Ta Giả Mạo Công Chúa Tự Tìm Đường Sống - Phần 5
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:32:34
Quả nhiên, Minh Nhụy liếc đầy khiêu khích, bắt đầu lên ngựa. Tuy phần vụng về nhưng thể thấy là cưỡi.
Mắt Hoàng đế sáng lên, lộ vẻ vui mừng.
Giây tiếp theo, ánh mắt đặt lên .
Ta đón nhận ánh dò xét xung quanh, vuốt ve lưng ngựa, nhảy phóc lên một cách gọn gàng.
Chỉ xung quanh một tràng kinh ngạc, thấy mặt Minh Nhụy tái nhợt, nhịn nhếch mép .
Nàng ngờ , khi nàng đến nhà , ca ca dạy cưỡi ngựa. Ca ca là tay thiện xạ giỏi cưỡi ngựa, nên mới bảo ca ca đến quân doanh.
Cảnh náo nhiệt tan , đều cưỡi ngựa rừng.
Ta tiện tay đỡ Tam Công chúa đang vất vả trèo lên ngựa, nàng sửng sốt, khẽ câu cảm ơn.
Khu rừng rộng, ai gặp ai.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Chỉ là lúc trở về, trong doanh trại thêm một phụ nhân mặc áo vải thô, tay chân lóng ngóng.
6
Hoàng đế gọi riêng và Minh Nhụy lều.
"Các ngươi là ai ?"
Ta liếc phụ nữ , da dẻ sạm nắng, trông là việc nặng.
Ta kịp định thần, Minh Nhụy thiết tiến lên ôm lấy cánh tay phụ nhân: "Vương thẩm, đến đây! Từ phương Bắc đến chắc mệt lắm?"
Hoàng đế một cái đầy ẩn ý:
"Người là hàng xóm của Hải Đường ở phương Bắc. Nếu ngươi thật sự là con gái của Hải Đường, khi rời phương Bắc tám tuổi, lẽ nào. . . nhớ ?"
Ta ngập ngừng một chút, khi ngẩng đầu lên, mắt ngân ngấn nước:
"Con chỉ là. . . ngờ nơi đất khách gặp quen."
Nói xong, chậm rãi bước về phía phụ nhân, nước mắt kìm chảy xuống.
"Vương thẩm, năm mất rời phương Bắc, giờ mười năm , sống thế nào?"
Minh Nhụy hừ lạnh một tiếng:
"Vân Giang Dung, những lời ai chẳng , ngươi cần giả vờ nữa."
Vương thẩm cũng mù mờ:
"Hai đứa Kiều Nhi, chuyện là ?"
Trước khi phủ, Minh Nhụy từng tên là Kiều Nhi. Lúc nàng nắm chắc phần thắng, như chết:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-gia-mao-cong-chua-tu-tim-duong-song/phan-5.html.]
"Ngươi xong đời Vân Giang Dung. Nếu ngươi quen Vương thẩm, ngươi xem, bà tên gì?"
Hoàng đế và Vương thẩm đều sang.
Ta lau vết nước mắt mặt, Vương thẩm :
"Vương thẩm, đây luôn chê cái tên Vương Ngư , bao nhiêu năm nay, đổi ?"
Vương thẩm mở to mắt, vui mừng :
"Kiều Nhi ! Thật là con!"
Bà như một trưởng bối ôm lấy , mừng rỡ vuốt ve lưng .
Ta :
"Hổ Tử cũng mười sáu nhỉ? Lúc nó nắm tay áo thương tâm, con bảo sẽ mua kẹo hồ lô cho nó, kết quả cũng ."
Vương thẩm mà rơi nước mắt:
"Thằng bé Hổ Tử nhớ ngươi, ai ngờ ngươi một về nữa."
Hoàng đế với vẻ mặt phức tạp, đang nghĩ gì.
Minh Nhụy khó tin lùi mấy bước, mất kiểm soát gào lên:
"Không thể nào! Ta mới là Kiều Nhi!"
Nàng lao đến bóp cổ :
"Ngươi rốt cuộc là ai! Tại mạo danh , ngươi nhiều chuyện như , tại ngươi quen Vương thẩm?"
Nàng trông điên loạn, Hoàng đế quát lớn một tiếng láo xược, gọi cung nữ đến giữ nàng .
Ta ôm cổ ho khan:
"Bởi vì mới là Kiều Nhi, với Vương thẩm vốn là quen cũ, còn ngươi, chỉ là nhắc đến Vương thẩm mà thôi."
Minh Nhụy bắt đầu gào thét như điên.
Ta bộ dạng tuyệt vọng của nàng , đột nhiên cảm thấy thật sảng khoái.
Có một câu dối.
Ta và Vương thẩm, vốn là quen cũ.
7
Kiếp khi Minh Nhụy trở thành Công chúa, việc đầu tiên là báo thù Vân gia , tiếp đó là gia đình Vương thẩm, hàng xóm thời thơ ấu.
Năm đó phương Bắc động loạn, đủ ăn nhiều vô kể.
Minh Nhụy và thường cơm ăn, Vương thẩm liền cho ít bánh bao và rau dại cứu tế.