẩn ngơ.

 

Trong lòng một cảm giác chua xót xen lẫn hoang mang.

 

Không thể diễn tả, cũng thể gọi tên.

 

Từ khi Thái Tử sụp đổ, ai cũng trở nên bận rộn.

 

Hoàng Thượng bận rộn chất đống đồ tùy táng lăng mộ.

 

Tiết Tụng bận đến mức căn bản thấy bóng dáng.

 

Cựu Thái Tử thì im lặng bất thường, ít khi khỏi vương phủ.

 

Ngoại tổ phụ thì dự định sẽ trở về biên ải.

 

Giữa lúc cuộc sống vẻ bình lặng, dịch bệnh âm thầm bùng phát.

 

Ban đầu, chỉ quy mô nhỏ ở hai vùng Cam Châu và Ngu Đô.

 

Sau đó nó bắt đầu lan rộng nhanh chóng, thể kiểm soát mà xâm nhập Thượng Kinh.

 

Bây giờ bận rộn nhất chính là Lư thần y.

 

Ông chế túi hương cho chúng mang theo, còn dặn dò che mặt khi ngoài.

 

Cuối cùng, ông thu dọn hành lý, quyết định tới vùng dịch bệnh để tìm cách chữa trị.

 

Ngoại tổ phụ khuyên can hết lời:

 

"Ngươi nghiên cứu ở Thượng Kinh ?” Bây giờ bên ngoài loạn lắm, cũng cần . Cùng lắm chỉ thể phái bốn thị vệ bảo vệ ngươi. Ngươi đợi một thời gian, đợi thu xếp nhân lực hẵng , ?"

 

Lư thần y trợn mắt, khoác bọc hành lý lên vai:

 

"Ngươi lải nhải với ai đấy?

 

"Phải gọi là 'vị thần y nhất thiên hạ'! Lão tử đây, các ngươi ít ngoài thôi! Nhất là lão già ngu ngốc ngươi đó!

 

"Biết , Thẩm Nan!"

 

Ta tranh thủ chút thời gian để tiễn ông một đoạn.

 

Ngoại tổ phụ sai, bên ngoài Thượng Kinh hỗn loạn đến cực điểm.

 

Mộ Hà ngây thơ :

 

"Ta thấy cũng mà? Những dân chạy nạn vẫn còn nấu thịt ăn đấy thôi."

 

Ta giấu nụ chua xót, cho nàng đó là thịt gì.

 

Lư thần y cũng , lập tức che mắt Mộ Hà, để nàng trong nồi.

 

Sau đó giục về:

 

"Về , Thẩm Nan là một cực kỳ cẩu thả, chẳng để tâm chuyện gì. Ngươi nhớ giám sát ông tắm rửa quần áo. Chừng một tháng , nhất định sẽ trở về."

 

Dịch bệnh ngày càng nghiêm trọng, ngay cả trong Thượng Kinh cũng thấy cảnh hoạn nạn thảm thương của dân.

 

lúc , Trư Vương đột nhiên nổi dậy.

 

Toàn bộ quan viên Khâm Thiên Giám đều quỳ cung điện xin chỉ thị:

 

"Trời giáng tai họa, ắt yêu tà! Trảm yêu trừ ma, thiên hạ mới thái bình!"

 

Mũi nhọn nhắm thẳng công chúa Bất Ngôn.

 

Hoàng Thượng ngầm đồng ý.

 

Vậy là, công chúa trói lên giàn hỏa thiêu, đẩy giữa phố lớn.

 

Ta gấp tức: "Quá hoang đường! Tiết Tụng, ngươi mau nghĩ cách !"

 

chỉ lặng thinh.

 

Trư Vương lạnh:

 

"Hoàng , chuyện ?

 

"Xuống chuyện với Diêm Vương !"

 

Nói , ném bó đuốc .

 

Ngọn lửa lớn bùng lên chân công chúa.

 

Ta lập tức lao về phía , nhưng Tiết Tụng kéo .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-biet-truoc-thien-menh-nhung-lai-chang-the-thay-doi/chuong-14.html.]

Ánh mắt chút đau lòng.

 

Ta còn kịp suy nghĩ, thì một giọt nước rơi lên mặt .

 

"Trời mưa ... Sao mưa mùi thuốc?"

 

Chưa dứt lời, cơn mưa lớn như trút nước đổ xuống.

 

Dập tắt ngọn lửa chân công chúa.

 

Cũng đánh thức những con đang tê dại.

 

Khắp nơi vang lên những tiếng kinh hô:

 

"Con tỉnh !"

 

"Trời ơi! Cơn sốt lui!"

 

"Cảm tạ thần nữ!"

 

Ta vội ngước lên.

Tuyết Lạc Vô Ngấn

 

Không từ lúc nào, dây trói công chúa biến mất.

 

Nàng trang điểm, nhưng trông giống như một vị thần nữ thực thụ.

 

Ngay khoảnh khắc , viên quan Khâm Thiên Giám từng chỉ điểm công chúa đột nhiên hét lớn:

 

"Thần sai lầm khi coi thần nữ là yêu tà, tội đáng muôn chếc!"

 

Nói xong, ông lập tức rút kiếm tự sát.

 

Thi thể đổ xuống, công chúa giữa trời đất, giọng vang vọng:

 

"Trời cao bất công!”

 

Lời dứt, tất cả đồng loạt hô vang.

 

Giữa tiếng hô hào rung trời chuyển đất, dường như thấy ai đó đang gọi .

 

Ta lau nước mưa mặt, cố gắng tìm kiếm nơi phát âm thanh.

 

Rồi chợt thấy Mộ Hà đang điên cuồng chen qua đám đông, lao về phía .

 

Khuôn mặt nàng lấm lem bùn đất, những dòng nước mắt chảy xuống tạo thành từng vệt dài.

 

Môi nàng mấp máy gì đó, nhưng hề rõ một chữ nào.

 

Ta nhảy lên mái nhà, đáp xuống mặt nàng .

 

Đỡ lấy Mộ Hà đang loạng choạng sắp ngã, lớn tiếng hỏi:

 

"Ngươi gì?!"

 

Giọng Mộ Hà quá nhỏ, tiếng hô vang của bách tính lấn át.

 

Nàng đành rút một chiếc hũ sứ, nhét tay .

 

Lúc mở nắp , con ngươi co rút .

 

— Là tro cốt.

 

Cánh tay Mộ Hà quấn vải trắng, phía nàng còn bóng dáng của ông già hung dữ nữa.

 

Lư thần y, chẳng chúng hẹn ?

 

Một tháng nhất định sẽ trở về.

 

Anh hồn về, nào tính là giữ lời?

 

 

Dịch bệnh như một cơn mộng, đến cũng nhanh, mà cũng nhanh.

 

Trước linh đường của Lư thần y, Tiết Tụng đến phúng viếng.

 

Sau khi dâng hương, dường như an ủi đôi câu, nhưng lùi , tránh né.

 

Ta chỉ chóp mũi :

 

"Phu tử, hương ngươi... giống hệt của công chúa."

 

Ngón tay Tiết Tụng khẽ siết , mấy mở miệng định gì đó, nhưng cuối cùng chỉ bất lực buông thõng tay.

 

"Ngươi sớm , đúng ?"

 

"."

 

"Mọi chuyện đều là do ngươi bày , đúng ?"

 

"Một nửa thôi."

 

Hắn dịch bệnh là do Trư Vương bày , chỉ thuận thế mà hành động.

 

Viên quan của Khâm Thiên Giám tự vẫn ngay từ đầu của công chúa.

 

Ông giả ý đầu nhập phe phái của Cựu Thái Tử, trộm phương thuốc phát tán dịch bệnh, chính miệng tố cáo công chúa là yêu tà.

 

Cuối cùng, thời khắc then chốt, lấy mạng để xoay chuyển tình thế.

 

Bây giờ, trong kinh thành và triều đình, lòng dân nhất chính là công chúa.

 

Không từ lúc nào, công chúa phía Tiết Tụng, mật kéo lấy tay :

 

"Phu tử, dường như ái đồ của ngươi thích ngươi nữa . bổn cung coi trọng ngươi. Không bằng... ngươi phò mã của , chứ?"

 

Tiết Tụng gì, chỉ lặng lẽ rút tay khỏi tay nàng .

 

Loading...