Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ta Đổi Quân Công Để Được Làm Phò Mã, Nhưng Đêm Tân Hôn, Công Chúa Lại Biến Thành Hoàng Tử - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-07-10 18:42:32

Ta cưỡi ngựa đầu đội hình. Có đồng liêu thúc ngựa sánh ngang , trêu chọc: "Chuyến , khi nào mới trở về. Tống , giờ bắt đầu nhớ công chúa chứ?”

Ta cúi đầu , một lúc mới đáp: "Đã nhớ từ lâu .”

"Huynh gì cơ?”

"Không gì.”

Đại quân tiến biên giới Nam Hạ thế như chẻ tre, thẳng tiến trung tâm Tây Man.

Sau hơn hai tháng chiến đấu gian khổ, binh mã Nam Hạ chiếm một nửa thành trì Tây Man.

Chiều hôm , lúc đang xem bản đồ trong doanh trướng, một thuộc hạ vội vàng chạy : "Tướng quân, Đại tướng quân gọi ngài!”

Ta nghĩ nhiều, đặt bản đồ xuống ngay.

Trong doanh trướng của Đại tướng quân còn nhiều , Đại tướng quân và một nam nhân khoác áo choàng đang lưng, bản đồ da dê treo tường.

Nghe tiếng động, Đại tướng quân đầu: "Tống Đình đến , đúng lúc, cũng đủ.”

"Đến đây nào, giới thiệu với các ngươi, vị sẽ là Tổng quân sư của đại quân chúng .”

Lời dứt, nam nhân bên cạnh chậm rãi . Hắn giơ tay tháo mũ trùm đầu, lộ gương mặt tuấn tú khiến sửng sốt.

Sau một hồi hít khí liên tục, đồng loạt hành lễ: "Thái tử điện hạ.”

Chỉ ngây .

kéo tay áo : "Ngơ đó gì?”

Ta vội tỉnh , cúi hành lễ.

"Được , cần đa lễ. Sau và các vị là đồng liêu, là chiến hữu, mấy chuyện hình thức bỏ qua .”

"Mời .”

Thịnh Thanh Huyền cùng chúng phân tích tình hình vương đình Tây Man hiện tại, thế lực nào thể hợp tác, thế lực nào trừ khử, thế lực nào tạm thời động

phân tích, kế hoạch tác chiến của chúng rõ ràng hơn nhiều.

Đợi bàn bạc xong, trời tối đen. Các đồng liêu lượt rời . Đại tướng quân là cuối cùng rời trướng.

Trong trướng lớn chỉ còn và Thịnh Thanh Huyền. Cách một chiếc bàn dài, ánh nến cháy lập lòe, đối diện , đó cùng nở nụ .

Một năm .

"Thắng !”

"Thắng ! Quân Nam Hạ khải trở về!”

Khắp ngõ phố, lũ trẻ đuổi chạy nhảy, miệng ngừng hò reo.

Lúc chúng thành, hoa tươi rơi đầy trời, phủ khắp vai và y phục.

Thịnh Thanh Huyền cưỡi ngựa bên cạnh , đưa tay gài một đóa hoa đào lên tóc .

Ta theo bản năng lấy xuống.

Hắn : "Cứ cài , đám thô kệch xem, hoa đầu còn nhiều hơn nàng đấy.”

Ta mỉm , buông tay.

quá đông, đoàn quân tiến thành chậm.

Thịnh Thanh Huyền con đường phía : "Tống Đình, thể về phủ tướng quân cùng nàng .”

"Ngày mai cung lĩnh thưởng, nàng nghĩ kỹ ban thưởng gì ?”

Ta sờ đóa hoa đầu, khẽ gật đầu.

Hôm , điện Kim Loan.

Giọng hoàng đế trầm thấp đầy uy nghiêm: "Tống Đình, khanh đang ?”

"Thần .” Ta quỳ xuống, cúi đầu: " thần, quả thực là nữ nhi, nguyện gánh tội .”

Hoàng đế tức giận bật : "Tống Đình, khanh dùng công trạng đổi kim bài miễn chết, trẫm nên xử phạt khanh thế nào đây?”

Quần thần náo động.

"Tống Đình to gan thật.”

"Phải đấy, c.h.ế.t cũng l//ột da.”

"Chức quan chắc chắn mất, e là giáng thứ dân.”

"Vì chuyện Tứ hoàng tử, giờ nàng là cái gai trong mắt ít , mất chức chẳng khác nào chờ chết.”

"Ai…”

Hoàng đế im lặng hồi lâu. Ông xoa đầu, vô thức về phía , nơi Thịnh Thanh Huyền đang , cuối cùng thở dài.

"Tội khi quân thể tha, miễn c.h.ế.t nhưng miễn tội, kéo xuống đánh hai mươi trượng, tước quan chức, thu hồi phủ , hủy hôn với công chúa, giáng thứ dân.”

Ta quỳ tạ ơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-doi-quan-cong-de-duoc-lam-pho-ma-nhung-dem-tan-hon-cong-chua-lai-bien-thanh-hoang-tu/chuong-8.html.]

Còn sống là may mắn lắm . Chỉ cần giữ mạng, thể cho cha nương sống hơn. Từ nay về , chúng còn sống trong lo sợ, thể sống thật với chính

Đó chính là phần thưởng lớn nhất dành cho .

"Phụ hoàng, giờ đến lượt nhi thần xin thưởng chứ?”

Thịnh Thanh Huyền cất lời, ánh mắt đồng loạt dồn về phía .

Hắn bước khỏi hàng, bên cạnh .

Sắc mặt hoàng đế dịu ít, hỏi: "Lần xuất chinh Tây Man, khanh công lao to lớn, ban thưởng gì?”

Thịnh Thanh Huyền cất giọng nhanh chậm, nhưng lời như tảng đá ném mặt hồ tĩnh lặng, dậy sóng lớn.

"Nhi thần thầm mến tướng quân Tống Đình từ lâu, xin phụ hoàng ban hôn.”

Nụ mặt hoàng đế cứng , ông nhắm mắt thật chặt.

Ông run rẩy lệnh cho thái giám bên cạnh: "Mau, mau mang thuốc trợ tim của trẫm đến đây.”

Ta cũng đang ngẩn , thì Thịnh Thanh Huyền nắm lấy tay .

"Nàng sợ ?”

Ta , bỗng rơi lệ: "Phần thưởng cứ thế mà dùng, thấy quá phí ?”

"Nàng tưởng liều c.h.ế.t nơi Tây Man là vì cái gì?”

Thịnh Thanh Huyền nhướng mày: "Không phần thưởng nào xứng đáng hơn thế nữa.”

"Khụ khụ!” Hoàng đế đôi tay đang nắm của chúng vui, đó đầu như nỡ tiếp.

"Ai, ai, ai!”

Ông thở dài mấy lượt, cuối cùng dậy: "Trẫm quản nổi các ngươi nữa, nào nấy, thật sự là vô pháp vô thiên!”

Dứt lời, ông nán dù một khắc, rời khỏi đại điện.

Ta chớp mắt: "Bệ hạ… là ý gì?”

"Đồng ý .”

Giọng Thịnh Thanh Huyền mang theo tiếng giấu : "Phụ hoàng đồng ý .”

Văn võ bá quan ngơ ngác , lập tức ùa đến chúc mừng.

"Chúc mừng Thái tử điện hạ, chúc mừng Tống tướng quân!”

"Phải gọi là Thái tử phi !”

" đúng, Nam Hạ song hỉ lâm môn!”

Thịnh Thanh Huyền chuyện với các đại thần xong, chuẩn kéo rời .

Ta còn do dự: "Ta còn đánh hai mươi trượng.”

"Ồ, thì đánh , đánh xong mau về nhà.”

Nơi hành hình.

"Thái tử phi, lực đạo thế ?”

"Thái tử phi, là thêm vài trượng nữa? Kỹ thuật của bọn thần đó?”

Thịnh Thanh Huyền hỏi : "Cảm giác thế nào?”

Tấm ván gỗ nhẹ nhàng gõ thắt lưng, bụng , khiến thoải mái ngủ gục.

"Rất , đánh thêm vài cái nữa.”

***

Năm thứ hai khi thành hôn với Thịnh Thanh Huyền, thường xuyên vắng mặt ở phủ.

Công chúa Thanh Liên đến tìm mấy cũng thấy.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Cuối cùng, nàng chặn Thịnh Thanh Huyền.

"Hoàng , hoàng tẩu ?”

"Ta thể nhốt nàng , nàng thích thì .”

Thanh Liên híp mắt : "Tin từ Phi Điểu Các , từ nửa năm trong quân doanh xuất hiện một giáo đầu mang mặt nạ, thủ bất phàm, kinh nghiệm chiến đấu cũng dày dặn. Một tháng , giáo đầu còn theo quân chiến trường, gi//ết địch vô cùng dũng…”

Thịnh Thanh Huyền liếc nàng: "Muội , còn hỏi gì?”

Công chúa Thanh Liên nghi hoặc: "Huynh cứ yên tâm để hoàng tẩu như ? Chiến trường chuyện gì…”

"Ta tin nàng , cũng phái âm thầm bảo vệ.”

Thịnh Thanh Huyền uống ngụm : "Nàng ở phủ Thái tử mãi cũng vui, như chim nhốt trong lồng, linh hồn tự do.”

"Đó điều .”

"Nàng gì, đều chiều theo.”

Công chúa Thanh Liên bật : " hoàng tẩu cũng gan thật, còn chơi trò hai phận… Không là học của ai.”

" .” Khóe môi Thịnh Thanh Huyền khẽ nhếch, ánh mắt dịu dàng đôi uyên ương trong hồ: "Không là học của ai thật.”

Loading...