Ta làm Hoàng Hậu bảy quốc gia - 7 - 9
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:59:35
7.
Từ “xuyên ” là do cha dạy .
Từ nhỏ phát hiện , cha thường, ông cha , cũng thành .
Ổng nhặt .
Thời gian của ông, ngoài nghiên cứu cách kiếm tiền thì là nghiên cứu cách nuôi .
Những thứ ổng dạy cũng kỳ lạ.
Cưỡi ngựa, luyện kiếm, đàm phán, mưu lược, tung hoành, binh pháp.
Tui là Tree, chúc mọi người đọc truyện vô tri, hí hí~
Mấy thứ đàn ông mới học nhưng chung vẫn miễn cưỡng hợp lý .
kỳ quái hơn là, ổng với , thế giới là một cái cầu, thời gian thể đảo ngược, gian thể liên thông.
Ổng cũng là xuyên .
Ta kéo Tiểu Tần tới gặp cha ngay trong đêm.
Hai xuyên trao đổi ám hiệu cả nửa ngày, xác nhận nội ứng.
Tiểu Tần cha chứng minh, cuối cùng là nhà Tần thống nhất thiên hạ.
Cha nghiêm mặt: “Chỗ chúng cũng thật sự là bảy nước, chẳng lẽ ngươi phát hiện chỗ nào bất hợp lý ?”
Cha về phía , híp híp mắt.
“A Lê, quân vương bảy nước đều còn trẻ, tuổi tầm hai mươi đến ba mươi, thế trông cũng nữa ?”
Gò má ửng hồng.
Ta cũng dám thừa nhận.
Dù trái lẽ thường, nhưng đúng là cũng khá hài lòng.
Tiểu Tần lẩm bẩm: “Vậy chẳng lẽ nơi phỏng theo thời đại chiến quốc, thực tế thì chỉ là một thế giới giả tưởng?”
Cha vỗ nhẹ bả vai Tiểu Tần, thở dài: “Nên là, khó ngươi thể thống nhất thiên hạ .”
Kịch bản thống nhất thiên hạ của Tiểu Tần bay màu .
Hắn uể oải gục xuống bàn.
Ta cũng tiện thể bàn chuyện với cha.
“Con ngả bài với Tiểu Hàn , con định về Tề quốc , nhất định gây sự với Tiểu Tề. Sau đó thì vòng qua Yến quốc. Tiểu Tần là xuyên , cha định .”
Cha dấu OK với .
Ta đang định ngoài cưỡi ngựa thì cha gọi .
Cha lấy một cái mũi tên kỳ lạ.
“Đây là cửa dịch chuyển, bảy cái, tiện cho con .”
Ta câm lặng.
Ta tưởng rằng chai sạn với ông bô nhà .
ngờ ổng vẫn còn đổi mới khả năng nhận của .
Ta: “Cái hợp lý lắm .”
Cha : “Tồn tại là hợp lý .”
Ta: “Vậy nửa năm cha lấy luôn?”
Cha im lặng hồi lâu, ý là hiểu một loại khái niệm nào đó.
“Phải mở hết bộ bản đồ thì mới phần thưởng, con hiểu ?”
Ta: “...”
Trước khi bước cổng dịch chuyển, cha như một cha hiền, vẫn căn dặn mãi thôi.
“Nhớ những gì cha dạy con từ nhỏ, yêu một khó nên điều con đó là… yêu bảy .”
Ta vung tay đóng cửa, chạy vội.
Cha chỗ nào cũng nhưng từ nhỏ ý định bóp méo nhận thức tình cảm của .
Các cụ dạy con cái thành gia là nhiệm vụ của cha .
Cha như thể nhận bảy cái nhiệm vụ .
8.
Chân về tới Tề cung, chân Tiểu Tề dí tới nơi.
Hắn chau mày, nghiêng đầu , một .
“Thật sự là sinh bảy ? Giống như đúc nhưng tính cách khác biệt.”
Ta giường, dùng chăn quấn từ đầu tới chân, ánh mắt cảnh giác vô cùng.
“Đừng tới đây, mặc quần áo.”
Cũng hết cách , đang mặc đồ cưới nước Tần mà, kịp .
Tiểu Tề khoanh tay ngực, giọng điệu gợi đòn.
“Nên là, lúc ở đây, cô cũng ngủ trần ? Sao tin ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-lam-hoang-hau-bay-quoc-gia/7-9.html.]
Tiểu Tề ngang ngược thì quyết định chơi bài tâm lý.
“Được , ngài ngắm lắm chứ gì, hiểu, ngài còn trẻ mà. Vậy đếm một hai ba bỏ chăn nha.”
Hay tay nắm lấy mép chăn.
Hai mắt chằm chằm.
“Một, hai, ba!”
Ta hô lên một tiếng thật to bỏ chăn .
“Ngài xem cho kỹ !”
Tiểu Tề vội vàng dùng ống tay áo che mắt, giọng đầy tức giận: “Tô Nhị Lê, cô điên .”
Còn thở còn thở, trong cái rủi cái may.
Ta tranh thủ, cởi áo ngoài, cởi váy, thần tốc vô cùng.
Vì để tránh lén , còn cởi quần áo, chọc giận .
“Không thật , là mặc quần áo đấy.”
“Ta mặc quần áo chậm lắm đấy, nếu ngài xem thì cứ lén .”
Cuối cùng cũng cởi xong.
Ta ghé bên giường ngó xuống xem thử ném quần áo Tần quốc gầm giường.
“Ai da, dáng cũng á, ngài đúng là quá tiếc luôn.”
Tên chắc chập mạch, tự nhiên giậm chân một cái.
“Nhìn thì ! Người của , gì mà dám ?”
Không khí chợt yên tĩnh lạ thường.
Nửa của vẫn đang để lộ bên ngoài.
Cả cứng đờ.
Ta lẳng lặng ngẩng đầu lên.
Tiểu Tề mặt biểu tình, như thể cố định tại chỗ .
“Thật sự mặc gì .”
Ta duỗi cánh tay trắng nõn, chỉ , thét lên một câu khàn cả giọng.
“A! Ngươi cút cho !”
Tiểu Tề hổ vô cùng, dám tới tìm nữa.
9.
Yến quốc thì dễ .
Sau khi con gái Tô gia ở cùng Hàn Thái tử , Tiểu Yến bắt đầu suy nghĩ về chính .
Hắn ở cạnh do dự hồi lâu, mới chịu hỏi : “Có ở Yến quốc lạnh quá nên nàng thích ?”
Ta cởi lông cổ, cởi áo khoác, cởi luôn cả mũ da dê vén chăn dậy.
Đặt lò sửa trong lòng xuống.
Dịch chân từ chậu than chỗ khác.
“Ngài gì cơ, rõ?”
Tiểu Yên thôi, cuối cùng chỉ đáp “Không, gì.”
Ta nhíu nhíu mày: “Không gì thì ngài đừng , mất bao sức.”
Ta dịch chân để lên chậu than, ôm lò sưởi lòng.
Đắp chăn , đội mũ da dê, buộc chặt áo khoác.
Chết , thò tay ngoài .
Lần đầu hình như là cung nhân sửa soạn cho .
Tiểu Yến nghiêng qua.
Ánh chăm chú, ngón tay thon dài, nhẹ nhàng buộc lông cổ , động tác thành thạo.
Tiểu Yến cầu quá mức còn vuốt lông cho .
Ta chợt tìm lương tâm của chính .
Còn gì với nữa chắc xong mất.
“Thật táo ăn ngon lắm, ném chơi chơi xong ăn hết .”
Tiểu Yến đang lời xin , chỉ cúi đầu nhẹ.
“Nàng thể dùng hai tay phiên tung hứng ba quả táo, đúng là giỏi.”
Đây là tuyệt kỹ cua trai cha dạy.
Ổng đàn ông đều đỡ nổi con bài .
Trước đó còn khịt mũi coi thường, bây giờ Tiểu Yến mới tin là thật.
Đàn ông quả thật là một sinh vật kỳ quái.