Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ta làm Hoàng Hậu bảy quốc gia - 1 - 2

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:59:32

Ta Hoàng Hậu sáu quốc gia

Chết một cái là, vì sủng ái nên chẳng ai phát hiện đang kiêm chức.

Thế là nhận thêm một nước nữa.

Ai ngờ, Hoàng Đế bên thống nhất thiên hạ.

Ta: “Sao bảy , chỉ nhà ngươi là nhiễu sự?”

1.

Xưa Tô Tần* cầm tướng ấn sáu nước, nay Tô Lê giữ Hậu ấn sáu nước.

*Tô Tần: nhân vật lịch sử, học trò của Quỷ Cốc Tử, ông từng du thuyết nhiều nước, thuyết phục sáu nước lập liên minh kháng Tần, một nhưng giữ chức tể tướng ở cả sáu nước. 

Điểm khác biệt duy nhất là, vế cả sáu nước đều .

Còn vế thì , cả sáu nước che mắt chẳng gì.

Đường thời loạn lạc, bảy nước giằng xé Trung Nguyên, tương ái tương sát.

Tháng ngươi tiến đánh , tháng đánh lén ngươi.

Hôm nay ngươi và kết đồng minh, ngày mai cùng ngươi trở mặt.

Cứ thế mãi, dây dưa suốt trăm năm, tạo thành thế cân bằng vi diệu. 

Cha ở chốn đầu sóng ngọn gió của thời đại.

Ông chu du khắp các nước, buôn bán thổ sản đặc sản, thế nào thành phú thương nhất thiên hạ.

Người đồn rằng, Tô gia giàu ngang bảy nước.

Thế là nước nào cũng tìm tới.

Nhóm tới đầu tiên là Yến quốc, Tề quốc, Sở quốc.

Đều tới cửa cầu hôn cả.

Ba tên sứ thần tí thì đánh ở nhà .

Cha cân nhắc, chẳng đắc tội ai thế là đành đồng ý hết luôn.

Sứ thần cũng ngạc nhiên: “Nhà ngươi ba cô con gái?”

Cha nghĩ sương sương, hứa gả con gái cho ba nước , chờ tới khi thiên hạ , khéo bốn nước còn cũng đang đường tới .

Thế là ổng xạo mà mặt đỏ, tim đập: “Nhà một sinh bảy.”

Bởi thế mới , cha thế nào mà buôn bán giữa bảy nước .

Biết chia đều quá mà.

Tin lộ , tới ba tháng , Triệu quốc, Ngụy quốc cùng Hàn quốc đều tới ngỏ ý.

Sứ thần ba nhà đánh , hòa bình lắm.

ai cũng phần, tranh giành gì.

Lại thêm ba tháng nữa, mãi chẳng thấy Tần quốc đến.

Trộm phái ngóng mới , bên đấy đang nội đấu kế vị.

Thế là cha chẳng đợi nữa, bắt đầu xếp ca cho sáu nước qua đón dâu.

Tui là Tree, chúc mọi người đọc truyện vô tri, hí hí~

Cứ cách mỗi nửa tháng gả một đứa con gái .

Bề ngoài thì là sáu cô con gái, lượt xuất giá.

thực tế thì, mỗi gánh sáu phần việc.

Ta hỏi cha , nhỡ phát hiện thì thế nào?

Cha bảo cứ lời ổng , đảm bảo sẽ hết.

2.

Để bảo đảm cho cái mạng cún của , cha tuyên truyền trắng trợn rằng, sẽ đưa gia tài cả nhà cho đứa con rể nào nhất.

Thế là sáu nước điên cuồng cạnh tranh, từ đó bỏ qua chuyện cùng một .

Lần gả đầu, gả cho Yến quốc ở phương Bắc.

Hoàng Đế Yến quốc bước , liền dậy.

Chưa cần mở miệng, túm lấy lông cổ áo .

“Không chứ, , chỗ ngài lạnh thế, năm nhà chẳng đứa nào tới.”

Nam tử Yến quốc hình cao lớn, Tiểu Yến gương mặt “hút”, cũng coi như lọt mắt .

Hắn vuốt vuốt lông cổ áo, thản nhiên : “Bọn họ tình nguyện, nàng tình nguyện?”

Ta cũng chỉ chờ hỏi câu thôi đấy.

Ta chẳng sợ chi, nhún vai: “Chơi xúc xắc so lớn nhỏ, thua đó, còn nữa? Đâu ai tình nguyện tới cái chốn nghèo nàn .”

Sau đó bước tới bên cạnh bàn, cầm lấy mấy quả táo đặc sản Yến quốc. 

“Đồ ăn vặt cũng mà ăn. Ngài từng câu, ăn quả táo tàu* ?”

*Gốc là “吃枣药丸” (chīzǎoyàowán), gần âm với cụm “迟早要完” (chízǎoyāowán) - sớm muộn gì cũng chớt. Ở đây nữ chính đang khịa đểu táo đặc sản nước Yến rằng cho bả ăn lắm táo, bả hẹo thì .

Hai tay phiên ném táo, chơi hoa cả mắt.

Đế vương lạnh lùng im lặng phần, phất tay áo bỏ .

Rất , Tiểu Yến chọc tức bỏ .

Biết , Hoàng Hậu của sáu nước lận đấy, đàn ông chỉ khiến gánh nặng công việc của thêm nặng thôi.

Từ đó về , bắt đầu gièm pha diện Yến quốc, cứ kiểu cái gì cũng mắt.

Tiểu Yến gặp , đều ngại xúi quẩy, đầu bỏ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-lam-hoang-hau-bay-quoc-gia/1-2.html.]

Ta nhân thể đòi về nhà thăm , vội vàng gả cho nhà tiếp theo.

Lần gả hai, gả cho Tề quốc.

Tề quốc hùng mạnh, kinh tế dư giả, áo mũ mê ly.

Tiểu Tề ấm mông, thiếu niên đắc chí, ngông cuồng tự đại.

Hắn mệnh hơn đại tỷ gả tới Yến quốc nhiều.

Ta chỉ một câu: “Ngài trẻ nghé*.”

*Nguyên văn là “吃大葱长大”, nghĩa đen là “ăn hành lá mà lớn”, nghĩa bóng chỉ kiểu sốc nổi, suy nghĩ nông cạn, não ngắn.

Hắn luôn hàng phòng ngự.

một thì hai thành quen, chọc Tiểu Tề dễ như ăn kẹo.

Chẳng bao lâu bảo nghỉ mát ở thì .

Nên là , Sở quốc mát, tới Sở quốc luôn.

Tới Sở quốc, Sở Vương điềm đạm lễ độ, ân cần tri kỷ.

Nghe hai nước Tề Yến đồn rằng, gái họ Tô bắt bẻ vô cùng, liền chuẩn chu thứ.

Phục sức, ăn uống, đồ đạc đều dùng những thứ nhất thiên hạ.

Hắn còn chuẩn cho món ăn nổi tiếng của Sở quốc, cá nướng.

Ta thật sự đành lòng nhưng vẫn yên lặng ăn hết, đặt đũa xuống.

“Ngài xem, liệu từng ăn nào nhảy sông tự vẫn ?”

Tay cầm đũa của Tiểu Sở chợt khựng .

Gương mặt dịu dàng chớp mắt rạn nứt.

Đoán chừng một năm chẳng dám ăn cá nữa .

Lần thứ tư, đến Triệu quốc.

Triệu quốc mạnh hai thứ là quân sự và nông nghiệp, thuộc kiểu cường quốc yên tĩnh.

Bản Tiểu Triệu cũng là hướng nội, kiệm lời, ít .

Hắn đặt ly rượu xuống, vẻ mặt bất an nhưng vẫn gần .

Chầm chậm ôm lấy xuống giường.

Ta kê đầu gối, dùng hai ngón tay giữ môi .

“Trước hết, ngài thể cho biểu diễn Hàm Đan học * ?” 

*Hàm Đan học : chuyện ngụ ngôn, thời Chiến quốc thường tới Hàm Đan Triệu quốc, thấy ở đó tư thế đường liền bắt chước kết quả chẳng những học còn quên cả cách ban đầu của . Ở đây theo tui bả nữ chính nhắc tới tích vì gả tới Triệu quốc thôi, chứ cũng ví von gì như trong truyện.

Trong ánh mắt kinh ngạc của , kiên định dùng hai ngón tay môi vài bước.

Tiểu Triệu rên lấy một tiếng, mặt đỏ au, chạy trối chết.

Mấy ngày đó, mỗi gặp biểu diễn cho xem thế là gặp nào chạy vội nấy.

Sau đó là Ngụy quốc, ở chính giữa thiên hạ.

Tiểu Ngụy một đôi mắt đào hoa, đuôi mắt còn nốt ruồi điểm lên.

Hắn chuyện dí dỏm, hiền hòa chẳng chút ngông cuồng nào, chuyện phiếm với thấy bầu khí cũng coi như hài hòa.

Ta còn kịp công kích , Tiểu Ngụy dậy cáo từ, còn dặn nghỉ ngơi cho .

Ta cũng thử thăm dò Tiểu Ngụy đôi nhưng buồn để ý hành tung của chút nào, còn đồng ý cho tự do, thậm chí cần ý ới gì với .

Nhà cuối cùng, cũng là nhà yếu nhất, Hàn quốc.

Vị thì cứ sương sương thôi.

Cho dù ngày phát hiện, cũng thể khích năm nhà còn tiễn nhà luôn cũng .

Ta chuẩn kỹ càng để lực sỉ nhục Hàn quân.

Hừ, nước nhỏ, quân đội, giàu , cũng dám cưới .

kế hoạch theo kịp đổi.

Tiểu Hàn đẩy cửa , chừng mười chín tuổi, khoác áo trắng, vai rộng eo hẹp, mày như núi xa, mắt tựa sáng.

Ôi dồi, em trai đúng gu luôn.

“Phụ quân bệnh nặng mấy năm nay, là Thái tử, nghênh cưới con gái Tô gia.”

Hắn khom , hai tay chắp , trông khiêm tốn.

Có lẽ cũng tác phong ngang ngược của năm cô con gái nhà họ Tô đó.

Nên Tiểu Hàn ôm hi vọng gì với .

Hắn mấp máy môi, thở dài chán nản.

“Nước sức mọn, quân sự vụng về, cũng giàu , chỉ đành bon chen tìm đường sống. Gả cho là tủi cho nàng .”

Thế chẳng , cha bệnh, nhà nghèo, thì gục ngã ?

Ta chăm chú hồi lâu, chầm chậm cúi đầu, vành tai chợt nóng tới ửng hồng.

Giọng cũng vô thức trở nên nhỏ nhẹ, ỏn ẻn.

“Thật , khác với năm vị tỷ tỷ.”

Tiểu Hàn sững sờ một hồi nắm lấy tay .

Dưới ánh nến.

Ngón tay siết thả lỏng.

Nhiệt độ nơi đầu ngón tay từ lành lạnh chuyển sang nóng rực.

Loading...