Ta Nhận Nhiệm Vụ Hắc Hóa Nam Chính - Chương 1: Ta Nhận Nhiệm Vụ Hắc Hóa Nam Chính
Cập nhật lúc: 2025-07-26 21:41:49
Xuyên thành nữ nhi của Thừa tướng mười sáu năm, cuối cùng hệ thống cũng gửi nhiệm vụ: khiến nam chính hắc hóa.
Ngay lập tức, tìm đến nam chính, khi đó vẫn chỉ là một tên ăn mày nhỏ bé, bèn ép mã nô hèn hạ nhất cho .
Ta bóp cổ, tra tấn , thậm chí bắt l.i.ế.m giày cho .
Trải qua sự tẩy não cả thể xác lẫn tinh thần, lòng tràn đầy kỳ vọng, hỏi nam chính:
"Thế nào? Bây giờ ngươi g.i.ế.c ?"
Ngay giây tiếp theo, bàn tay nóng bỏng của siết lấy vòng eo .
Đôi mắt nam chính đen thẫm, chứa đựng vô vàn khao khát: "Chủ nhân, sức lực là tất cả ?"
Hắn đặt tay lên n.g.ự.c nóng rực của : "Ra tay mạnh hơn nữa cũng ."
---1---
"Ký chủ lưu ý: phát hiện ý thức trong sách thức tỉnh, để đảm bảo thế giới trong sách vận hành bình thường, xin hãy bồi dưỡng nam chính theo hướng 'phản diện'.”
Ta nhận ngay thông báo.
Cứu rỗi phản diện thì khó, nhưng biến thành phản diện chẳng dễ như trở bàn tay ?
Ta đàn ông tóc đen đang "bán chôn cha" đường phố.
Đó chính là Quốc sư, vốn miêu tả trong sách là cấm dục khiết tịnh, dung mạo tuấn tú thoát tục.
Theo nguyên tác, sẽ con đường xem tinh đồ, thấu hiểu thiên đạo của Quốc sư, đó ngừng đánh quái thăng cấp, trở thành kẻ một , vạn .
Đáng tiếc hiện giờ, chỉ là một tên bất lực đáng thương, khác bắt nạt, chà đạp, còn một gã quyền quý sở thích đồng tính để mắt, cưỡng ép đưa về phủ.
"Đồ tiểu tử điều ? Được bổn gia coi trọng là phúc phần của ngươi…"
"Ngươi còn chẳng cha ruột phơi thây ngoài đường, c.h.ế.t chẳng thây ?"
Gương mặt gã quyền quý toát lên vẻ đồi bại, ngón tay thô kệch cùn cằm Mộ Nghiệp, kiềm mà xoa nắn.
Đôi mắt Mộ Nghiệp đỏ ngầu, mắt nốt ruồi lệ, càng thêm phần cô đơn thấm đẫm lòng .
Hắn hung hăng hất tay gã , quật ngã xuống đất, cả con phố náo động.
Vương gia một tiện dân thương, tổn hại thể diện, tức giận giật dậy, thị vệ liền đánh gãy hai chân Mộ Nghiệp, ép quỳ ngoảnh mặt.
Cơ hội để thêm dầu lửa, bỏ qua!
"Cần Vương, thích loại hàng sắc ? Chẳng lẽ gần đây thuộc hạ nịnh bợ, khiến ngươi đói khát đến mức ?" Ta chế nhạo.
Sắc mặt Cần Vương đổi đột ngột: "Tiểu nha đầu, bậy bạ gì đó, chuyện lớn chứ tiểu thư nhà khuê các như ngươi xen !”
Ta bật , dùng giày thêu hoa đạp lên chân gãy của Mộ Nghiệp.
"Ta là nữ nhi nhà khuê các, ? Chẳng cũng là tiểu lang quân đến tuổi cập kê ?"
"Ối chà chà, loại hàng sắc mà Vương gia cũng nuốt nổi ? Quả thật đòi hỏi."
Lời đấy khiến gã Vương gia ngu ngốc tức giận bỏ .
Giờ chẳng còn ai tranh giành việc sỉ nhục Mộ Nghiệp nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-nhan-nhiem-vu-hac-hoa-nam-chinh/chuong-1-ta-nhan-nhiem-vu-hac-hoa-nam-chinh.html.]
"Bán chôn cha ? Ta thấy đức hạnh ngươi chỉ đáng giá một trăm lượng bạc."
"Mua ngươi về, thì ngươi trâu ngựa cho cả đời!"
Ta nâng cằm Mộ Nghiệp lên, ánh mắt lạnh lùng thẳng .
Rồi thấy hai mắt đỏ hoe.
Lòng thầm vui. Ổn .
Lần , Mộ Nghiệp hẳn là hận đến chết!
2
Hai chân Mộ Nghiệp đánh gãy, nhưng suốt thời gian đó hề than thở.
Có thể chịu đựng đến đúng là phận của nam chính.
Đáng tiếc mắc chứng sợ tàn tật, nên lập tức tìm thầy thuốc để nối chân cho .
Hình như Mộ Nghiệp chút cảm động.
Nhìn vẻ mặt xúc động của , lòng lập tức đề phòng.
Ta gằn giọng chỉ mũi quát: "Bổn tiểu thư trả một trăm lượng bạc, mua một tên tàn phế!"
"Đừng hòng dùng chân thương để trốn tránh vai trò nô dịch của bổn tiểu thư!"
như , dường như cũng gì .
Dù với tư cách nhà tư bản độc ác, tuyệt để công nghỉ ngơi.
"Chân ngươi thương, tay vẫn khỏe."
Ta gắt gỏng: "Phải chép hết những chỗ cho !"
Ta ném bài tập thầy giáo giao xuống đất, liếc một cái.
Mộ Nghiệp ngẩng đầu , mắt một chút cảm xúc.
Ta hừ lạnh, lòng bỏ .
Người công dù ốm đau vẫn việc, hắc hóa thì ai sẽ hắc hóa?
Ta quả là thiên tài.
3
Không hiểu Mộ Nghiệp cơ địa gì mà hồi phục nhanh thế.
Chỉ trong vòng hai tháng, thể dậy .
Vậy nên, lập tức cho đánh xe ngựa, luôn chuẩn khi dạo phố.
Ta mệt thì sai chạy đến Chợ Tây mua bánh ngọt cho , khát nước thì sai chạy đến Chợ Đông mua sữa.
Ta luôn tuân thủ nguyên tắc "khiến nam chính hắc hóa", thể hành hạ thì hành hạ, nhục thì nhục.