Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ta Không Phải Hí Thần - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:51:05

Hai mắt Trần Linh mở to, ánh sáng rọi thẳng khiến nheo mắt . Khung cảnh quen thuộc một nữa hiện : sân khấu cũ kỹ, màn nhung đen rộng lớn, hàng ghế khán giả trống rỗng – về nơi .

“Lại trở về ...” Trần Linh khẽ lẩm bẩm, ánh mắt chậm rãi quét qua gian quanh , như để xác nhận đây vẫn là cơn ác mộng quen thuộc đó.

Qua nhiều trải nghiệm, ngầm hiểu một quy luật: chỉ cần ngủ say, hoặc c.h.ế.t – dù chỉ là thoáng chốc – đều sẽ kéo về đây.

Từ lúc Trần Linh giành quyền kiểm soát cơ thể, đám khán giả bí ẩn từng bỏ trốn cũng trở nhà hát. Ánh mắt họ vẫn mang vẻ khó chịu, nhưng ít ... họ còn tỏ ý định tay nữa.

Ánh Trần Linh chuyển hướng về màn hình lớn chính giữa sân khấu.

【Giá trị chờ đợi của xem: 24%】

Lần , khi giành thể, chỉ tự động tăng lên 20%. Sau màn đấu trí, đấu sức với tổ hành pháp, điểm nhích thêm vài phần, định ở mức 24%.

“Lần c.h.ế.t trừ luôn 50% giá trị chờ đợi... Nếu c.h.ế.t mà 50% thì ?”

Hắn chắc câu trả lời, nhưng mơ hồ đoán hậu quả. Nếu giá trị đó tụt xuống mức âm, thể linh hồn sẽ xóa sổ, thể rơi tay “ xem” – và sẽ nhốt vĩnh viễn.

Đang định thu ánh mắt , bất chợt nhận ở góc bên màn hình một chiếc Hòm Báu đang rung nhẹ – lúc rõ ràng thứ .

Sau một chút chần chừ, Trần Linh vươn tay chạm hòm.

________________________________________

Đăng đăng đăng ——!

Một đoạn nhạc phấn khích bất chợt vang lên từ loa hai bên sân khấu. Trần Linh giật vì tiếng nhạc đột ngột đó.

Ngay đó, mấy chùm đèn chiếu từ trần rọi thẳng về phía lưng . Quay đầu , thấy ở giữa sân khấu giờ xuất hiện một chiếc bàn gỗ đơn sơ.

Chiếc bàn gì đặc biệt, cũ kỹ, hòa lẫn với phong cách sàn gỗ xung quanh. Dưới ánh đèn, một tờ giấy phản chiếu ánh sáng nhợt nhạt nổi bật bàn.

Trần Linh bước tới. Hai chùm đèn cao quét qua , hòa một, chiếu thẳng tờ giấy.

Phía tờ giấy là vài dòng chữ:

“Kiểm tra thấy giá trị chờ đợi của xem đầu đột phá 60%, mở khóa thành tựu —— Hơn Nửa Lời Khen!”

“Ngươi nhận một quyền rút thưởng bổ sung.”

“Sau khi sử dụng, ngươi sẽ ngẫu nhiên rút một kỹ năng từ bất kỳ nhân vật nào từng xuất hiện trong vở kịch để học tập.”

Trần Linh còn kịp tiêu hóa hết thông tin, tờ giấy đột nhiên tan biến. Thay đó, những lá bài nhiều màu xuất hiện đầy mặt bàn.

Chúng đủ loại màu: trắng, xám là chủ đạo; thỉnh thoảng vài tấm lam lóe lên nổi bật. Vân bài cũng từ đơn giản đến tinh xảo – màu sắc càng tươi, họa tiết càng phức tạp – cấp bậc cao.

Chưa đầy vài giây, tất cả lá bài lật úp , để lộ mặt giống hệt . Chúng xáo trộn nhanh như chớp, trải đều trở mặt bàn.

Trần Linh từng thử theo dõi các lá bài lam, nhưng tốc độ xáo bài quỷ dị như , mắt thường thể theo kịp.

“Rút thưởng... Xem nơi cũng hẳn là điều .”

Hít sâu một , nhắm mắt chọn đại một lá mặt, lật lên — là lá bài lam!

Toàn bộ những lá khác lập tức tan biến. Dòng chữ hiện lên mặt bài lam:

Kỹ năng: Vũ Khúc Sát Chóc

Thuộc: Binh Thần Đạo – Con Đường 【Thẩm Phán】 – Giai Thứ Ba

Nhân vật: Hàn Mông

Vừa thấy cái tên Hàn Mông, trong đầu Trần Linh lập tức hiện lên hình ảnh đàn ông mặc áo khoác từng đánh ngang ngửa với quái vật giấy đỏ đêm qua.

Giờ phút , chỉ một suy nghĩ bùng lên trong đầu :

“Lần hốt đậm !”

Từ khi xuyên đến thế giới , trong tất cả những từng gặp, Hàn Mông là nhân vật thực lực cao nhất. Dù hiểu rõ những danh xưng “Binh Thần Đạo”, “Thẩm Phán”, “Giai Thứ Ba” ý nghĩa gì, nhưng nghi ngờ gì – đây chính là kỹ năng mạnh nhất thể rút hiện tại.

Lá bài lam tan thành khói nhẹ. Trong Trần Linh chợt xuất hiện một luồng cảm giác kỳ lạ, như thể sức mạnh nào đó đang hòa nhập cơ thể .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-khong-phai-hi-than/chuong-16.html.]

“Cảm ơn... quà tặng.” – Hắn ngượng ngùng.

Tuy kỹ năng là “ngẫu nhiên rút”, nhưng chẳng khác gì ăn cắp từ Hàn Mông. Người từng dạy điều gì, mà “học trộm” từ chính ... Mà mới mấy tiếng , còn bất ngờ đánh một gậy gáy!

“Gậy đó… đến mức đánh c.h.ế.t chứ?”

Hắn bắt đầu thấy chột .

________________________________________

Trong bệnh viện –

Tiếng tai ách Chu Hồng gào rú vẫn còn văng vẳng trong giấc mơ. Một bàn tay dài bất ngờ thò từ tai ách, ấn xuống đỉnh đầu , như Thần Linh giáng xuống từ cõi .

Trên giường bệnh, Hàn Mông mở choàng mắt. Suýt chút nữa bật dậy, nhưng đau đớn dữ dội ở gáy khiến rên rỉ, ngã ngược giường.

“Tê ——!”

Một cảnh sát hành pháp đang ngủ gật bên cạnh giật tỉnh dậy, hét lên:

“Mông ca! Mông ca! Ngươi tỉnh ? Đừng cử động mạnh, đứt chỉ bây giờ!”

Hàn Mông thở dốc, ngơ ngác quanh:

“Đây là ...?”

“Bệnh viện ạ!”

“Con tai ách màu đỏ... ?”

Người hành pháp khựng một chút, đáp:

“Nó trốn . Khi bọn đến nơi, chỉ thấy Mông ca gục đất...”

Ký ức mơ hồ hiện trong đầu Hàn Mông. Hắn nhịn mà đưa tay sờ gáy – đau điếng.

“Cái con tai ách khốn kiếp... còn thích đánh lén gáy nữa ?”

“Tình hình bây giờ ? Có ai thương ?”

Phiêu Vũ Miên Miên

“Tạm thời . Sau khi đánh với Mông ca, nó biến mất luôn. Có vẻ Mông ca khiến nó trọng thương !”

“Ta...” – Hàn Mông định rằng thực chẳng gì, nhưng nghĩ , đành ngậm lời. Trước mặt cấp , vẫn nên giữ chút thể diện.

“Mấy giờ ?”

“Sáu giờ năm mươi.”

“Đỡ dậy.”

“Mông ca, bác sĩ bảo ngươi nghỉ ngơi...”

“Nghỉ ngơi cái khỉ gì! Con tai ách đó âm hiểm. Để mặc nó như , sớm muộn gì cũng gây chuyện lớn!”

“Âm hiểm? Ngươi nguy hiểm đúng ?”

“Nguy hiểm, nhưng còn âm hiểm hơn!”

Hàn Mông sờ gáy – vẫn còn đau. Hắn nghiến răng:

“Hơn nữa, nghi ngờ... nó thật sự dung hợp với !”

“DUNG HỢP?!” – Người hành pháp trợn mắt. – “Có cần báo ngay cho Cực Quang Thành ?”

Hàn Mông , ánh mắt trầm xuống:

“Không cần. Bây giờ mới là suy đoán, bằng chứng. Ta điều tra thêm .”

“Vậy giờ chúng gì?”

“Tới tổng bộ. Nhóm dự mới cũng sắp đến . Trên đường sẽ rõ tình hình.”

Loading...