Ta Làm Kẻ Ngốc Hưởng Phúc Trong Hậu Cung - Phần 13
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:15:56
Khóe mắt nàng nếp nhăn từ lâu, cũng còn vẻ rạng rỡ năm xưa, nhưng vẫn :
"A Ninh, thực bổn cung ghen tị với ngươi. Vô lo vô nghĩ. . . qua hết một đời."
Hoàng hậu thực yêu Hoàng thượng, nàng mến mộ một thiếu niên, nhưng vì mẫu tộc, nàng buộc cung.
Hoàng hậu mất ngày nắng xuân rực rỡ nhất.
Ta mặt trời chút chói mắt, khóe miệng kéo một nụ , nước mắt kìm chảy xuống.
Thế cũng , Hoàng hậu nương nương sợ lạnh nhất mà.
10
Trong vô thức, cung ba mươi năm.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Từ một thiếu nữ hiểu chuyện đời, trở thành Đức Phi khiến ai gặp cũng cúi đầu bái lạy.
Vào một mùa đông, Hoàng thượng đổ bệnh, cơn bệnh khiến thể dậy nổi nữa.
Trước khi mất gọi đến.
Khuôn mặt của Hoàng thượng còn vẻ tuấn lãng ôn nhuận năm xưa. Hắn già như từ bao giờ thế nhỉ.
Hoàng thượng : "A Ninh, nàng cũng thành bà lão nhỏ ."
Ta cũng theo: "Bệ hạ cũng thành ông lão nhỏ ."
"Cuối cùng là trẫm với nàng."
Ta lắc đầu, nắm lấy tay Hoàng thượng: "Bệ hạ đối xử với A Ninh , kiếp gặp bệ hạ là may mắn lớn nhất của thần ."
Hắn , bảo gọi Hoàng Quý phi .
Sau khi Hoàng thượng băng hà, Hoàng Quý phi già thấy rõ, như thể niềm tin cả đời đều sụp đổ.
Nàng thật lòng yêu Hoàng thượng.
Cuộc gặp gỡ thuở thiếu thời, đủ để kinh diễm cả đời .
Vĩnh An lên ngôi là chuyện đương nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-lam-ke-ngoc-huong-phuc-trong-hau-cung/phan-13.html.]
Hoàng Quý phi trở thành Thái hậu. Ta cũng thơm lây, một Thái Phi.
Quý phi cùng Vĩnh Chương đến đất phong, bao giờ trở kinh thành nữa.
Ta và Thái hậu đều hiểu.
Nàng để Vĩnh An yên tâm.
Một năm khi Tiên đế băng hà, Thái hậu cũng theo. Ta gương mặt bình yên của nàng , mơ hồ nhớ , biển hoa hải đường mênh mông, Quý phi mặc một hồng y.
Nàng hết sức phóng khoáng với :
"Đi với bổn cung, bảo đảm bữa nào cũng ăn thịt."
Giờ đây, lẽ cũng nên theo nàng . Không thì nàng một ở đó chắc sẽ buồn lắm.
Ta cả đời con cái.
Trước khi chết, Vĩnh Lạc và Vĩnh An quỳ bên giường thảm thương.
Vĩnh Lạc trưởng thành thành một cô nương xinh , giống hệt mẫu nàng.
Nàng lóc nắm c.h.ặ.t t.a.y :
"Nương nương, đừng , mẫu hậu , thể bỏ chúng con."
Ta khó nhọc giơ tay lên, xoa đầu Vĩnh Lạc:
"Hài tử ngoan, nương nương bầu bạn với mẫu phi các con, nàng mà, sợ bóng tối lắm."
Ta cảm thấy sức lực dần dần biến mất.
Trước mắt xuất hiện một luồng sáng. Cuối tia sáng, là Mạnh Thường mặc một hồng y phóng khoáng kiêu ngạo.
Chúng thoát khỏi gông xiềng vinh nhục.
Dùng phận Khương Ninh và Mạnh Thường, một nữa gặp .
Nếu kiếp , phụ trường ninh.
Hết