Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

TẠ LANG VÀ CÁI BÁNH - 3

Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:49:15

Vài hôm , nàng chạy đến tìm Tạ Đông, sẵn sàng để nhà họ Tạ, còn hứa sẽ tiễn lấy chồng đàng hoàng, xem như tỷ tỷ ruột mà đối đãi.

 

“Tốt quá .”

 

Nương tỏ khá hài lòng với Cúc Cúc.

 

Tạ Đông thì mặt đen sì, gánh mười gánh nước, chạy chạy ngoài đồng mấy bận. Nương hỏi :

“Con đang bực cái gì đấy?”

 

“Không bực.”

 

Hắn miệng thì , nhưng tay thì bất ngờ bổ một nhát rìu, khúc gỗ to hơn cả vòng eo lập tức chẻ đôi.

 

Sức mạnh Cúc Cúc mà mắt sáng rực.

 

Thế nhưng chỉ hừ lạnh một tiếng, vác rìu bước ngoài:

“Ta đồng ý.”

 

Cúc Cúc òa lên .

08

 

Cúc Cúc trót để mắt đến Tạ Đông.

 

Bất kể Tạ Đông đuổi thế nào, nàng ngày nào cũng chạy sang nhà họ Tạ, trong ngoài quét dọn sạch sẽ, việc đồng áng còn tranh với Tạ Đông, sức lực kém gì nam nhân. 

 

Các vị đại nương hàng xóm với nương:

“Thế nào, Cúc Cúc cũng tệ chứ?”

 

Nương chỉ khẽ thở dài.

 

Ta cũng vô ích, bèn càng chuyên tâm dạy hai thêu thùa.

 

Hôm nọ, Tạ Đông từ trấn về khi bán hết hàng thêu, hớn hở với :

“Lão gia họ Ngô trấn sắp gả con gái, ông thích tay nghề thêu của cô, trả 30 lượng bạc thuê cô lên trấn thêu áo cưới cho tiểu thư nhà họ. Cô đồng ý ?”

 

Ta gật đầu.

 

So với , 30 lượng bạc lớn, nhưng Tạ Nam sắp thi phủ thí, chuẩn bạc cho

 

Tạ Đông nhận lời, phía Ngô phủ bảo ngày mai lên trấn. Ta liền thức đêm bảo Tạ Trân và Tạ Châu thu dọn đồ đạc theo, để giúp , để mở mang tầm mắt.

 

trời còn sáng, Cúc Cúc cũng xách một túi nhỏ, chờ cổng.

 

Tạ Đông thèm để ý nàng . Ta dìu nương , nương khuyên:

“Con về nhà thôi, Đông tử vui .”

 

… nhưng con sẽ đối xử với Ngọc nương mà.”

 

Nàng rưng rưng nước mắt, trông đáng thương.

 

Nhà nàng cũng chẳng khá giả gì, gả cho Tạ Đông tuy vất vả nhưng cái Tạ Đông là tử tế.

 

“Ai cũng , chỉ cô .”

 

Tạ Đông lạnh lùng buông một câu khi đang buộc bò xe.

 

Hắn vốn là chất phác hiền lành, nhưng từ ngày Cúc Cúc đuổi khỏi nhà, chẳng còn nể nang gì nàng nữa.

 

“Tạ Đông!”

 

Từ góc nhà bỗng nhảy mấy , dẫn đầu là Cúc Cúc chỉ thẳng mặt mà mắng:

“Cúc Cúc nhà ngươi bao nhiêu lâu nay, nếu ngươi chịu cưới con bé, thì để nó đập đầu c.h.ế.t trong nhà ngươi cho xong!”

 

Đó là cha và thúc bá của Cúc Cúc.

 

Tạ Đông tức đến run :

“Là nàng tự bám lấy nhà , nào giữ cho !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-lang-va-cai-banh/3.html.]

 

“Ai !”

 

Mẹ Cúc Cúc giọng chua ngoa:

“Ngươi hỏng thanh danh con gái , hôm nay nếu cho nó một danh phận, kéo ngươi quan phủ!”

 

Vừa lóc om sòm, lăn lộn ăn vạ ngay tại sân.

 

Nương tức đến ôm lấy ngực.

 

Hai muộiTạ gia sợ hãi trốn lưng :

“A tỷ…”

 

“Đừng sợ.”

 

Ta trấn an ngẩng đầu Tạ Đông:

“Huynh thật sự cưới Cúc Cúc?”

 

Hắn lập tức lắc đầu:

“Không .”

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

“Vậy thì để họ báo quan.”

 

Ta sang với Cúc Cúc:

“Xưa nay từng chuyện ép duyên. Huynh trưởng nhà cưới con gái bà, bà báo quan ép nàng đập đầu cũng là chuyện nhà bà, chẳng liên quan gì đến nhà họ Tạ.”

 

“Nương, lên xe.”

 

Ta xong liền đỡ nương lên xe bò.

 

Mẹ Cúc Cúc vẫn cam lòng, gào theo:

“Ngươi tin , thật sự sẽ báo quan đó!”

 

“Bà báo, còn coi thường đấy.”

 

Đem báo quan dọa ai cơ chứ?

 

Con gái nhà quản , còn mặt dày bám riết đúng lúc sắp kiếm bạc, trong bụng tính toán gì tưởng khác ?

 

09

 

Ngô phủ chỉ giữ và hai tỷ nhà họ Tạ.

 

Tạ Đông đưa nương đến hiệu thuốc bắt mạch xong thì về thôn.

 

Trước khi , dặn đừng sợ mà dám đối diện với những kẻ hổ. Hắn với ánh mắt lảng tránh, chẳng rõ lọt tai , chỉ lúc sắp còn một câu:

“Ngọc nương, mấy hôm nữa sẽ qua thăm cô.”

 

“Được.”

 

Ta mỉm vẫy tay, tiễn và nương rời .

 

Làm thợ thêu chẳng nhàn hạ hơn việc đồng áng là bao, suốt ngày lì, mắt dán tấm vải, hết một ngày lưng đau mắt mỏi, gì cũng thấy nhòe nhoẹt.

 

May mà Trân Châu thể đỡ đần đôi chút.

 

Tạ Đông cũng thường xuyên đến, mang theo ít đồ ăn mấy món đồ nhỏ, kể chuyện ở làng.

 

Chuyện nhà Cúc Cúc rốt cuộc cũng chỉ là dọa dẫm, chẳng ai báo quan cả. Lại còn mối cho . Ta trêu:

“Huynh kể mấy chuyện cho , sợ ghen ?”

 

“Ngọc nương, cô đừng thế…”

 

Hắn bất lực , “Ta xứng với cô.”

 

Sao thật thà thế chứ?

 

 

Loading...